Chương 2791 Thân Phận Chi Nghi
Hai ngày sau, ở thuỷ vực, đi về ba ngàn dặm phía nam từ Bích Lân Long Cung, mặt biển nơi xa vốn đang yên tĩnh không gợn sóng lúc này đột nhiên dâng hơi nước lên mấy ngày liền.
Biển cả mười lăm phút trước còn giống như một tiểu nương tử dịu dàng, sau mười lăm phút đã biến thành một bạo hán mang lửa giận ngút trời.
Nhưng tình hình dưới đáy biển mới là làm cho người ta giật mình hơn.
Từng đội từng đội thuỷ quân mang các loại trang bị khác nhau đang xếp thành đội ngũ chỉnh tề dưới đáy biển, theo sóng mà đi.
Thuận theo ánh mắt của Ngao Tranh mà nhìn liếc qua, Diệp Chân dù đã nhìn quen đại quân nhưng vẫn nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
Thủy tộc lít nha lít nhít, xếp thành một tầng lại một tầng từ trên xuống dưới nơi biển sâu, cưỡi sóng mà đi nhanh, những nơi thuỷ quân đi qua, tôm cá bốn phương tám hướng đều vì đó mà biến mất.
Cho dù Diệp Chân đã mượn nhờ Bích Lân Long Cung Long Vương ấn tỉ, thần niệm có thể trực tiếp cảm ứng được phạm vi trong trăm dặm nơi đáy biển, Thủy tộc đại quân kia vẫn như cũ không nhìn thấy, cuối cùng, nếu như lên bờ, như thế sẽ tạo nên hậu quả kinh khủng cỡ nào?
Trong lúc Diệp Chân rất kinh ngạc, Thừa tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan và thuỷ quân nguyên soái Tề Điện đang chờ đợi bên cạnh Diệp Chân, đã sớm vô cùng thuần thục mà đánh ra cờ hiệu Bích Lân Long Cung cùng lúc đó cũng đưa tín phù qua.
Không bao lâu, đã có một tướng lĩnh cao lớn vạm vỡ của thuỷ quân đến, mang theo vài phần ngạo khí đến đây truyền mệnh lệnh.
- Truyền quân lệnh của Hữu Đại đô đốc, lệnh choBcích Lân Long Vương và Thừa tướng Bích Lân Long Cung, thuỷ quân nguyên soái tiếp kiến.
Diệp Chân tiếp lệnh, lập tức mang theo Quy Loan, Tề Điện dưới sự dẫn đầu của tên thuỷ quân tướng lĩnh này tiến về chỗ sâu trong muôn đợt sóng cả.
Bây giờ, hai tên thủ hạ Diệp Chân mới thu, vị trí cao hay thấp đã lập tức lộ ra.
Hai người đều biết, trước mắt việc Ngao Tranh là Phân Thân của Diệp Chân biến thành này, đều là để làm chuyện nghẹn tứ hải Long đình và Bắc Hải Long Quân phủ.
Nhưng thừa tướng Quy Loan cũng nhanh chóng tương đối trấn định lại, lòng không hoảng hốt, không nhanh không chậm nện bước rùa theo sau lưng Ngao Tranh, một bộ dáng cẩn thận chặt chẽ.
Mà Tề Điện kia, mặc dù rất cố gắng duy trì vẻ trấn tĩnh, nhưng ngay lúc đi theo sau lưng Diệp Chân, thân hình vẫn hơi run run lên, thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập như trống đánh, hiển nhiên, hắn đang vô cùng lo lắng.
May mà đi tham kiến người gọi là đại nhân vật, tướng lĩnh dẫn đường thuỷ quân cũng không nghĩ nhiều, loại chuyện này hắn đã thấy nhiều, chút Thủy tộc không được việc gì tham kiến Hữu Đại đô đốc thì tè ra quần cũng có rồi, này vốn chẳng tính là gì, có điều, vẫn không khỏi hơi coi thường Bích Lân Long Cung một chút.
Một đoàn người nhanh như gió bước vào chỗ sâu hơi nước nơi sóng lớn, rơi vào trong mắt Diệp Chân lại là từng chiếc từng chiếc thuyền vận binh to lớn, bên trên có thủy quân chen chúc với tinh nhuệ của Ma Tộc để con ngươi Diệp Chân đột ngột hơi co rụt lại.
Quả nhiên, Ma Tộc đại quân và tứ hải Long đình đã sớm cấu kết với nhau.
Hơn nữa, bên Tứ Hải Long đình còn che dấu hành tung giúp cho Ma Tộc đại quân vượt biển mà đến, Diệp Chân phái Tuần Tra Thần Tướng ra thăm dò, có thể tìm được mới gặp quỷ.
Khi Diệp Chân đang chỉ huy trên một chiếc tàu chiến vô cùng xa hoa, chợt nhìn thấy hữu Đại đô đốc Chương Giáo của Bắc Hải Long Quân phủ thuỷ quân, sau khi hoàn tất đại lễ chào hỏi, dưới sự chỉ điểm của Chương Giáo, người hắn cần làm thêm đại lễ chào hỏi là một vị tên Ngao Tân thuộc Long Tộc bên cạnh mình.
Dùng cách giới thiệu của Chương Giáo mà nói, Ngao Tân này chính là đặc sứ mà tứ hải Long đình phái ra tuần tra biển cả, chỉ cần là ai đứng dưới long quân, đều có thể chém trước tâu sau.
Cách giới thiệu này để trong lòng Diệp Chân khẽ động, xem ra Ngao Tân này chính là nhân vật khá lớn trong tứ hải Long đình.
Tứ Hải Long đình đối với chuyện tham chiến lần này còn coi trọng hơn so với tưởng tượng của Diệp Chân.
- Bích Lân, quân lệnh mà ban đầu Đô Đốc phát xuống, ngươi có thể hoàn thành không?
Chương Giáo ngay lập tức mở miệng hỏi.
- Hồi Đại đô đốc, quân lệnh mà Đại đô đốc phát ra, ta đã sớm hoàn thành, tinh nhuệ dưới tay Bích Lân Long Cung cũng đã tập kết hoàn tất, đại quân khao thưởng đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ Đại đô đốc và tân thái tử giá lâm.
Ngao Tranh cũng chính là Diệp Chân vừa ứng phó việc này xong, cũng nhẹ nhàng hẳn đi.
Đáp án này để Chương Giáo rất là hài lòng mà nhẹ gật đầu.
- Đã như vậy thì…
- Đại đô đốc chậm đã.
Một lão già dưới hàm giữ lại một sợi tua đột nhiên thoáng hiện ra bên cạnh Hữu Đại đô đốc Chương Giáo, ánh mắt âm trầm mà nhìn chằm vào Diệp Chân nói.
- Đại đô đốc, thuộc hạ nhớ được, thời điểm mấy năm trước Bích Lân tiến về triều cống giữa Long Quân phủ, cũng hoàn toàn không phải mang bộ dáng như lúc này.
- Bích Lân vốn có niên hiệu như vậy đều là vì nguyên nhân xuất thân của nó, một thân vảy rồng chỉ toàn màu xanh biếc, nhưng ngươi nhìn, người trước mắt này dưới cổ chỉ mang màu da, không có chỗ nào là xanh biếc, hắn vốn cũng chẳng phải là Bích Lân Long Vương Long Cung
- Long Vương bệ hạ, người này là hữu thừa tướng Bắc Hải Long Quân phủ - Dư Man, làm người cực kỳ cẩn thận, tác phong làm việc thủ pháp cực kỳ âm độc.
Thừa tướng Quy Loan giới thiệu qua cho Diệp Chân.
Lời vừa nói ra, giữa đôi mắt của Ngao Tân nhanh chóng hiện ra vẻ kỳ dị, nhưng Hữu Đại đô đốc Chương Giáo lại đột ngột nổi trận lôi đình.
- Lớn mật, lại dám giả mạo thủy phủ Long Vương, người đâu, bắt lại cho ta.
Cho dù đã sớm dự liệu được có thể sẽ có một màn này, đã chuẩn bị tốt phương pháp ứng đối, nhưng lúc này Diệp Chân vẫn có chút bất đắc dĩ.
Nguyên nhân chính cũng vì phải quỳ xuống.
Nhưng vì đại kế, hiện giờ, Diệp Chân vẫn phải quỳ một chút cũng chẳng làm sao.
Ngay lập tức, Diệp Chân bịch một cái, quỳ xuống về phía Hữu Đại đô đốc Chương Giáo, cùng lúc đó trình Long Vương ấn tỉ của mình ra.
- Đại đô đốc minh giám, thuộc hạ đúng là Bích Lân Long Vương chỉ là vì sao biến thành bộ dáng thế này, lại là do mất đi nhục thân, chỉ có thể lấy long hồn phụ thể trùng sinh.
Đôi mắt Ngao Tân một bên lập tức lộ ra vẻ châm chọc.
- Đường đường một Long Vương như ngươi lại bị người ta làm đến mức phải ném nhục thân đi, vị trí Long vương này, ngươi không làm cũng được.
Diệp Chân ngẩn người, khẩu khí tên Ngao Tân này quá lớn, câu đầu vừa ra đã muốn lột đi chức vị Long Vương của hắn.
Hơn nữa, tình hình này cũng hoàn toàn không đúng với kịch bản dự định của Diệp Chân.
Nhưng Diệp Chân vẫn rất nhanh trí, quỳ tại chỗ nói.
- Ngao Tân thái tử, Chương Đại đô đốc, Bích Lân ta mất đi nhục thân, tự biết không mặt mũi nào gặp người.
Nhưng vẫn xin Ngao Tân thái tử và Chương Đại đô đốc cho phép tham gia xong hành động công lược Bắc Hải lần này, để sau khi ta báo được huyết hải thâm cừu này, lại xử trí ta sau, đến lúc đó, Bích Lân ta tuyệt đối không chút oán hận nào!
- Ngao Tân thái tử minh giám, Chương Đại đô đốc minh giám, Long Vương nhà ta nhẫn nhục sống tạm bợ, chính là vì đợi đến một ngày này, chém chết bắc Hải Châu công Diệp Chân kia mà báo thù huyết hận, còn xin Ngao Tân thái tử và Chương Đại đô đốc cho Long Vương nhà ta một cơ hội báo thù huyết hận.
Thừa tướng Quy Loan vào giờ phút mấu chốt đã cho Diệp Chân một cái trợ công, để Diệp Chân vừa rất vui mừng, lại vừa thở dài một hơi.
Quả nhiên, cách báo thù huyết hận này đã gây nên chú ý tới Ngao Tân.
- Nói như vậy, nhục thể của ngươi đã bị tên Diệp Chân kia hủy đi.
- Nếu đã bị Diệp Chân kia hủy đi nhục thân, vậy ngươi cũng không hề oan.
Khi đang nói chuyện, Ngao Tân nhìn thoáng qua Ma Hoàng ngũ thái tử Phá Nguyệt phía sau màn nước, để Ma Hoàng ngũ thái tử Phá Nguyệt cảm thấy hết sức xấu hổ.