Chương 2678 Kim Khẩu Ngọc Ngôn
Ly Thân Vương Cơ Nguyên đều sắp bị tức điên, náo loạn cả buổi, Đại thủ tế Bách Tương lại giả ngây giả dại ở nơi đây.
Nhưng vấn đề là, loại hành vi ấu trĩ ấy, hữu dụng không?
- Đại thủ tế, tội danh Diệp Chân làm mất thành đưa quân chạy trốn, chứng cớ rành rành, chính bản thân hắn cũng nhận tội.
- Bản thân Diệp Chân cũng nhận tội?
- Đương nhiên, nếu không, chúng ta làm sao có thể định tội cho Trấn Hải quân!
- Vậy ngươi biết tại sao Diệp Chân phải nhận tội danh làm mất thành đưa quân bỏ chạy đó không?
- Vì sao?
Vấn đề kia khiến Ly Thân Vương có chút ngạc nhiên.
- Là cấm kỵ đối với hòa thượng! Vì cấm kỵ đối với người chết!
- Là cấm kỵ với hòa thượng, cấm kỵ với người chết? Đại thủ tế xin nói rõ, bản vương có chút không rõ.
Đại thủ tế Bách Tương nghe vậy, thở dài một tiếng, xuất ra một phong ngọc giản.
- Bệ hạ, Đại Đô Đốc, còn có chư vị Thân Vương, với chư vị công khanh, các ngươi nhìn qua phần di giản đó sẽ hiểu!
Ngư Triêu n vẫn luôn cong cong thân thể, vội vàng tiếp nhận ngọc giản, dâng lên cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.
Nhân Tôn Hoàng chỉ nhìn một chút, đã hiện lên tia bi thương cực kỳ ngoài ý muốn, xem hết, lại tiếp lấy xem ba lần, mới khiến cho Ngư Triêu n và chúng thần nhất định phải xem.
Một màn đó Diệp Chân có chút ngạc nhiên.
Di giản?
Di giản kia tới từ đâu?
Đột nhiên, Diệp Chân đã nhớ lại, trước khi Nhị Đại thủ tế Thông Nạp dùng thân thể đền nợ nước, giao cho hắn một bí pháp ngọc giản bị phong cấm tầng tầng tầng lớp lớp mấy chục tầng.
Cũng chỉ có khối ngọc giản kia, mới được xưng là di giản.
Quả nhiên, Ly Thân Vương Cơ Nguyên xem hết, cũng vô cùng ngạc nhiên và ngoài ý muốn
Đợi một đám quần thần xem hết, Đại thủ tế Bách Tương lần này mở miệng lần nữa.
- Bệ hạ, có di giản của Nhị Đại thủ tế Thông Nạp dùng thân thể đền nợ nước làm chứng, như vậy tội danh Trấn Hải quân mất thành, trốn quân, căn bản cũng là giả dối không có thật.
Trong nháy mắt, Đại thủ tế Bách Tương đã lật đổ lý luận sắc bén mà Đại Đô Đốc Cơ Nguyên thật vất vả gài Diệp Chân định ra tội danh.
Nhưng, Đại Đô Đốc Cơ Nguyên chắc chắn sẽ không chịu thua.
- Bệ hạ, Bách đại thủ tế, theo Đô Đốc biết, Nhị Đại thủ tế Thông Nạp, trên Nhân Ma chiến trường cũng không có quyền chỉ huy? Cái gọi là mệnh lệnh của hắn, căn bản không thể xem như quân lệnh!
Đại thủ tế Bách Tương lạnh lùng liếc liếc Đại Đô Đốc Cơ Nguyên một chút.
- Huyết Quang cứ điểm và Huyết Hà cấm địa cực kỳ đặc thù, cho nên, Nhị Đại thủ tế Tổ Thần điện ta mới tự mình tiến về trấn áp, sau cùng thậm chí không tiếc dùng thân thể đền nợ nước. Ở loại địa điểm đặc thù đó, Nhị Đại thủ tế Thông Nạp Tổ Thần điện ta có quyền căn cứ tình huống thực tế, có thể điều động tất cả tư nguyên và nhân lực!
Một câu, đã chặn Ly Thân Vương Cơ Nguyên không nói được gì.
- Có thể... Thế nhưng là Huyết Hà cấm địa có đặc thù như thế sao? Trong trận pháp tầng thứ ba Huyết Quang khí tràng, còn ẩn tàng xác chết Ma Tộc Thủy Tổ Ma Thần, Đô Đốc làm sao không biết?
- Đại Đô Đốc chỉ biết tọa trấn hậu phương, tiền tuyến đều chưa từng trải qua, không biết chuyện ở Huyết Hà cấm địa cũng là bình thường.
Đây là tình báo mà trên trăm Đạo Cảnh Tổ Thần Điện ta chết đi mới đổi lấy, sau cùng, Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp không tiếc dùng thân thể đền nợ nước, sáng tạo thời cơ cho Trấn Hải quân hủy diệt hài cốt Thủy Tổ Ma Thần.
Nếu không, Thủy Tổ Ma Thần đó chỉ sợ sớm đã hoàn toàn phục sinh, nào có chuyện Đại Đô Đốc dẫn theo trăm vạn đại quân an toàn đào vong, ngồi thủ mười ba châu của Giang Nam chờ thời cơ!
- Ngươi!
Bị đại thủ tế Bách Tương chỉ cây dâu mắng cây hòe, chỉ trích hắn thân là Đại Đô Đốc Nhân Ma chiến trường cũng không dám ra tiền tuyến, sau cùng còn mang theo trăm vạn đại quân rút lui chạy trốn đến mười ba châu Giang Nam.
Ngay trước mặt các quần thân, trực tiếp làm cho gương mặt của Ly Thân Vương Cơ Nguyên đỏ bừng, nửa ngày cũng không nói nên một câu.
Có di giản Thông Đại Thủ Tế dùng thân thể đền nợ nước cho xác nhận Diệp Chân, còn có rất nhiều chứng cứ của Tổ Thần điện, tội danh mất thành, trốn quân gì đó, tất cả không tính được trên đầu Trấn Hải quân.
Không chỉ có không tính được tới trên đầu Trấn Hải quân, mà Trấn Hải quân, còn có công lớn với chiến sự ở Huyết Hà cấm địa.
Lần này, Ly Thân Vương Cơ Nguyên tức giận đến muốn phun máu.
- Xem ra, là trẫm hiểu lầm Trấn Hải quân, oan uổng Trấn Hải quân, xem ra Diệp ái khanh đã chịu khổ.
Nói xong, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cười tủm tỉm nhìn về phía Ly Thân Vương Cơ Nguyên.
- Ban đầu đệ đã nói Trấn Hải quân vô tội, như vậy tiếp theo có phải nên khen thưởng cho Trấn Hải Quân hay không?
- Trấn Hải quân xuất sinh nhập tử, vì Đại Chu ta lập xuống công huân cái thế như thế, nhất định phải trọng thưởng, mới có thể cổ vũ sĩ khí, mới có thể trấn hưng quân tâm Đại Chu ta.
Trận đấu tranh chính trị này, cuối cùng cũng xoay chuyển tình thế, lại còn là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và Diệp Chân thắng một trận.
Ly Thân Vương Cơ Nguyên cảm thấy phiền muộn đến muốn thổ huyết phất ống tay áo một cái, nói.
- Bệ hạ, thần đệ bỗng cảm thấy khó chịu, xin cáo lui trước.
- Ha ha, Nguyên đệ cứ lui xuống nghỉ ngơi đi, điều dưỡng cho tốt, cũng đừng làm cho thân thể ngã bệnh.
Vẻ mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tràn ngập ý cười.
Ly Thân Vương Cơ Nguyên như đang kìm nén tức giận, lồng ngực phập phồng kịch liệt, sải bước dài muốn rời đi Càn Khôn điện càng nhanh càng tốt.
Chỉ để lại một đám trọng thần vừa rồi ủng hộ Ly Thân Vương Cơ Nguyên, mỗi người vô cùng ngạc nhiên.
- Không phải đã nói muốn lấy đầu của Diệp Chân à, làm sao lại thành như vậy...
Nhất là mấy người Tân Ninh Châu công Cổ Yến, Tĩnh An Quận Công, Điền Châu công, mỗi người đều đang hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt trở nên vô cùng phức tạp...
Hành động của bọn họ ngày hôm qua...
…
- Lão Thần là Nhị Đại Thủ Tế Tổ Thần điện, tạm thời quản lý tất cả sự vụ Huyết Quang cứ điểm và Huyết Hà cấm địa.
- Thành trì ở Huyết Quang cứ điểm bị phá, vội vàng không kịp chuẩn bị, đơn giản như sấm sét giữa trời quang, nghe tin bất ngờ trong Tổ Thần Điện có gian tế dùng Cửu U m Lôi Châu trực tiếp oanh sát Quân đoàn trưởng Trấn Nam quân đoàn Bách Thái và các vị cấp cao.
- Lại hủy thủ hộ đại trận Huyết Quang cứ điểm.
- Cho nên toàn quân hỗn loạn, Ma Tộc Đại Quân tiến nhanh như vào chỗ không người, trong lòng của lão thần nóng như lửa đốt, lại không có sức ngăn cơn sóng dữ này, cho nên Huyết Quang cứ điểm thất thủ.
- Bất đắc dĩ, chỉ có thể dẫn đầu đại quân lui giữ Huyết Hà cấm địa.
- Nhưng Ma Tộc thế công hung mãnh, ba trăm vạn đại quân, năm trăm Đạo Cảnh ngày đêm không ngừng tấn công, bên trong còn có nội gián làm loạn.
- Còn có lực lượng tạo hóa Thần Nhân trực tiếp can thiệp vào trong Huyết Hà cấm địa.
- Lão Thần vô năng, lại để cho Ma Tộc Đại Quân đánh vào Huyết Hà cấm địa.
- Nhưng Nguyên Soái Trấn Hải quân Diệp Chân, các tướng và binh sĩ, liều mạng chống cự, có thể tạm thủ.
- Trong Huyết Hà cấm địa, chân chính có thể nói là một tấc lãnh thổ một tấc máu.
- Vì nghĩa vụ, mấy vạn Tế Ti, Tế Vệ Tổ Thần điện bỏ mình, Điện Chủ Hỏa Linh điện Long Nhược còn vì đối kháng lực lượng Thái Dương Chân Hỏa của Tạo Hóa Cảnh mà hi sinh thân mình, Tam Đại thủ tế Nhâm Mạch còn trọng thương hôn mê bất tỉnh.
- Ban đầu, lão thần và trên dưới Trấn Hải quân, đều quyết muốn chết chiến đến người cuối cùng.
- Thế nhưng, ba năm này, Tổ Thần điện ta và Tuần tra ti hi sinh trên trăm Đạo Cảnh, Điện Chủ U Hồn điện Câu Nhược Hư, Tổng Giáo Đầu Tuần tra ti Việt Thương, Nguyên Soái Trấn Hải quân, Tây Tuần thú Tuần phong sứ đường thứ hai còn năm lần bảy lượt gặp phải nguy hiểm tính mạng, xâm nhập vào Huyết Quang khí tràng thăm dò.