Chương 2861 Lực Lượng Tọa Trấn
Diệp đại gia à, không ngờ ngươi cũng có lúc...... Cưỡi lừa tìm lừa......
Khi Diệp Chân lòng như lửa đốt tìm kiếm đồ vật trấn áp Đạo Cung, chuẩn bị thi triển Trấn Linh Tỏa, thế mà Thận Long Nguyên Linh A Sửu lại vui như điên, chỉ thiếu chút nữa ôm bụng cười to.
Tiếng cười này khiến Diệp Chân nảy sinh ý ác độc.
Gia hỏa một bụng ý nghĩ xấu này rõ ràng biết đáp án vậy mà còn không chịu nói cho hắn.
Diệp Chân lập tức nổi giận, bắt đầu đóng cửa......
Không đúng, hẳn là nên gọi đại tỷ Tiểu Yêu ra tay.
Trong khoảng thời gian này, tu vi của Tiểu Yêu đã chính thức đột phá đến Đạo cảnh hậu kỳ, chiến lực càng thêm bão táp.
Tốc độ tăng tu vi này, ngay cả Diệp Chân cũng lực bất tòng tâm.
- Trong cỏ cây độc của ta có mấy loại kỳ độc đặc biệt nhằm vào Nguyên linh, A Sửu ngươi có muốn thử không?
Mấy cây roi đen đầy gai hiện ra quấn quanh người Thận Long Nguyên Linh A Sửu, trông như là những con rắn độc cắn người đang nhìn chằm chằm A Sửu, Thận Long Nguyên Linh A Sửu sợ đến mức thân thể mềm nhũn.
- Lần này ta thật sự không có úp úp mở mở, thật sự là Diệp đại gia ngươi......
A Sửu lộ vẻ mặt oan uổng, sắp khóc tới nơi.
Dưới sự uy hiếp bằng roi của Tiểu Yêu, A Sửu vẫn là dùng tốc độ cực nhanh nức nở nói đáp án.
- Diệp đại gia à, không phải Ngũ Hành m Dương ấn của ngươi là thứ để trấn áp Đạo Cung sao? Cái này chẳng phải là cưỡi lừa tìm lừa sao?
Vừa nghe A Sửu nói xong, Diệp Chân lập tức đen mặt.
- Lấy roi quất hắn!
Diệp Chân vừa dứt lời, bóng roi của Tiểu Yêu nhoáng một cái bay vút tới đánh lên người Thận Long Nguyên Linh A Sửu, đương nhiên, loại đánh này chỉ là sấm to mưa nhỏ.
- Ai bảo ngươi ngồi nhìn lão tử xấu mặt.
Điều kiện tu luyện Trấn Linh Tỏa đầy đủ.
Nhưng mà Diệp Chân cũng không vội vã tu luyện.
Bởi vì Trấn Linh Tỏa này chỉ cần điều kiện đầy đủ thì sẽ thi triển rất nhanh, nhưng muốn cởi bỏ thì lại không dễ dàng.
Trước kia các đệ tử trong Huyền Cơ đạo môn bị sư tôn Lục Ly thực hiện Trấn Linh Tỏa, không ai không kêu khổ mấy ngày liền.
Bởi vì bọn hắn nhất thiết phải tiêu tốn Trấn Linh Tỏa lực lượng từng chút một, tiếp đó từ từ khôi phục tu vi.
Cái này còn phải nhìn tâm tình của sư tôn như thế nào, có thêm thứ gì vào Trấn Linh Tỏa kia không.
Hiện tại, cho dù Diệp Chân tự thi triển Trấn Linh Tỏa này, sau khi phong cấm tu vi đến trình độ Huyền Cung Cảnh sơ kỳ, muốn gỡ bỏ phong cấm khôi phục lại thì ít nhất cũng cần nửa năm.
Cho nên Diệp Chân dự định rời khỏi Hồng Hoang đại lục rồi mới thi triển Trấn Linh Tỏa.
Đồng thời mệnh lệnh cho Tuần Tra thần liệp ở đó chặt chẽ giám thị Linh Tử Linh Nữ Hoàng Linh tộc, khi nào số lượng lên tới chín trăm thì lập tức thông báo Diệp Chân.
Mà Diệp Chân cũng bắt đầu làm chuẩn bị cuối cùng.
Lần này rời khỏi Hồng Hoang đại lục, Diệp Chân dự đoán thời gian ít nhất là một năm trở lên.
Mặc dù theo phán đoán của Diệp Chân, tình thế trước mắt của Hồng Hoang đại lục sẽ duy trì một, hai năm, thậm chí là ba, bốn năm mới có thể đánh vỡ cân bằng.
Nhưng cũng khó bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện đột biến.
Cho nên trước khi rời khỏi thì Diệp Chân cần phải làm chuẩn bị cho thật tốt.
Diệp Chân dự định lần này rời đi sẽ lưu lại Hồng Hoang đại lục nhiều lực lượng tinh nhuệ hơn, để đề phòng bất trắc, ai có thể lưu lại thì không mang đi.
Vương Bạch Mục, tất cả Ma tộc chiến nô, bao gồm một vạn năm Thiết Giáp Ma vừa mới thu phục được không lâu trước đó.
Tuần Tra thần tướng, Tuần Tra thần liệp được Diệp Chân bồi dưỡng mấy năm nay đều lưu lại Bắc Hải quận.
Có những lực lượng này ở Trấn Hải quân, chẳng sợ Ma tộc lại đến trăm vạn đại quân thì Bắc Hải quận cũng có thể giữ vững, Diệp Chân rời khỏi cũng không cần quá lo lắng.
Một vạn Thủy tộc tu luyện trong thời tự không gian Thận Long Châu cũng được đưa về ba người Tịnh Hải, Phá Hải, Phúc Hải Đại Thánh.
Có nhóm tinh anh lực lượng này chèo chống, trên cơ bản toàn bộ đã đổi thành lực lượng của Bích Lân Long Cung, cũng có lực lượng không nhỏ, thời khắc mấu chốt tuyệt đối có thể phát huy ra tác dụng cực lớn.
Thật ra điều mà Diệp Chân lo lắng nhất khi rời khỏi chính là thiếu hụt lực lượng đỉnh cấp
Dù sao Diệp Chân và Tiểu Yêu liên thủ, lại thêm Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, ba người phối hợp có thể liên tục chiến đấu ở các chiến trường ngàn vạn dặm trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Chân và hai người Tiểu Yêu có thể bù đắp được mấy chục vị Đạo cảnh.
Nhưng mà Tiểu Yêu không thể ở lại, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu cũng phải đi theo Diệp Chân.
Tiến vào Hoàng Linh giới, Diệp Chân cũng phải lưu lại đủ lực lượng để sử dụng và bảo toàn tính mạng cho bản thân.
Đỉnh cấp lực lượng, ngoại trừ Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Huyền Hổ, Chu Hồng, Diệp Chân còn đi gặp Liêu Phi Bạch.
- Sư tỷ, ta chuẩn bị đi Hoàng Linh giới tìm Thải Y, nhưng mà Bắc Hải cần phải có một cao thủ đỉnh tiêm tọa trấn.
Liêu Phi Bạch nhìn Diệp Chân với ánh mắt oán giận:
- Ngươi lại muốn rời khỏi nữa sao?
- Ừm, hơn nữa lần này có thể sẽ hơi lâu một chút.
- Vậy ngươi cứ yên tâm đi thôi, ta sẽ bảo vệ Bắc Hải, bảo vệ nhà của chúng ta!
- Nhà?
Diệp Chân có chút ngoài ý muốn, bây giờ hắn không thiếu nơi ở, nhưng mà nhà thì hình như......
Thấy Diệp Chân lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, Liêu Phi Bạch bổ sung một câu:
- Nơi nào có ngươi thì nơi đó chính là nhà.
Lời nói dịu dàng thắm thiết này khiến Diệp Chân hơi xúc động.
Năm đó Liêu Phi Bạch sát phạt quả quyết, sát khí lẫm nhiên, hiện giờ lại lơ đãng lộ ra dáng vẻ tiểu nữ nhân trước mặt Diệp Chân, dần dần thu hồi kiếm phong đầy người, bắt đầu chuyển biến thành một hiền thê, thứ thiếu sót duy nhất chính là một đứa bé.
Đây cũng là điều mà Diệp Chân và Liêu Phi Bạch tiếc nuối.
Không có cách nào khác, bọn hắn đều hiểu, đến trình độ của hai người, tu vi càng cao thì càng khó sinh con nối dõi.
- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ an toàn trở về.
- Không chỉ một mình ngươi, còn phải mang Thải Y trở về đây an toàn, mấy năm nay nàng ấy một thân một mình, nhất định rất khổ sở, ta cũng rất nhớ nàng.
Lúc trước tình cảm giữa Liêu Phi Bạch và Thải Y rất tốt, cho nên nàng mới nói như vậy.
- Ừ, ta biết rồi! Còn một chuyện nữa, nếu như gặp phải cường địch không đối phó được, vậy thì nàng phải lập tức đi Hiển Thánh Thủy phủ, rút về quê quán, mọi việc chờ ta trở lại rồi hẵng nói.
- Ta biết.
Sư tỷ Liêu Phi Bạch gật đầu cam đoan.
Thật ra tu vi của Liêu Phi Bạch không cao, đến bây giờ vẫn là Đạo cảnh sơ kỳ mà thôi, cho dù chiến lực siêu quần, có thể ứng phó cường giả Đạo cảnh trung kỳ cũng coi như không tệ rồi.
Nhưng mà Liêu Phi Bạch có Huyền m Cửu Kiếp kiếm trận.
Một khi Huyền m Cửu Kiếp kiếm trận được thôi động đến cực hạn, ngay cả Diệp Chân cũng không dám chính diện ứng đối.
Trước mặt Huyền m Cửu Kiếp kiếm trận, cường giả Đạo cảnh đỉnh phong cũng phải ăn mệt lớn, sơ ý một chút thậm chí phải nuốt hận.
Trừ cái đó ra, Diệp Chân cũng lưu lại Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh.
Thiên âm thần thông của Đại Nhĩ Đóa đặc biệt thích hợp trong đại quân tác chiến, Diệp Chân mang theo là một sự lãng phí.
Mặt khác, Diệp Chân còn để lại một số lượng tu luyện đan dược lớn, Đại thánh linh quang khải, Hùng vương trọng giáp còn sót lại cũng đưa hết cho tướng lãnh Trấn Hải quân và cao thủ để bảo mệnh.
Đương nhiên, không thể thiếu các Tế Tự Hỏa Linh điện mà Diệp Chân lấy thân phận điện chủ Hỏa Linh điện đưa tới Bắc Hải.
Diệp Chân không mang theo một ai, toàn bộ đều lưu lại Bắc Hải quận.
Đây là một lực lượng cực kỳ điêu luyện, hai mươi sáu vị Hỏa Linh điện Đạo cảnh với năng lực tiến công cường đại.
Đây cũng là lực lượng làm Diệp Chân có thể yên tâm rời khỏi.
Nhưng mà lực lượng này lại là lực lượng không ổn định nhất.
Cho nên trước lúc rời khỏi, Diệp Chân đi tới phân điện Hỏa Linh điện Bắc Hải, đưa cho bọn hắn một phần tu luyện ngọc giản.