← Quay lại trang sách

Chương 2767 Dưới Đánh Gian Thần

Đại Thủ Tế Bách Tương vừa trừng mắt vừa khua múa quyền trượng trong tay, lập tức dọa sợ một đám võ sĩ kim giáp, ai cũng không dám tiến lên, quyền trượng trong tay hắn tiếp tục đánh về phía nhân tôn Hoàng Cơ Long.

- Hộ giá, nhanh chóng hộ giá!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng liên tục la hét, nhìn thấy bộ dáng hung thần ác sát của Đại Thủ Tế Bách Tương, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có một loại cảm giác hôm nay mình sẽ bị đánh tới nỗi không thể tự lo liệu cuộc sống.

Ngay tại lúc đó, các trọng thần bên dưới cũng phản ứng lại, Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ phản ứng nhanh nhất, nhào tới ngự giai, chặt ôm chân của Đại Thủ Tế Bách Tương.

Dù bị Đại Thủ Tế Bách Tương đạp mấy cước thì hắn cũng không thả tay ra.

- Đại Thủ Tế bớt giận! Đại Thủ Tế bớt giận! Mấy ngày nay mọi việc hỗn loạn cho nên bệ hạ tâm phiền ý loạn, Đại Thủ Tế tạm dừng tay, bệ hạ nhất định sẽ xử lý chuyện này khẩn cấp......

Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ không nói thì còn đỡ, mới mở miệng đã khiến Đại Thủ Tế Bách Tương giận tím mặt.

- Ngươi còn mở dám miệng! Việc đại sự quan hệ tới sự tồn vong của Đại Chu mà Quân Bộ Thượng Thư như ngươi lại chẳng quan tâm, không làm ra bất luận xử trí gì.

- Khi như thế này, đừng nói đó là thật sự, cho dù Diệp Chân nói tin tức giả thì cũng cần phải xem trọng. Nhưng mà ngươi lại.......

- Tốt tốt tốt, hôm nay lão phu trên đánh hôn quân, dưới đánh tên nịnh thần ngươi!

Mắng đến chỗ khiến người tức giận, Liệt Hỏa quyền trượng trong tay Đại Thủ Tế Bách Tương ập xuống người Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ.

Đáng thương Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ chỉ có tu vi Giới Vương Cảnh, hơn nữa còn là dùng tài vật chồng chất mà ra, tại Càn Khôn điện, hắn lại không cách nào vận dụng linh lực hộ thể, nhục thân chịu vài cái trọng kích của Liệt Hỏa quyền trượng, đầu rơi máu chảy ngất ngay tại chỗ.

Nhưng có Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ dẫn đầu, các quần thần đứng bên dưới cũng đã có kinh nghiệm, nhao nhao nhào tới ôm chân ôm tay Đại Thủ Tế Bách Tương, khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích được.

Bị trọng thần cả triều ôm chặt không buông, Đại Thủ Tế Bách Tương cũng không dám đánh nữa.

Nếu như đả thương tính mạng của bọn hắn, lúc này lại đang vào thời buổi rối loạn, chỉ sợ triều đình Đại Chu sẽ phải tê liệt một nửa.

Nhân cơ hội này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lồm cồm bò dậy dưới sự trợ giúp của Ngư Triêu n.

Dù sao hắn cũng là Cửu Ngũ Chí Tôn một nước, sau khi đã trải qua sự hoảng loạn ban đầu, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mới phản ứng lại, đồng thời không khỏi mắng mình ngu xuẩn!

Càn Khôn điện là nơi nào?

Đây chính là một giới không gian do Đại Chu Trấn Quốc Càn Khôn tỷ tạo thành.

Mà Trấn Quốc Càn Khôn tỷ lại nằm ở trong tay Cửu Ngũ Chí Tôn hắn, trong Càn Khôn điện, đừng nói là Đạo Cảnh, chính là Tạo Hóa thần nhân cũng không dám tùy ý lỗ mãng.

Hắn là kẻ nắm giữ Trấn Quốc Càn Khôn tỷ, chính là thần linh chân chính.

Ngay sau đó, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long khẽ nhúc nhích thần niệm, không gian trong Càn Khôn điện đột nhiên rung động, Đại Thủ Tế Bách Tương đang trợn mắt nhìn thẳng bỗng cảm thấy thân hình cứng đờ, giang tay chân thành hình chữ đại, bị treo lên giữa không trung Càn Khôn điện.

Đại Thủ Tế Bách Tương nhận ra đây là chuyện gì, lập tức nhìn Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rống giận.

- Hôn quân, lão phu vâng chịu ý chỉ Liệt Hỏa quyền trượng mà Khai Quốc Đại Đế ban tặng, trên đánh hôn quân quân, dưới đánh gian thần, ngươi dám động đến ta?

- Lão thất phu, cả gan hành hung trẫm tại Càn Khôn điện, quả thực là phản trời.

Nói xong, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không cẩn thận chạm phải vết thương trên trán, đau đến mức hít khí lạnh, trong lòng phẫn nộ tột độ.

- Trẫm là thiên mệnh sở xướng, chỉ vì nghe được một tin tình báo chưa xác thực mà ngươi lại dám tấn công trẫm, hôm nay nếu như trẫm không trừng trị ngươi, thử hỏi trẫm phục chúng như thế nào nữa!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long quyết không buông tha việc này.

Việc hôm nay quả thật là vô cùng nhục nhã!

Hắn đường đường là Cửu Ngũ Chí Tôn, tại đại triều hội bị mất mặt trước ba ngàn quần thần, bị đánh thành cái bộ dáng này, còn kêu la thảm thiết.

Có trời mới biết sau này sẽ bị truyền ra ngoài thành cái gì.

Nhưng mà có thể xác định, Cơ Long hắn nhất định sẽ trở thành trò cười trong thiên hạ, hơn nữa từ sau ngày hôm nay, uy vọng quét rác, tôn nghiêm mất hết.

Bây giờ phản ứng lại, lửa giận trong mắt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có thể nói là ngập trời.

- Ngươi mắng trẫm hôn quân, đánh trẫm, trẫm cũng nhận!

- Nhưng chỉ bởi vì một tin tức giả tạo, từ không thành có của tên tặc tử Diệp Chân đưa tới mà ngươi lại mắng trẫm hôn quân, còn...... còn...... còn đánh trẫm ngay tại đây.......

Nói tới chuyện này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận đến mức ngón tay đều run rẩy.

- Hôn quân! Ngươi không phải hôn quân thì ai mới là hôn quân?

Nghe được lời này, Đại Thủ Tế Bách Tương lại giận dữ mắng to.

- Diệp Chân lập chiến công vô số vì đất nước, hoàng đế như ngươi lại mắng hắn là tặc tử! Ngươi nhìn lại đi, cả triều trên dưới, còn có thần tử xả thân quên mình, tận trung vì nước như Diệp Chân không?

- Người như vậy lại bị mắng là tặc tử, ngươi như vậy không phải hôn quân thì ai mới là hôn quân?

Lúc này Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hoàn toàn không còn quan tâm gì cả.

Trước đó hắn còn giữ kẽ mấy phần, không có công khai mắng chửi Diệp Chân, bây giờ dưới sự phẫn nộ mắng Diệp Chân là tặc tử, toàn bộ triều thần lại mờ mịt nghe không hiểu gì.

Bắc Hải đô đốc Diệp Chân, đây chính là sự tồn tại ngăn cơn sóng dữ, tại sao lại trở thành tặc tử rồi?

- Lão thất phu, trẫm thấy ngươi đã bị tên Diệp Chân kia tẩy não rồi! Thế mà lại vì một phần tình báo do tặc tử tạo ra mà đánh trẫm, còn mắng trẫm hôn quân.......

Kèn kẹt!

Tiếng cửa đại môn nặng nề mở ra vang lên, đại môn Càn Khôn điện đột nhiên mở ra, một vị quan viên trung giai mặc áo bào đỏ bước vào.

Khi tên quan viên trung giai này vừa bước vào Càn Khôn điện, hắn lập tức đứng ngây người tại chỗ, hai mắt trợn tròn ngơ ngác, sự vui mừng trên mặt trong nháy mắt đã biến mất.

Bởi vì không những tình hình trong Càn Khôn điện không đúng, Đại Thủ Tế Bách Tương bị treo giữa không trung, khi hắn vừa bước vào thì toàn bộ ánh mắt của quan viên trong Càn Khôn điện đều đổ dồn lên người hắn.

Áp lực vô hình kia suýt chút nữa hù dọa hắn tè ra quần.

Sắc mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đột nhiên khó coi vô cùng.

Chuyện xấu hôm nay của hắn lại có thêm một người biết!

- Ngươi là ai? Sao dám tự tiện xông vào Càn Khôn điện!

Lúc này Trị Điện Ngự Sử bước ra quát hỏi.

- Tin chiến thắng!

- Thần cấp bách tới đây đưa tin chiến thắng, Bắc Hải đã đại thắng!

Mấy chữ ‘tin chiến thắng’ vừa xuất hiện lập tức khiến cho Đại Chu quân thần trong Càn Khôn điện nhẹ nhàng thở ra.

Có tin chiến thắng này, chuyện hôm nay sẽ trở nên nhỏ một chút, cũng sẽ dễ xử trí hơn.

Nhưng bốn chữ ‘Bắc Hải đại thắng ’ tiếp theo lại làm cho sắc mặt Đại Chu quân thần cứng lại rồi.

Cái này quả là sợ cái gì thì cái đó xuất hiện.

Đặc biệt là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đầu rơi máu chảy vẻ mặt chật vật, vẻ mặt khó coi giống như nuốt phải một con ruồi.

Trị Điện Ngự Sử cũng ngẩn người, hắn tự nhiên biết rõ tin Bắc Hải đại thắng có ý nghĩa như thế nào đối với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, nhưng lại không biết xử trí như thế nào.

Nhưng vấn đề là, tên quan viên đến đây báo tin thắng trận lại không biết Càn Khôn điện đã xảy ra đại sự kinh thiên động địa như thế nào.

Thấy Trị Điện Ngự Sử và hoàng đế không nói gì, viên quan nọ cứ theo lẽ thường hai tay giơ cao tin chiến thắng, đi nhanh về phía bậc thềm dưới ngự giai, vừa đi vừa lộ ra vẻ mặt cực kỳ vui sướng, cất cao giọng.

- Bệ hạ, Bắc Hải đại thắng! Bắc Hải đại thắng!