Chương 2762 Hắc Thủy Long Mãng
Trên bầu trời, Kim Chinh - đại tổng quản chỉ đạo chi hành quân thứ hai mươi mốt của Ma Tộc lúc này vốn đang giơ đầu người lên cao, biểu thị công khai ra việc Diệp Chân đã tử vong. Thì bỗng nhiên hắn lại ngừng tiếng nói, tựa như bị ai bóp vào vị trí hiểm.
Cũng như thế, đại quân giao chiến hai bên nhanh chóng thất thần theo.
Quân đoàn bảo hộ Y Đông Thanh Thần Thụ vừa mới nghe được tin Diệp Chân đã chết mà cảm thấy cực kì chấn kinh, còn có Trấn Hải quân phía trước, sau khi nghe được tiếng nói của Diệp Chân, đột nhiên nổ ra vô số tiếng hét to kinh thiên động địa, chiến lực sĩ khí lần nữa dâng cao như bão táp.
Ngược lại, ngay lúc các binh sĩ bên Ma Tộc nghe tin nguyên soái cỉa Trấn Hải quân bị giết, vừa dâng lên được ít vui mừng, lại tựa như bị quay đầu tưới một chậu nước lạnh lên người, trực tiếp bị tưới lạnh đến thấu tim.
Tinh thần binh lính theo đó bị hạ xuống kịch liệt.
Đã có một bộ phận binh lính Ma Tộc vô ý ham chiến, lúc này có một chủ ý khác.
Chủ soái nhà mình cũng bị chủ soái đối phương trêu đùa, trận chiến này, còn có hi vọng sao?
Vẻn vẹn chỉ mấy câu đã liên tục tạo nên rất nhiều cách phản ứng khác nhau.
Gần như trong chớp mắt, đại quân Trấn Hải quân vốn đang tiến công lúc này áp lực đằng trước rất nhanh nhẹ đi hẳn, đại quân nhanh chóng cũng tiến tới dễ dàng.
Trên bầu trời, mặt của Kim Chinh đen lại như đáy nồi, bây giờ thật sự cực kì xấu hổ.
Chỉ là, Kim Chinh dù sao đã đạt tới tu vi và vị trí hiện tại, trong chớp mắt ném hết loại xấu hổ khó tả này ra sau đầu.
- Hừ, đã không chết, vậy thì chết thêm một lần nữa đi!
Kim Chinh nổi giận quát một tiếng, sát khí Tiên Thiên Canh Kim lần nữa xuất hiện ở trên đỉnh đầu.
- Có sợ thì ngươi cũng chả có cơ hội kia!
Trong lúc cười lạnh, Diệp Chân bước ra một bước, phát động Địa Từ Lực Trường lên, đột ngột để thân hình Kim Chinh trĩu nặng, trực tiếp rơi xuống hơn trăm mét, Kim Chinh mãnh liệt thúc đẩy linh lực, lúc này mới trụ thân hình lại được giữa không trung.
Nhưng cái loại cảm giác này lại làm vẻ mặt Kim Chinh nhanh chóng thay đổi, dưới lòng bàn chân giống như có một tòa núi lớn đang rơi, để mỗi một lần hắn chuyển động đều phải tốn sức hơn gấp trăm lần nghìn lần so với trước đó.
Lần này, Kim Chinh đã tự mình cảm nhận được cảm giác của cận vệ thiết giáp quân dưới tay hắn, trong chớp mắt Kim Chinh rõ ràng, phép thần thông này của Diệp Chân, quả chính là trời sinh khắc tinh với cận vệ thiết giáp quân của mình.
Kim Chinh lập tức làm ra một quyết định, chính là phải giết chết Diệp Chân!
Nhất định không tiếc bất cứ giá nào giết để được Diệp Chân, nếu không, nơi nào có Diệp Chân xuất hiện, thì nơi đấy chính là… không, phải nói nơi đó là cấm địa thiết giáp Ma Tộc dưới tay hắn!
Sát cơ trong lòng nhanh chóng tuôn ra ngay khi trên đỉnh đầu Kim Chinh lại vang lên tiếng sấm liên tục.
Lôi quang màu đen to cỡ thùng nước trực tiếp đánh ầm ầm lên đỉnh đầu Kim Chinh, trực tiếp đánh Kim Chinh rơi xuống từ trên bầu trời.
Nhất là khi cộng thêm cả tác dụng của Địa Từ Lực Trường.
Thế là, thân ảnh vàng óng to lớn của Kim Chinh, Đại tổng quản hành quân thứ hai mươi mốt bên Ma Tộc hiện giờ đang rời từ trên bầu trời xuống mặt đất.
Một màn này lập tức làm vẻ mặt các tướng lĩnh và binh sĩ, thống soái đại chiến hai quân thỉnh thoảng chú ý lên bầu trời lúc này thay nhau mà thay đổi, để tinh thần binh sĩ bên đại quân Ma Tộc vì đó mà lần nữa hạ xuống càng thấp.
Kỳ thật một màn ấy cũng làm Diệp Chân vô cùng kinh hãi.
Độ mạnh của một đòn Thái m Thần Lôi kia cũng có chút vượt qua dự kiến của hắn.
Ban đầu, Thái m Thần Lôi của Diệp Chân mặc dù có uy năng mạnh mẽ, nhưng trong lúc thôi động, nhiều nhất thì thực lực có thể dồn vào lôi hệ Đạo cung còn không đến nửa phần mười, trước kia nhiều nhất chỉ có thể lớn bằng sức mạnh của một cánh tay.
Mà hiện tại, ở giữa một giây phút kia, dưới tình huống thôi động toàn lực, Nguyên Linh của Diệp Chân vẫn như cũ chỉ có thể dồn linh lực vào năm phần mười không đến.
Nhưng hiện tại, m Dương Thất Huyền Đạo cung của Diệp Chân đã thành Ngũ Hành, linh lực tất cả Đạo cung đều ít nhất mở rộng gấp hai lần, nói cách khác, giờ phút này linh lực Lôi Quang Tiên mà Diệp Chân thúc giục tập trung dồn tiến vào là gấp mười lần trước kia.
Loại tình huống này, uy lực của Thái m Thần Lôi không những sẽ tăng lên gấp mười, uy lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều lần so với trước đó.
Vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy, lại phải quy công cho m Dương Ngũ Hành ấn!
Ngay giây phút dồn lực vào, m Dương Ngũ Hành ấn chỉ hơi chấn động một chút, linh lực dồi dào đã trực tiếp tập trung tiến vào bên trong Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên từ giữa m Dương Ngũ Hành ấn, tốc độ phải nói là cực kì nhanh.
Truy cứu nguyên nhân là m Dương Ngũ Hành ấn và Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên cùng ở bên trong Nguyên Linh Tứ Sắc của Diệp Chân. Cho nên thôi động linh lực đến được vô cùng nhanh.
Mà trong nháy mắt tiếp theo, âm dương ngũ hành đại tuần hoàn bên trong m Dương Ngũ Hành ấn vừa chuyển, Linh Lực vừa mới tiêu hao hết đã khôi phục được hai ba phần mười.
Kim Chinh giờ phút này đã giận không cách nào hình dung nổi.
Vừa bắt đầu đã ăn một cái thiệt thòi lớn như thế.
Càng đáng chết là, trong đòn lôi quang này lại ẩn chứa Nguyên Linh chi lực chấn động như thế, mặc dù tác dụng không phải quá lớn đối với hắn, nhưng vẫn để tiên thiên Canh Kim sát khí hắn vừa mới ngưng tụ ra vì đó mà tản mất hết.
Kim Chinh liên tục không ngừng lần nữa thúc đẩy Nguyên Linh lên để thôi động tiên thiên Canh Kim sát khí, ý muốn tấn công Diệp Chân.
Nhưng tiếng sét đánh ầm ầm trên đỉnh đầu lại như cuồng phong mưa rào đánh xuống.
Một đạo tiếp một đạo, dày đặc như mưa!
Liên tiếp mấy đạo, đã trực tiếp đánh Kim Chinh nằm thẳng cẳng trên mặt đất, nhưng lực lượng của Thái m Thần Lôi đó lại không cách nào làm Kim Chinh bị thương nặng.
Liên tiếp hơn mười đạo Thái m Thần Lôi đánh xuống tới, nhiều lắm chỉ để lớp vảy màu vàng óng bên ngoài thân Kim Chinh hơi biến thành màu đen, nhưng chỉ như thế, không có bị trọng thương.
Làm Hoàng Tộc bên trong đám Thiết Giáp ma, tu vi lại đến gần Đạo Cảnh hậu kỳ vô hạn, một thân giáp lân này của Kim Chinh, năng lực phòng ngự sớm đã vượt qua thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, năng lực phòng ngự đến gần vô hạn hạ phẩm Tiên Thiên Linh Bảo.
Cho nên, Kim Chinh rất yên tâm về độ an toàn của mình.
Nhưng, Kim Chinh vẫn rất tức giận.
Nguyên Linh chi lực chấn động bên trong mấy đạo Lôi quang để Nguyên Linh của hắn nhiều lần nhận phải chấn động, cho nên không cách nào kịp thời phản kích, để hắn vào giờ phút này giống như một cọc gỗ ngu ngốc, nằm trên mặt đất tùy ý để Diệp Chân điên cuồng tấn công!
Diệp Chân đương nhiên cũng nhìn ra, chỉ dựa vào Thái m Thần Lôi vẫn không thể giết Kim Chinh được, một bên phân thần thúc giục Lôi Quang Tiên tiếp tục đánh tới, bên cạnh đó, một loại khí tức hỏa diễm đột ngột dâng lên từ trong cơ thể Diệp Chân, làm ai nấy đều sợ hãi, toàn bộ cánh tay phải của Diệp Chân trong chớp mắt cũng trở nên đỏ bừng không thôi.
- Địa Tâm Hỏa Sơn Bạo!
Bấm tay gảy nhẹ, ngón út tay phải Diệp Chân đột nhiên tản ra diễm quang màu đỏ tím, một viên giống như đạn pháo đánh thẳng về phía Kim Chinh.
Nhiệt độ cao hừng hực và khí tức khủng bố kia lập tức để vẻ mặt Kim Chinh biến đổi, làm Kim Chinh trực tiếp từ bỏ việc thôi động sợi tiên thiên Canh Kim sát khí kia để giết người.
Kim Chinh lúc này điên cuồng hít một hơi, nguyên lực kim hệ giữa trời đất trong chớp mắt vì đó mà không còn, kim quang bên ngoài cơ thể Kim Chinh trong chớp mắt so với trước đó cũng nồng hậu dày đặc lên gấp đôi.
Oanh!
Địa Tâm Hỏa Sơn Bạo đánh mạnh vào bên ngoài cơ thể Kim Chinh, làm ngoài thân Kim Chinh nổ ra một lỗ thủng lớn, nhưng không có một dòng máu tươi nào chảy ra.
Chỗ sâu trong lỗ thủng lớn, chỉ có lớp vảy màu vàng óng bị tổn hại.