Chương 2797 Ta Có Một Đại Quân
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt và tiên tri Ma Sư Thất Quyền vội vàng xin lỗi một tiếng rồi phóng tới mặt biển, xông về đám tàu chiến chở trăm vạn đại quân của mình.
Không biết trăm vạn đại quân tinh nhuệ dưới trướng hắn như thế nào rồi.
Còn chưa đuổi tới nơi, chỉ mới thấy được hình bóng lờ mờ của vận binh thuyền lớn thì Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt và tiên tri Ma Sư Thất Quyền đã nghe được tiếng la giết tận trời truyền đến từ vận binh thuyền lớn, trong lòng cả hai đã lạnh một nửa.
Thủy tộc sinh sôi cực nhanh, một thai đừng nói là mấy chục cái, mấy trăm cái thậm chí hơn một ngàn cũng có, trong bốn biển có thể nói là số lượng cực lớn.
Đừng nói là chết một hai trăm vạn, cho dù có chết đến mấy ngàn vạn thì e là cũng không cách nào làm Thủy tộc thương gân động cốt.
Nhưng Ma tộc bọn hắn không giống nhau.
Đặc biệt là một trăm vạn tinh nhuệ hắn mang tới đây, tất cả đều là nguyện trung thành với hắn và chân chính lực lượng tinh nhuệ dưới trướng Phá Nguyệt hắn.
Nếu như tất cả bị chôn vùi ở đây, mặc dù sức mạnh chỉnh thể của Ma tộc sẽ không thương gân động cốt, nhưng sức mạnh của Ngũ thái tử Phá Nguyệt hắn tuyệt đối sẽ thương gân động cốt.
- Thái tử điện hạ, đừng quá sốt ruột, tình hình hẳn là không tồi tệ như trong tưởng tượng!
Tiên tri Ma Sư Thất Quyền an ủi Phá Nguyệt:
- Dù sao Ma tộc chúng ta tinh nhuệ linh trí, mạnh mẽ hơn đám Thủy tộc kia nhiều.
Rất nhanh, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đã chạy tới chiếc vận binh đại hạm thứ nhất, giờ phút này trên vận binh đại hạm đang có trận hỗn chiến phạm vi lớn.
Nhưng có thể nhìn ra được, nhóm Ma tộc chiến sĩ tinh nhuệ còn thanh tỉnh đã phát động bao vây tiêu diệt các đồng liêu đã mất đi thần trí.
Trong thời gian ngắn nhất, nhóm bách chiến tinh nhuệ kia đã phân ra trận doanh, hợp thành chiến trận.
Không có bất kham và hỗn loạn như bên Thủy tộc.
Cái này khiến Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt vui mừng không thôi.
Hắn ra lệnh một tiếng, lập tức có thân vệ và tướng lĩnh may mắn còn sống vọt ra, chỉ huy và chỉnh hợp các binh lính may mắn còn sống trên chiếc vận binh đại hạm này.
Quan trọng hơn nữa là, sự xuất hiện của thống lĩnh Ngũ thái tử Phá Nguyệt làm cho trong lòng nhóm Ma tộc tinh nhuệ may mắn còn sống sót đại định.
Rất nhanh, Ngũ thái tử Phá Nguyệt và tiên tri Ma Sư Thất Quyền đã chỉnh hợp từng chiếc vận binh đại hạm, tính tổng thể thì mức độ thiệt hại còn ở trong phạm vi mà Phá Nguyệt có thể tiếp thu.
Ma tộc binh lính tinh nhuệ bị trúng độc ước chừng có hai phần.
Rất nhiều binh sĩ sau khi phát hiện khói độc hoặc phát hiện đồng liêu xuất hiện dị thường đã nhanh chóng nín thở không ăn uống gì nữa, có trường hợp cá biệt may mắn, ví dụ như quan quân thay phiên công việc phát hiện vấn đề sớm hơn, như vậy tổn thất lại càng ít.
Đương nhiên, vẫn có một bộ phận binh sĩ chưa trúng độc bị tập kích bất ngờ bởi những Ma tộc binh lính tinh nhuệ trúng độc mất đi thần trí kia.
Trên tổng thể, thiệt hại trước mắt còn chưa có hơn ba phần.
- Vạn hạnh, vạn hạnh!
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt vừa lau mồ hôi lạnh trên trán vừa lao về con thuyền tiếp theo cùng với tiên tri Ma Sư Thất Quyền.
Đây là chiếc vận binh đại hạm thứ bảy mươi chín, chỉ cần kiểm tra thêm hai mươi mốt chiếc vận binh đại hạm nữa là có thể hoàn toàn ổn định quân thế.
Trước mắt thì trên chiếc vận binh đại hạm thứ bảy mươi chín này cũng giống như những chiếc đại hạm trước, tiếng la giết rung trời, binh lính may mắn còn sống sót đang tổ chức vây công binh sĩ mất đi thần trí, khi nhìn thấy Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt thì trong lòng không khỏi buông lỏng.
- Ta chính là Ngũ thái tử Phá Nguyệt, có địch đầu độc, những đồng liêu công kích các ngươi đã hoàn toàn mất đi thần trí, chúng ta cần phải chém giết bọn hắn ngay tại chỗ, tiếp đó cảnh giới chờ đợi trận biên.
Hét lớn một câu, Ngũ thái tử Phá Nguyệt và tiên tri Ma Sư Thất Quyền xông về trung tâm vận binh đại hạm, nơi đang bị vây công bởi những tên binh sĩ mất đi thần trí.
Hai người bọn họ đều là Đạo cảnh, tùy ý một hai kích là đã có thể trọng thương đám binh sĩ này, giảm bớt áp lực vây quét, càng có thể đưa đến tác dụng tấm gương.
Vừa mới vọt vào không trung trên vận binh đại hạm, khi Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt mới vỗ ra một chưởng thì sắc mặt tiên tri Ma Sư Thất Quyền đột nhiên kịch biến.
- Không đúng, Thái tử điện hạ, cẩn thận có mai phục!
Ngay khi tiên tri Ma Sư Thất Quyền nôn nóng quát lên, một chưởng của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt vỗ xuống mấy trăm tên binh sĩ đã mất đi thần trí kia đột nhiên hóa thành hư vô.
- Ảo ảnh!
Sắc mặt của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đại biến, trong chớp mắt nghĩ đến cái gì.
- Diệp Chân? Diệp Chân đang ở đây?
Tiếng vỗ tay vang lên, thân hình Diệp Chân từ trong hư không xuất hiện.
- Phá Nguyệt điện hạ, Diệp mỗ đã đợi ở đây đã lâu.
Cơ hồ là theo bản năng, vừa mới nghe đến giọng nói của Diệp Chân, tiên tri Ma Sư Thất Quyền lập tức lôi kéo Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt thối lui về phía sau.
Nhưng còn không có ra khỏi trăm mét thì phịch một tiếng, hai người cùng nhau đụng phải một bức tường vô hình.
Trong chớp mắt, sắc mặt của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đại biến, không khỏi la thất thanh.
- Không gian bích chướng, không gian phong tỏa?
Thần niệm dao động trên thân tiên tri Ma Sư Thất Quyền lóe lên rồi biến mất, sau đó tiên tri Ma Sư Thất Quyền đột nhiên lộ ra vẻ không thể tin được:
- Khí tức của Tiên thiên linh bảo?
- Hắn thế nhưng sử dụng Tiên thiên linh bảo bố trí không gian phong tỏa?
- Cao minh, không hổ là tiên tri Ma Sư thất tự!
Phán đoán của Tiên tri Ma Sư Thất Quyền làm Diệp Chân cười híp mắt giơ ngón tay cái lên, nhưng mà như vậy lại làm cho sắc mặt của tiên tri Ma Sư Thất Quyền và Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đại biến.
Tiên thiên linh bảo chính là đại danh từ có uy năng cực kỳ cường đại nghịch thiên.
Bất luận chủ nhân có tu vi như thế nào, bản thân Tiên thiên linh bảo cũng có uy năng cực kỳ cường đại, nếu có tu vi nhất định thôi động, vậy thì uy năng của Tiên thiên linh bảo có thể được phát huy gấp đôi gấp bội.
Mà trước mắt, thứ Diệp Chân dùng để vây khốn bọn hắn lại là Tiên thiên linh bảo loại không gian.
Cái này khiến cho trong lòng Ngũ thái tử Phá Nguyệt run lên bần bật, dâng lên một loại dự cảm không tốt.
Giờ khắc này hắn rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì thất đệ và nhị ca lại liên tục ăn quả đắng trong tay Diệp Chân.
Khỏi cần phải nói, chỉ bằng việc Diệp Chân nắm giữ Tiên thiên linh bảo cũng đủ để giải thích.
Tiên tri Ma Sư Thất Quyền nhìn ra Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đang khẩn trương, lập tức truyền âm cho hắn.
- Điện hạ không cần khẩn trương, chỉ là Tiên thiên linh bảo mà thôi, chúng ta không phải không có át chủ bài, hơn nữa......
- Hơn nữa cái gì?
Ngũ thái tử Phá Nguyệt truy vấn.
- Hơn nữa khí tức Tiên thiên linh bảo không gian của Diệp Chân dường như hơi yếu!
Khi nói chuyện, tiên tri Ma Sư Thất Quyền hít sâu một hơi, một thiết quyền như ngọn núi nhỏ màu đen đánh mạnh vào hàng rào không gian sau lưng.
Hàng rào không gian sau lưng bỗng nhiên lắc lư một cái, lan ra đường vân như sóng nước.
Ánh mắt của Diệp Chân biến đổi, hắn đang muốn động thủ thì tiên tri Ma Sư Thất Quyền đột nhiên cười ha hả.
- Diệp Chân, ngươi cầm một kiện Hậu Thiên Linh Bảo thượng phẩm không gian giả mạo Tiên thiên linh bảo, thú vị đấy......
Nhưng mới nói một nửa thì tiên tri Ma Sư Thất Quyền bỗng cau mày:
- Không đúng, đây đúng là khí tức của Tiên thiên linh bảo, nhưng khí tức lại có chút yếu, hơn nữa hết sạch năng lực, dễ dàng bị ta rung chuyển.
Đột nhiên, hai mắt tiên tri Ma Sư Thất Quyền sáng lên:
- Diệp Chân, Tiên thiên linh bảo của ngươi bị thương, hẳn là bản thể tổn thương, hơn nữa còn không nhẹ, ta đoán không sai chứ?