Chương 2843 Sinh tử tồn vong của Hoàng Linh tộc.
Nữ tu trung niên kia họ Khương tên Lăng, chính là lão nhân bên cạnh Khương Huy Anh, cũng là tâm phúc của nàng, thường xuyên cùng nhau thương nghị đại sự.
Vừa dứt lời, Khương Lăng lập tức biến sắc:
- Nếu vậy tại sao công chúa điện hạ còn cho hắn không gian dịch chuyển thông đạo tạm thời làm gì? Nếu như để cho tên Diệp Chân này tiến vào Hoàng Linh giới.......
- Ma ma, ngươi quên chuyện trước đó ta đề cập tới sao? Tên Diệp Chân này, thân có tứ sắc nguyên linh, lai lịch ắt hẳn không tầm thường, nói không chừng chính là.......
Khương Huy Anh cẩn thận nhìn thoáng qua thủ vệ Đạo Cảnh ở cửa, rõ ràng ngừng câu chuyện lại.
Rõ ràng, nàng không sợ nói đề tài này với người ngoài, lại sợ người một nhà nghe thấy.
Ánh mắt của Khương Lăng bỗng nhiên sáng lên:
- Ý của công chúa điện hạ là?
- Không sai, ta còn sợ hắn không đi Hoàng Linh giới đây! Chỉ cần hắn bước vào Hoàng Linh giới, bản cung sẽ có thiên la địa võng trừng trị hắn. Đến lúc đó chỉ cần họ Diệp rơi vào trong tay bản cung, vô luận là chuyện kia hay là chuyện Hồng Hoang đại lục, đối với chúng ta đều chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.
Lời nói của Khương Huy Anh để cho hai mắt Khương Lăng càng ngày càng sáng, khi nàng đang muốn tán dương thì bên ngoài cửa điện lớn đột nhiên truyền đến động tĩnh.
- Thánh Tử điện hạ, ngươi chờ một chút, để cho ta đi thông báo.......
- Huy Anh muội muội, chuyện gì đối với các ngươi chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu thế?
Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ không thèm nhìn mấy thủ vệ ngăn cản ngoài cửa, nhanh chân tiến vào đại điện.
Trong mắt Khương Huy Anh chợt lóe lên tia không vui, nàng rất chán ghét gia hoả dính chặt còn hơn kẹo mạch nha này.
- Tự nhiên là Hồng Hoang đại lục rồi.
Khương Huy Anh không nhanh không chậm ứng phó một câu, Ngu Thọ dáo dác nhìn khắp đại điện, sau đó ngạc nhiên hỏi:
- Tên Diệp Chân kia chạy đâu rồi?
Đón lấy ánh mắt chất vấn của Khương Huy Anh, Ngu Thọ vội vàng giải thích:
- Vừa rồi ta có việc tới tìm ngươi, nhưng nửa đường nghe nói tên Diệp Chân kia xông vào Hoàng Linh cung, vội vàng dẫn người tới trợ giúp, không ngờ chờ ta đuổi tới thì tên kia đã không thấy đâu.
Nghe vậy, thần sắc của Khương Huy Anh càng lạnh:
- Thánh Tử tới thật đúng lúc, Diệp Chân đã nghênh ngang rời khỏi Hoàng Linh cung của ta thì Thánh Tử mới đến.
Câu nói nửa mỉa mai nửa đâm chọc này khiến sắc mặt của Ngu Thọ trở nên có chút xấu hổ, hắn vội vàng giải thích:
- Huy Anh chớ hiểu lầm, chỉ là ta hơi làm một chút bố trí, lúc này mới đến chậm.
Ngu Thọ căn bản không biết, Khương Huy Anh đang ngại hắn phiền toái, chỗ nào là chê hắn đến chậm.
Nhưng lời nói của Oa Linh Thánh Tử lại làm Khương Huy Anh hiếu kỳ:
- Úc, không biết Thánh Tử làm bố trí gì?
Vừa nhắc tới bố trí, Ngu Thọ chính là đắc ý từ trong lòng:
- Huy Anh yên tâm, lần này tuyệt đối có thể làm cho hai tộc chúng ta ra một ngụm ác khí.
Dưới ánh mắt chăm chú của Khương Huy Anh, Ngu Thọ nghiêm nghị nói:
- Lần này Diệp Chân tuyệt đối không cách nào sống sót quay lại Bắc Hải quận.
- Úc, vì cái gì?
Khương Huy Anh bất động thanh sắc đè xuống kinh ý trong lòng, vội vàng truy vấn.
Đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ chắc chắn của Oa linh Thánh Tử, nàng cảm thấy càng thêm gấp gáp.
Nàng hận Diệp Chân giết tộc nhân của mình, nhưng đối với Khương Huy Anh mà nói, trong kế hoạch tiếp theo của nàng, Diệp Chân sẽ có tác dụng quan trọng hơn.
Nếu như Diệp Chân chết, ngược lại là chuyện vô dụng nhất, lập tức đè nén vội vàng truy vấn.
Ngu Thọ lại chỉ là thừa nước đục thả câu không nói, Khương Huy Anh tức giận đến mức ước gì có thể bạo đánh tên này một trận.
- Ha ha ha ha, Huy Anh ngươi cứ yên tâm đi! Không bao lâu thì tin tức Diệp Chân qua đời sẽ truyền đến.
Chỉ là trước khi tin chết truyền đến thì ta còn không thể nói cho ngươi việc này, ngươi và ta cùng chờ tin tức tốt là được rồi.
- Ta không có thời gian kia!
Khương Huy Anh dậm chân xoay người, vẻ mặt bất mãn lập tức biến mất, chỉ để lại Ngu Thọ có chút buồn bực, tại sao Khương Huy Anh lại đột nhiên mất hứng?
Khi bay đến giữa không trung, Khương Huy Anh đột nhiên phản ứng lại.
Nàng không muốn Diệp Chân chết là bởi vì Diệp Chân có lợi ích lớn hơn nữa đối với nàng, cho nên dưới tình thế cấp bách vừa rồi nàng muốn đi cảnh báo.
Nhưng bay đến giữa không trung thì nàng phản ứng lại, đi chỗ nào cảnh báo cho Diệp Chân đây?
Huống hồ, lấy quan hệ giữa nàng và Diệp Chân, nàng có cảnh báo thì cũng chưa chắc Diệp Chân tin tưởng.
Khương Huy Anh cảm thấy phiền muộn một chút, thân hình xoay một cái, lại rơi xuống Tử Phong quận thành.
Lúc rơi xuống, nàng đột nhiên nhìn thấy phía trước Thất Thải Hoàng Thần cung dường như đang xảy ra tranh cãi, Khương Huy Anh rơi xuống xem xét, thì ra là các Linh Tử Linh Nữ vừa thu nạp tới đang đánh nhau, tộc nhân trông coi lại không có mặt.
Nhị công chúa xuất hiện, những Linh Tử Linh Nữ kia lập tức yên tĩnh trở lại, không có mấy hơi, Hoàng Linh tộc nhân quản lý những người này đầu đầy mồ hôi xuất hiện.
Khương Huy Anh cũng không phát tác, đầu tiên là nhìn tên quản sự Hoàng Linh tộc nhân kia thu xếp những Linh Tử Linh Nữ này xong xuôi rồi đi tới phòng ngoài, lúc này mới quở mắng tên tộc nhân kia.
- Ngươi làm việc như thế nào vậy?
- Ngươi có biết những Linh Tử Linh Nữ này có liên quan tới sinh tử tồn vong của Hoàng Linh tộc chúng ta không? Tại sao còn tùy ý bọn hắn tranh cãi đánh nhau, nếu như xuất hiện thiệt hại, ngươi tính xử lý như thế nào?
- Ngươi có biết, nếu như bởi vì sai lầm của ngươi dẫn đến những Linh Tử Linh Nữ này xuất hiện đại lượng tử thương, đến lúc đó ngươi chính là tội nhân thiên cổ của Hoàng Linh tộc chúng ta.
Khương Huy Anh một trận nghiêm khắc quở mắng, làm tên tộc nhân kia đầu đầy mồ hôi, đến cuối cùng còn quỳ xuống xin tội, liên tục hứa hẹn không dám sơ sót nữa.
Lúc này Khương Huy Anh mới buông tha hắn, xoay người rời khỏi.
Một bụng tức giận trút xuống trên người tên tộc nhân này, Khương Huy Anh cảm thấy trong lòng thư thái hơn nhiều, lúc này nàng cũng đã nghĩ thông suốt chuyện Oa linh Thánh Tử bố trí mai phục Diệp Chân.
Nếu như Diệp Chân thật sự dễ dàng bị giết chết như vậy, còn có thể sống đến bây giờ chờ Oa linh Thánh Tử tới thiết kế?
Vừa nghĩ như thế, Khương Huy Anh cũng không vội vàng nữa.
Nhưng Khương Huy Anh lại không biết một điều, ngay khi nàng khiển trách tộc nhân xong rồi rời đi Thiên Điện kia, Diệp Chân đang núp dưới lòng đất lại là một đầu nghi hoặc.
- Những Linh Tử Linh Nữ này lại liên quan đến sinh tử tồn vong của Hoàng Linh tộc? Bọn hắn lại có thể khiến Hoàng Linh Nhị công chúa lại coi trọng như vậy?
Diệp Chân ẩn độn trong lòng đất nhìn thấy một màn vừa rồi, hắn đột nhiên sinh ra hứng thú đối với việc Hoàng Linh tộc thu thập những Linh Tử Linh Nữ này.
Diệp Chân rất muốn biết, những Linh Tử Linh Nữ nhìn qua vô cùng bình thường này sao lại có thể ảnh hưởng đến sinh tử tồn vong của Hoàng Linh tộc?
Gần đây Diệp Chân rất nhàn rỗi, lại phát hiện một chuyện cảm thấy hứng thú, cho nên dứt khoát tự mình điều tra việc Linh tử Linh nữ tại hai quận Tử Phong và Hồng Phong do Hoàng Linh tộc khống chế.
Diệp Chân thật sự rất hiếu kỳ, những Linh tử Linh nữ nhìn qua rất thông thường này tại sao lại trở thành đại sự ảnh hưởng sinh tử tồn vong của Hoàng Linh tộc như Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh nói được?
Nếu thật sự là như vậy thì Diệp Chân cảm thấy mình nên điều tra rõ chuyện này, nếu biết được nguyên do rõ ràng, nói không chừng có thể lợi dụng ở thời khắc mấu chốt đưa đến kỳ hiệu.
Bảy tám ngày sau, Diệp Chân phát hiện, tất cả sự vụ trọng tâm sau khi Hoàng Linh tộc chiếm lĩnh khống chế hai quận đều chỉ xoay quanh hai chuyện.
Một là đẩy mạnh tín ngưỡng của con dân hai quận chi đối với Thất Thải Hoàng Thần Hoàng Linh tộc bọn hắn.
Vì thế những cao thủ Đạo Cảnh Hoàng Linh tộc thậm chí còn làm một chút trò xiếc lừa gạt người bình thường.