Chương 2966 Gặp Lại Cố Nhân
Nghĩ cách cứu viện Thải Y, Diệp Chân dùng trọn vẹn ba ngày mới hoàn toàn hoàn thiện.
Có thể nói, nghĩ cách cứu viện lần này là một kế hoạch Diệp Chân cẩn thận nhất và chuẩn bị ở sau nhiều nhất từ trước tới nay.
So với trước đây, Diệp Chân ở Nhân Ma Chiến Trường lên kế hoạch chuẩn bị chiến đấu, đều chỉ có hơn chứ không kém.
Chính là sợ xảy ra ngoài ý muốn.
Chí ít khi ở Hồng Hoang Đại Lục còn có quy tắc nhất định, giống như Tạo Hóa Thần Nhân không thể ra tay, vân vân.
Nhưng ở Hoàng Linh Giới, đây chính là địa bàn của Hoàng Linh nhất, một khi xảy ra chuyện, muốn làm sao làm, đều do Hoàng Linh Tộc người ta quyết định.
Chỉ sợ người ta phái ra mấy Tạo Hóa Thần Nhân đến vây công Diệp Chân, Diệp Chân cũng chỉ có thể chịu trận bị thương, thậm chí là bị đánh chết.
Cho nên, hắn muốn kế hoạch nghĩ cách cứu viện lần này phải hoàn thiện nhất có thể.
Đương nhiên, trên đời này không thể nào có kế hoạch hoàn mỹ, Diệp Chân chỉ có thể nói là hết sức, dốc hết khả năng!
Nhưng Diệp Chân cũng định một khúc nhạc dạo cho kế hoạch này!
Chính là lúc nghĩ cách cứu viện Thải Y, đồng thời, phải hoàn thành chuyện Lữ lão gia tử đã nhắc nhở.
Diệp Chân không biết Lữ lão gia tử muốn đưa cấm vật đó cho ai, có phải là cùng một người là Thải Y hắn muốn cứu hay không.
Những chuyện này, trước mắt Diệp Chân đều không thể xác định.
Thế nhưng từ khi Diệp Chân đi tới Hoàng Linh Giới, Lữ lão gia tử đối với hắn không tệ.
Diệp Chân rất rõ ràng biểu hiện của mình, biết tròn biết méo, nếu sống lâu ngày ở Lữ gia, Lữ lão gia tử chắc chắn sẽ phát hiện một chút dị thường, nhưng lại giả vờ như không nhìn thấy.
Bất luận là cái gọi lợi dụng lẫn nhau, hay là báo ân, chuyện Lữ lão gia tử phó thác đưa cấm vật, Diệp Chân nhất định sẽ hoàn thành.
Cũng coi là báo đáp đối với Lữ lão gia tử, cùng là một câu trả lời thỏa đáng đối với người Lữ gia.
Về phần Lữ Thanh Trúc, Diệp Chân trước mắt vẫn chưa biết nên làm thế nào, chỉ có thể trước không nghĩ đến chuyện này.
Kế hoạch nghĩ cách cứu viện Thải Y của Diệp Chân cần một chút thời gian để chuẩn bị, khoảng mười ngày đến nửa tháng.
Đồng thời, nửa tháng sau, Trấn Linh Tỏa của Diệp Chân cũng sẽ triệt để bị hóa giải, tu vi của hắn cũng sẽ triệt để khôi phục.
Nói cách khác, thời gian hắn nghĩ cách cứu viện Thải Y sẽ định vào nửa tháng sau.
Thời gian nửa tháng, đại đa số đều là chớp mắt đã qua.
Nhưng có thể là chờ đợi nhìn thấy Thải Y và gặp lại Thải Y, thời gian nửa tháng này, Diệp Chân ngày ngày có một loại cảm giác một ngày bằng một năm, gần như đều vạch đầu ngón tay đếm ngày.
Trong nháy mắt đã trôi qua mười ngày.
Theo kế hoạch, còn lại năm sáu ngày nữa chính là lúc Diệp Chân bắt đầu nghĩ cách cứu viện Thải Y.
Nhưng một ngày này, lại đến phiên Diệp Chân trực, ngày thứ năm đúng lúc gặp triều hội, Diệp Chân là Thiên phu trưởng Cung Đình cấm vệ này cũng nhất định phải mặc thịnh trang.
Dù sao Cung Đình cấm vệ đại biểu chính là mặt mũi của Hoàng Linh Tộc.
Loại chuyện mặc thịnh trang mỗi khi đến tiểu triều hội, từ lúc Diệp Chân đảm nhiệm Thiên phu trưởng đệ ngũ vệ Cung Đình cấm vệ đến nay đã trải qua ba lần, cũng không quá lạ lẫm.
Nhưng tiểu triều hội lần này lại có chút chút khác biệt.
Bởi vì chạng vạng tối một ngày trước, Diệp Chân đã nhận được quân lệnh Xích Đại tổng quản của Hoàng Linh cung đặc biệt nhấn mạnh, ngày mai có khách ở ngoài đến, ngày mai ra ngoài nhất định phải quân dung sạch sẽ, nghi thịnh cho uy, nếu bất kỳ người nào xảy ra vấn đề, tổn hại đến quốc uy sẽ lập tức đuổi ra khỏi Cung Đình cấm vệ.
Cung Đình cấm vệ tiếp nhận Cung Đình cấm vệ suất lĩnh và Đại tổng quản Hoàng Linh cung song trọng chỉ huy, hơn nữa, mặc dù thống lĩnh Cung Đình cấm vệ Khương Chiến chỉ làm việc theo Hoàng Linh quân luật, là trực tiếp nghe lệnh của Hoàng Linh Nữ Vương.
Nhưng đại đa số thời gian, mệnh lệnh của Hoàng Linh Nữ Vương đều truyền đạt thông qua Xích Đại tổng quản.
Cho nên, mệnh lệnh của Xích Đại tổng quản cũng không khác gì thánh chỉ.
Chức trách của Diệp Chân là thông báo lại một lần, cường điệu một lần mệnh lệnh của Xích Đại tổng quản lại cho nhóm Cung Đình cấm vệ dưới trướng.
Chỉ là, Diệp Chân rất hiếu kì, khách ngoài?
Khách ngoài của Hoàng Linh Tộc?
Đây chính là chuyện rất hiếm lạ.
Lúc ăn cơm tối, Diệp Chân và Lữ lão gia tử thuận miệng trò chuyện đến việc này, Lữ lão gia tử cũng có chút ngoài ý muốn.
Bởi vì qua nhiều năm như vậy, mặc dù Hoàng Linh Tộc có liên quan với các ngoại vực khác, nhưng chỉ giới hạn ở làm ăn và liên lạc tình báo mà thôi.
Nhưng tiến hành ngoại giao sự vụ tới lui với người được xưng là khác ngoài, trong hiểu biết của Lữ lão gia tử, trừ tám năm trước Ma Tộc sứ giả đến đây yêu cầu Hoàng Linh Tộc cũng nhau xuất binh Hồng Hoang Đại Lục thì chưa từng xuất hiện.
Lữ lão gia tử phỏng đoán, cái gọi là khách ngoài lần này, có thể vẫn là Ma Tộc sứ giả hay không?
Chuyện này khiến vẻ mặt của Diệp Chân trở nên ngưng trọng lên.
Ma Tộc sứ giả lần nữa liên hệ với Hoàng Linh Tộc, chuyện này có thể đại biểu cho thế cục của Hồng Hoang Đại Lục sẽ có đại biến hay không?
Tình cảnh của Đại Chu sẽ có thể trở nên càng nguy hiểm hơn hay không?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân không khỏi âm thầm nở nụ cười khổ.
Hắn đây là lo chuyện bao đồng.
Bây giờ hắn ở Đại Chu, trên thực tế đã bị biên giới hóa, đừng nói là tín nhiệm, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vì cái gọi là món chí bảo không gian chiến lược kia mà hận không thể sưu hồn hắn, quan tâm chuyện này làm cái gì.
Nhưng tuy nói như thế, nhưng nếu hoàn toàn mặc kệ, Diệp Chân cũng không làm được.
Chỉ có thể nhìn thấy thì tình hình, xem có thể thuận tay phá hư một chút hay không.
Không vì Đại Chu, thì cũng vì ức vạn bình dân bách tính vô tội mà đáng thương của Đại Chu, cũng tốt.
Bởi vì Diệp Chân bao gồm phụ mẫu của Diệp Chân đều xuất thân từ trong ức vạn bình dân bách tính không quyền không thế kia, bọn hắn chính là người bị hại đầu tiên nếu xảy ra chiến hỏa.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Chân đã mặc vào Cung Đình cấm vệ nghi giáp quang giám chiếu sáng ngời, sau đó được Lữ Thanh Trúc trang điểm, thật sớm đã lao tới Hoàng Linh cung.
Theo quy củ trực luân phiên của Cung Đình cấm vệ, Diệp Chân thân là Thiên phu trưởng phải đến phòng thủ trong cửa đại điện nghị sự kim điện của Hoàng Linh cung, có thể ứng đối với mệnh lệnh ngoài ý muốn bất cứ lúc nào.
Mặc dù đại đa số đều chỉ là đứng gác mà thôi.
Mặc dù Hoàng Linh Tộc không nhiều người, nhưng quy mô tiểu triều hội vẫn rất lớn, ít nhất có hai trăm quan viên tham gia.
Giờ Thìn, Hoàng Linh Nữ Vương xuất hiện ở trong nghị sự kim điện, tiểu triều hội bắt đầu, chính thức bắt đầu nghị sự.
Bao gồm cả những chuyện hỗn tạp bên ngoài, quy cách trên nghị sự, Hoàng Linh Tộc đương nhiên cũng kém hơn Đại Chu rất nhiều.
Nhỏ đến chiêu mộ bổ sung ba trăm Hoàng Linh cấm vệ cũng phải nói trên tiểu triều hội.
Nhưng Diệp Chân quan tâm lại là cái gọi là khách ngoài, là sứ giả này.
Diệp Chân muốn biết, người sứ giả này là sứ giả phương nào, tới đây làm gì?
Tiểu triều hội được tiến hành chưa tới nửa giờ sau, Lễ bộ Thượng thư Hoàng Linh Tộc bẩm báo, Hoàng Linh Nữ Vương mới bắt đầu tuyên gặp Yêu Tộc sứ giả!
Diệp Chân nghe khẽ giật mình, vẻ mặt rất ngoài ý muốn!
Không phải Ma Tộc sứ giả!
Mà là Yêu Tộc sứ giả!
Trong lúc này, Yêu Tộc phái sứ giả đến Hoàng Linh Tộc làm cái gì?
Đầu óc Diệp Chân lập tức nhanh chóng vận chuyển, bắt đầu suy nghĩ về chuyện này.
Chẳng lẽ là Yêu Tộc muốn tham chiến xâm lấn Hồng Hoang Đại Lục hay sao?
Chuyện này khiến thần kinh của Diệp Chân lập tức trở nên căng cứng!