← Quay lại trang sách

Chương 2764 Tin Chiến Thắng (2)

Chỉ hai cái hô hấp qua đi, sĩ binh Trấn Hải quân vì hưng phấn truy sát mà trận hình trở nên có chút loạn lập tức đã bắt đầu ổn định trở lại.

Từ trên cao nhìn xuống dưới, sĩ binh Trấn Hải quân kết thành từng đoá từng đoá Mai Hoa, từng đoá từng đoá Mai Hoa như lưỡi đao truy sát tới hướng về phía tàn quân Ma Tộc, quân lệnh ấy trong phút chốc đã có hiệu quả!

Chủ yếu là quân lệnh kia của Diệp Chân quá ác.

Loạn trận một lần, quân công sẽ muốn giảm phân nửa, hai lần sẽ mất hết quân công.

Hiện tại, bọn hắn hưng phấn như thế cho nên trận hình rối loạn, cũng là cầm quân công rất dễ dàng, đều suy nghĩ lấy nhiều thêm quân công một chút.

Nếu bị Quân Pháp Quan bắt được, vậy sẽ thật sự là khóc không ra nước mắt, được chả bằng mất.

Từng người nhất thời vâng lệnh.

Diệp Chân phát xuống quân lệnh như vậy là có nguyên nhân.

Đừng nhìn thấy Đại quân Ma Tộc tan tác, nhưng thực lực cá nhân của mỗi Ma Tộc vẫn còn ở đó, dù bên trong quá trình chạy trốn, thực lực cá nhân cũng sẽ không yếu bớt.

Ngược lại, trong tình huống ngoan cố chống cự, sẽ bộc phát ra chiến lực càng thêm cường đại.

Chỉ sợ bên trong quá trình Trấn Hải quân đang đuổi giết sẽ xuất hiện thương vong thật to, quân trận rối loạn.

Trên bầu trời, Đại Đô Đốc Bình Nghi Quân Thành Chu Triều chỉ huy đại quân tác chiến nghe được mệnh lệnh của Diệp Chân, cũng lập tức kịp phản ứng, hiểu được ý của Diệp Chân.

Lập tức làm theo Diệp Chân, đưa ra quân lệnh cho trú quân Bình Nghi Quân Thành.

Tuy quân lệnh giống nhau nhưng trú quân Bình Nghi Quân Thành lại không có phản ứng như thế.

Chu Triều đưa ra quân lệnh trọn vẹn đã qua nửa khắc đồng hồ, mới có một nửa quân đội miễn cưỡng kết thành Mai Hoa quân trận, những tên khác vẫn còn đang rối loạn.

Chỉ vừa mới so sánh bấy nhiêu, đã thấy được sự cao thấp.

Cái gì gọi là tinh nhuệ?

Cái gì gọi là kỷ luật nghiêm minh?

Trấn Hải quân là minh chứng cho đều đó!

Cảm giác được ánh mắt của Diệp Chân nhìn chăm chú chính mình, vẻ mặt của Chu Triều đang bảo vệ phòng tuyến trở nên lúng túng, phía dưới, Phó Soái Chu Hoài Thành thay thế Phụ Soái lâm chiến chỉ huy cũng hiện lên sắc mặt xấu hổ.

Lần này, hắn chân chính kính phục đối với Trấn Hải quân, đối với Diệp Chân.

- Về sau tăng cường huấn luyện, tăng cường quân kỷ!

Diệp Chân hời hợt dặn dò một câu, lại gọi đến thống lĩnh Ma Tộc Chiến Nô Doanh Dịch Tuyệt và Phong Cửu Mạch.

- Đưa nhân mã dưới trướng ngươi, phân ra đại đội năm ngàn người, tuần tra xung quanh Bình Nghi Quân Thành.

- Có bất kỳ binh lính Ma Tộc nào dám trốn về phía sau Bình Nghi Quân Thành, chém giết tất cả.

- Ngươi chỉ huy ngươi Tuần Tra Thần Tướng dưới trướng, liệp sát binh lính Ma Tộc chạy trốn xung quanh Bình Nghi Quân Thành, bản soái tuyệt đối không cho phép có bất kỳ một binh lính Ma Tộc nào chạy tán loạn đến bên trong Nhạc An Quận và Bắc Hải quận!

Mệnh lệnh sau này của Diệp Chân lại là hạ đạt cho Phong Cửu mạch.

- Thuộc hạ lĩnh mệnh!

Sau khi, hai người đó rời đi, hiện tại, Diệp Chân mới đi vào trong Ma Hồn đại quân.

Trên bầu trời, nhìn quân đoàn Huyết Khô Lâu đứng sừng sững như Ma Thần, Đại Đô Đốc Chu Triều không nhịn được nuốt nuốt một ngụm nước miếng, suy nghĩ lại một chút hôm nay thực lực Diệp Chân biểu hiện ra.

Đã đến gần vô hạn Đạo Cảnh đỉnh phong, quanh thân Kim Chinh có phòng ngự như một kiện hạ phậm Tiên Thiên Linh Bảo - Thiết Giáp Ma Chủ đều có thể giết đến nổi phải đào vong.

May mắn!

Hắn may mắn không có xuống tay với Diệp Chân, nếu không hắn chỉ sợ làm sao chết cũng không biết.

Hiện tại, Chu Triều đã hoàn toàn tin.

Sợ là bệ hạ thật sự phái ra Tạo Hóa Thần Nhân tới đối phó Diệp Chân cũng không thể đắc thủ!

Sương mù vô biên dâng lên, lập tức toàn bộ bao lại một bộ phận quân đoàn Huyết Khô Lâu và thủ hộ quân đoàn Y Đông Thanh Thần Thụ. Chưa đến mấy hơi, hơn một ngàn cao thủ thủ hộ quân đoàn Y Đông Thanh Thần Thụ, toàn bộ đều tiến vào trong không gian Thận Long Châu.

Đương nhiên, Diệp Chân cũng thuận tay phát xuống đại lượng khen thưởng tham chiến.

Nhất là những thủ hộ chiến sĩ có tu vi Giới Vương cảnh, mỗi người được thưởng ba viên Long Hồn Đề Nguyên Đan và Lục Thải Thủy Tinh Long Huyết Đan với mười viên Niệm Linh Đan thượng phẩm.

Diệp Chân tin tưởng, những ban thưởng ấy sẽ làm cho thực lực của bọn hắn càng tiến thêm một bước.

Tin tưởng sẽ không bao lâu nữa, nhánh quân đoàn Y Đông Thanh Thần Thụ dưới trướng Diệp Chân tu vi thấp nhất chỉ sợ cũng sẽ là Giới Vương cảnh hậu kỳ.

Hơn nữa, Diệp Chân thu lại chiến sĩ của quân đoàn Y Đông Thanh Thần Thụ vào bên trong Thận Long Châu sớm, cũng vì lo lắng bọn họ xuất hiện quá nhiều sẽ bị Thiên Miếu cảm nhận được, phát hiện ra.

Trước đó, bọn họ được hỗn chiến bảo vệ, khí tức hỗn loạn, rất khó phát hiện.

Một khi chiến sự kết thúc, bọn họ sẽ nguy hiểm.

Nếu như bị Thiên Miếu phát hiện, vậy sẽ có phiền phức lớn.

Thiên Miếu và Y Trĩ Sa Hải được xem là tử địch!

Trên chiến trường, Chiến Hồn Huyết Kỳ dưới tầng trời thấp đã sớm hút no các loại Khí tức mặt trái, huyết khí, Thần Hồn, có sương mù màu đen bảo vệ, vô số tia sáng màu đỏ như máu rải xuống binh lính Ma Hồn phía dưới và chiến sĩ Huyết Khô Lâu phía dưới.

Khi ánh sáng màu đỏ của Chiến Hồn Huyết Kỳ yếu ớt lại, thương thế của bọn họ đã nhanh chóng khôi phục trong thời gian ngắn nhất, không chỉ có khôi phục thương thế, mà binh lính Ma Hồn còn mượn cơn mưa ánh sáng màu đỏ của Chiến Hồn Huyết Kỳ, thuận thế tăng tu vi lên một trọng.

Không ngừng có binh lính Ma Hồn khôi phục thương thế, tu vi đột phá, lại không ngừng tản ra sương mù màu đen, lại có đại lượng binh lính Ma Hồn đi vào trong làn sương ấy, tiếp nhận ánh sáng màu đỏ máu chiếu rọi.

Binh lính khôi phục tốt, dưới sự chỉ huy của ba người Hắc Nhị, Hắc Thất, Hắc Cửu tiếp tục đuổi giết đại quân Ma Tộc, nhất là truy sát những đại quân Ma Tộc đã chạy tán loạn.

Vẻn vẹn qua nửa canh giờ, tia sáng màu đỏ của Chiến Hồn Huyết Kỳ đã tưới nhuần toàn bộ mười lăm vạn Ma Hồn đại quân một lần.

Diệp Chân khẽ giương tay một cái, Chiến Hồn Huyết Kỳ tiêu hao ánh sáng đỏ như máu và Khí tức mặt trái có chút lớn lần nữa bay ra ngoài, được bóng đêm bao trùm, đang điên cuồng thu nạp huyết khí và các loại khí tức mặt trái trên toàn bộ chiến trường.

Mấy triệu người sinh ra các loại khí tức mặt trái và huyết khí trên đại chiến trường, đầy đủ làm cho Chiến Hồn Huyết Kỳ lần nữa khôi phục đến cực thịnh.

Diệp Chân tin tưởng, chờ sau khi trận chiến kết thúc, trong quân đoàn Ma Hồn của hắn, lại có thể thêm ra mấy ngàn Huyết Khô Lâu có chiến lực cường hãn.

Dưới bóng đêm, truy kích vẫn tiếp tục diễn ra, giết hại cũng đang tiến hành, Diệp Chân lại đạt được một tin tức có chút tiếc nuối.

- Đại nhân, tiểu Miêu dưới sự chỉ huy của thuộc hạ, dùng Thiên m thần thông tuần tra xung quanh mười vạn dặm, cũng không có phát hiện bóng dáng của Kim Chinh, chỉ sợ là hắn đã chạy trốn tới bên ngoài mười vạn dặm.

Đây là giọng nói của Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh.

Trước mắt Kim Chinh đã sống sót bỏ trốn, kỳ thực cũng không nằm ngoài dự đoán của Diệp Chân.

Kim Chinh có thực lực mạnh như thế, lại là Đại tổng quản hành quân quyền cao chức trọng, nếu không có mấy thứ thủ đoạn bảo mệnh, đánh chết hắn cũng không tin.

Cho nên, Diệp Chân phái ra Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh tìm kiếm theo phương hướng Kim Chinh có thể chạy trốn, để truy sát hắn.

Vì Tử Linh lại vô cùng ưa thích sát khí Tiên Thiên Canh Kim, mà theo Diệp Chân cảm giác cũng hữu dụng đối với hắn.

Không nghĩ tới, Kim Chinh đã chạy ra mười vạn dặm bên ngoài.

Bên ngoài phạm vi mười vạn dặm, phạm vi đó càng thêm rộng, mặc dù Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh có Thiên m thần thông cũng không cách nào trong khoảng thời gian ngắn tìm kiếm được.

Cơ bản là hi vọng tìm kiếm được cực kỳ xa vời.

Chuyện truy sát Kim Chinh, Diệp Chân cũng chỉ có thể tính tạm thời từ bỏ.

Nghe được âm thanh ấy, Tử Linh ở trong Kim hệ Đạo Cung của Diệp Chân đã lộ ra tia vọng.

- Yên tâm đi, đại quân của Kim Chinh vẫn còn ở đây, hắn sẽ không thể rời đi! Còn sẽ gặp lại hắn.

Diệp Chân an ủi một câu, lúc này mới làm cho sắc mặt của Tử Linh chuyển buồn làm vui.