Chương 2708 Hỏng Việc? (1)
Hắn không phải toàn trí toàn năng, trận pháp này, hắn thật chưa từng nghe qua.
Nhìn đại tỷ cầm rẵn roi lục sắc, Thận Long Nguyên Linh A Sửu run rẩy xin tha nói:
- Diệp đại gia thân ái nhất của ta, còn có đại tỷ, ta thề với trời, trận pháp này, ta thật là lần đầu tiên nghe thấy....
- A Sửu, ngươi quá làm cho ta thất vọng!
Tiểu Yêu lạnh hừ một tiếng, vô số bóng roi lập tức đánh về phía đầu Thận Long Nguyên Linh A Sửu, một khắc này, A Sửu đã sắp khóc thành tiếng.
Nhưng ngay khi A Sửu sắp tuyệt vọng thì một áng lửa trống rỗng bay ra, mạnh mẽ ngăn cản vô số bóng roi của Tiểu Yêu đánh xuống.
Dù bóng roi Tiểu Yêu đánh xuống có ẩn chứa ý chí của Diệp Chân, nhưng vẫn không thể nào đánh tan ánh lửa này.
Trong ngọn lửa, hư ảnh một con Kim Ô lập loè phát ra ánh sáng!
Lại là Khí Linh của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng - Thái Cổ Kim Ô.
Diệp Chân ngây người, Tiểu Yêu cũng ngây người, một đám Khí Linh đều ngây người, ngay cả Thận Long Nguyên Linh A Sửu cũng ngây người.
Có người cứu nó?
Người cứu nó lại là lão quỷ Thái Cổ Kim Ô vừa thúi vừa ít nói chuyện kia?
- Thiếu... Chủ, liên quan tới Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận này, A Sửu này là thật không biết.
- Đừng nói là nó không biết, chính là trong chư thiên, người biết trận này, cũng không nhiều!
Thái Cổ Kim Ô cũng không quen xưng hô Diệp Chân là Thiếu chủ.
Nói xong, Thái Cổ Kim Ô nhìn lướt qua Thận Long Nguyên Linh A Sửu, hung lệ trong hai mắt lại hiếm thấy phóng xuất ra một tia thiện ý.
Nhân lão tinh, quỷ lão linh.
Làm một lão gia hỏa nhục thân và linh thể đã sống hơn mấy chục vạn năm, ngươi nói không có tâm kế thì quỷ cũng không tin.
Hắn cảm thấy, hắn đã khuất thân dưới trướng Diệp Chân thì phải có chút quyền nói chuyện trong đoàn thể này.
Trừ thể hiện năng lực ra, cũng cần phải đoàn kết mấy người này lại.
Trong khoảng thời gian này quan sát được, hắn phát hiện Khí Linh trong tay Diệp Chân đều không quá đoàn kết.
Tiểu Yêu rất đặc biệt nên trực tiếp không cân nhắc.
Tử Linh thì càng thêm quỷ dị, mặc dù lực lượng không mạnh, nhưng khí tức nó tỏa ra làm cho hắn cảm thấy không gì sánh nổi.
Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Bảo Châu A Nguyên thì chính thái, nhìn qua dễ dụ lừa gạt, nhưng vẫn luôn bế quan chữa thương, không thấy hắn nói chuyện.
Về phần hai Khí Linh của Lôi Quang Tiên và Phụ Cốt Độc Diễm Châu thì chính là hai tiểu thí hài ngây thơ chưa lớn lên, không đoàn kết được.
Sau đó, chuyện ngày hôm nay, làm cho hắn cảm thấy cơ hội đến.
Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, hẳn là có thể lôi kéo con thằn lằn tên là A Sửu bị khi phụ này về phe mình.
- Nói như vậy, ngươi cũng biết sao?
Con mắt của Diệp Chân híp lại.
- Đương nhiên, đây chính là tuyệt mật trong Tổ Thần Điện, ngay cả Điện Chủ các điện cũng không biết, cũng chính là ta trải qua một nhiệm kỳ lại một nhiệm kỳ chủ nhân, lúc này mới có hiểu biết.
- Làm sao, Thiếu chủ muốn biết?
Khóe miệng Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng Khí Linh Thái Cổ Kim Ô đã vểnh lên, hình như, rốt cục chiếm được một tia chủ động.
Sắc mặt của Diệp Chân đột ngột trầm xuống.
- Con người ta, không thích nhất là người bên cạnh ta thừa nước đục thả câu! Nhất là giống như A Sửu!
Một tiếng sét đùng đoàng vang lên, Lôi Quang Tiên đã vô thanh vô tức xuất hiện, lôi đình tư tư không ngừng nổ vang lên.
Tiếng sấm nổ đó làm cho Thái Cổ Kim Ô bỗng nhiên rùng mình một cái.
Mẹ nó, người này ra bài hoàn toàn không theo sáo lộ, không cho hắn bất kỳ cơ hội cò kè mặc cả nào.
Mắt thấy sắc mặt của Diệp Chân càng ngày càng bất thiện, lôi quang trên Lôi Quang Tiên càng ngày càng thịnh, lập tức, Thái Cổ Kim Ô cũng không già mồm, trực tiếp triệt để chịu thua, nói ra chuyện có quan hệ đến lai lịch của Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận này cho Diệp Chân. Lúc này Diệp Chân mới xem như hài lòng, bỏ qua hắn.
Thừa dịp Diệp Chân đang suy nghĩ, Thái Cổ Kim Ô lặng lẽ dùng thần hồn truyền âm cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu.
- Ta nói lão đệ, thời gian này....
- Ngươi nói ai là lão đệ của ngươi đó?
Đột nhiên, tiếng gầm gừ cực kỳ bất mãn của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vang lên.
- Khi đại gia ta đang tung hoành thiên địa thì còn không biết ngươi đang còn bong bóng nước mũi đấy, nói không chừng ngay cả tư cách làm hôi tôn tử của ta cũng không có, ai là lão đệ của ngươi?
A Sửu bộc phát, trực tiếp làm cho Thái Cổ Kim Ô thất thần.
Mẹ nó, sao lại ngang như vậy, lão tử vừa cứu ngươi đó!
- Không phải....
Thái Cổ Kim Ô trực tiếp ngơ ngác, người này sao lại...
Hít sâu một hơi, chậm rãi hồi thần, lúc này Thái Cổ Kim Ô mới lần nữa chậm rãi mở miệng:
- Không phải, ta nói là, tại sao phải chịu tiểu nha đầu kia khi dễ chứ?
- Ngươi xem, chỉ cần hai ta liên thủ, giúp đỡ cho nhau, đảm bảo sẽ làm cho tiểu nha đầu kia không còn dám khi dễ ngươi như vậy nữa!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu ngẩn ngơ, nhìn chằm chằm Thái Cổ Kim Ô, làm cho trong lòng Thái Cổ Kim Ô trực tiếp run rẩy.
- Đại tỷ, lão Kim lông này nói ngươi không thu thập được hắn, hắn còn dự định làm đại ca của ngươi!
Nói xong, Thận Long Nguyên Linh A Sửu hướng về phía Thái Cổ Kim Ô nhếch miệng cười một tiếng, Thái Cổ Kim Ô thấy vậy thì trong lòng trực tiếp run rẩy.
- Có ý tưởng, vậy thì ta phải thử một chút!
Tiểu Yêu cười hắc hắc, roi xanh lại lần nữa ngưng tụ, điên cuồng bổ về phía Thái Cổ Kim Ô Khí Linh hư ảnh.
Vừa rồi, Thái Cổ Kim Ô Khí Linh chỉ dựa vào một chút xíu lực lượng mạnh mẽ ngăn cản roi của Tiểu Yêu.
Thế nhưng, trong roi của Tiểu Yêu có khí tức của Diệp Chân, hắn làm một Khí Linh nên dù như thế nào cũng không thể ngăn cản.
Mấy hơi sau, Thái Cổ Kim Ô đã kêu thảm một tiếng, tức giận mắng to, cũng như chạy trốn về trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng.
- Lần sau, nếu lần sau lại để ta phát hiện ngươi xem náo nhiệt, ta sẽ nói phụ thân đại nhân trực tiếp đưa ngươi vào trong cơ thể ta, xem ta có hút chết ngươi hay không!
- Không ngờ lúc phụ thân đại nhân gặp nạn ngay ngươi lại khoanh tay đứng nhìn, lý nào lại như vậy!
Tiểu Yêu hai tay chống nạnh, tức giận mắng.
Bây giờ, Thái Cổ Kim Ô mới hiểu được tới, Tiểu Yêu đây là đang trừng phạt hắn, trừng phạt hắn vừa rồi lúc Diệp Chân gặp nạn không chủ động hộ chủ.
Vừa rồi, lúc Diệp Chân gặp nạn, tất cả Khí Linh đều ra tay, chỉ có mình hắn là khoanh tay đứng nhìn.
Bên cạnh, chỉ để lại Thận Long Nguyên Linh A Sửu ở nơi đó, nở nụ cười bỉ ổi, làm cho Thái Cổ Kim Ô buồn bực không thôi.
- Làm sao lại có gia hỏa như vậy chứ?
Cùng lúc đó, ngay khi Diệp Chân đang nghiên cứu Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận thì một bóng người lặng yên không một tiếng động tiến vào Bắc Hải Châu công phủ của Diệp Chân, quan sát toàn bộ Bắc Hải Châu công phủ.
Trong toàn bộ Bắc Hải Châu công phủ có một vị Đạo Cảnh Nhật Tế Hỏa Linh Điện, mười vị Giới Vương Cảnh Tuần Tra Thần Tướng, hơn ngàn thị vệ phòng thủ nhưng lại không ai phát hiện người thần bí này lẻn vào Bắc Hải Châu công phủ!
…
Đế Hoàng khai quốc Đại Chu tên là Cơ Bang.
Nghe nói, Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận này chính là phương pháp Thánh tổ khai quốc Cơ Bang và một đám Thánh Tế Tổ Thần Điện bí mật tìm kiếm ra trấn áp quốc vận Đại Chu.
Lấy đến hàng vạn lực lượng nguyên hồn, nhục thân của Thái Cổ Long Tộc làm thổ nhưỡng, lại lấy vài món Tiên Thiên Linh Bảo phối hợp với nhân đạo tín nhiệm của người khai quốc Đại Chu làm khung xương, trấn áp Hồng Hoang, vững chắc quốc vận Đại Chu.
Đây chính là lai lịch của Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận.
Cho dù là Thái Cổ Kim Ô thì cũng không biết nhiều về trận pháp này, bởi vì nó ở trong Tổ Thần Điện bị truyền thừa vô số năm, lại bởi vì Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận này luôn do Tổ Thần Điện và Hoàng Thất bộ đội Đại Chu bí mật phụ trách, cho nên hắn mới biết được một chút xíu tin tức, nhưng cũng có hạn.
Trong này còn có một chút hắn đã chân thực trải qua.