Chương 2979 Không Đi?
Thải Y ở chỗ này, tài nguyên tu luyện được Hoàng Thần Điện cung ứng nên cực kỳ sung túc, qua nhiều năm như thế, dựa vào Ngũ Sắc hồn quang và huyết mạch cường đại, tu vi cũng đã tăng lên tới Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng vẫn chưa đột phá đến Đạo Cảnh.
Ngẫm lại Diệp ca ca còn ở Chân Huyền đại lục, Thải Y cảm giác, chút thời gian này, Diệp ca ca có thể tu luyện tới Nhập Đạo cảnh hay không đều rất khó nói, căn bản không thể nào tới cứu nàng, muốn thoát khỏi nơi vây khốn này, chỉ có thể dựa vào chính nàng.
Cho nên, trước khi Diệp Chân xuất hiện, Thải Y vẫn luôn cho là bản thân sinh ra ảo giác.
Bời vì điều đó không thể nào!
Quá không thể có thể!
Cho tới bây giờ, nàng vẫn như cũ có chút khó có thể tin, dù là Diệp Chân đã kể lại toàn bộ, quá trình hắn tu luyện gặp phải chuyện gì, cũng quá truyền kỳ, làm cho người ta rất khó có thể tin.
Đây chính là do những năm qua Thải Y trải nghiệm qua.
Theo lý thuyết, bây giờ Diệp Chân nhìn thấy Thải Y, lập tức có thể mang theo Thải Y thoát khốn, rời đi nơi đây.
Nhưng, trong lòng của Diệp Chân lại đang bị một ngọn núi khác đè nặng.
Lữ gia!
Quan hệ với Lữ gia, bây giờ trở nên cực kỳ khó xử lý!
Trước đó, Diệp Chân vẫn nghĩ đến như thế nào an bài cho Lữ Thanh Trúc, mãi vẫn không có biện pháp thích hợp.
Sau cùng chỉ có thể trước tiên chuẩn bị cho một cái dự định xấu nhất, chính là mặc cho Lữ Thanh Trúc đánh, mặc cho nàng ta mắng, mặc cho nàng ta phạt, mặc cho nàng ta đưa ra yêu cầu khác.
Chỉ cần Diệp Chân có thể làm, nhất định sẽ giúp nàng thực hiện.
Nhưng bây giờ, loại dự định xấu nhất có thể làm được không cũng không chắc, mà lại, tình cảnh của Diệp Chân đã hoàn toàn nằm trên đống lửa, ở giữa tình huống khó xử.
Lữ Trung Thiên Lữ lão gia tử, coi như là gia gia của Thải Y, đương nhiên dựa theo thuyết pháp Hoàng Linh tộc hoàng thất, Thải Y theo mẹ, Lữ lão gia tử chắc là ngoại công của Thải Y.
Nhưng đây chỉ là thay đổi cách gọi mà thôi.
Trong khái niệm của Diệp Chân, Thải Y kỳ thực cũng là cháu gái ruột của Lữ lão gia tử mà Lữ Thanh Trúc cũng là cháu gái ruột của Lữ lão gia tử.
Chỉ là phụ thân của Lữ Thanh Trúc là con trai trưởng của Lữ lão gia tử, mà phụ thân của Thải Y là con trai thứ hai của Lữ lão gia tử.
Chuyện ấy Diệp Chân nên xử lý như thế nào?
Mà lại, những năm gần đây, Lữ lão gia tử vẫn chưa từng từ bỏ tìm cách cứu viện Thải Y, thậm chí không tiếc dùng tánh mạng gia tộc, có thể nói cả Lữ gia đều đang cố gắng.
Lữ lão gia tử lần này bất kể bất cứ giá nào để có được Chúng Sinh Nguyện Lực, chính là con trai trưởng Lữ lão gia tử, phụ thân Lữ Thanh Trúc thông qua đường dây bí mật ở Hồng Hoang Đại Lục, trả ra một cái giá rất lớn mới mua được.
Làm như vậy, mục đích duy nhất chính vì cứu ra Thải Y.
Loại tình huống ấy khiến Diệp Chân trực tiếp bối rối.
Thải Y, Lữ Thanh Trúc, Lữ lão gia tử, phụ thân Lữ Thanh Trúc, quan hệ này trực tiếp khiến cho Diệp Chân đau đầu.
- Diệp ca ca, huynh làm sao?
Thải Y thấy Diệp Chân đang ngẩn người, hai tay của nàng đang kéo cánh tay của Diệp Chân, trừng mắt phượng thật to hỏi.
- Ta....
Diệp Chân muốn nói chuyện đó cho Thải Y biết, trước tiên sẽ từ từ suy nghĩ cách giải quyết.
Nhưng vào lúc này, thần niệm của hắn bỗng động một cái.
Trong cảm ứng thần niệm của Diệp Chân, huyễn thân hắn đang bố trí bên ngoài màn sáng cảnh giới, bị người ta cưỡng ép phá vỡ.
Còn không đợi Thận Ảnh Huyễn Thân của Diệp Chân có hành động, hơn mười tên Đạo Cảnh đỉnh phong đã lao thẳng tới trong tĩnh thất tĩnh nơi Huyễn Thân của Diệp Chân đang ngồi.
Mà trên trời dưới dất bên ngoài tĩnh thất, ít nhất còn có gần trăm tên có cấp bậc Đạo Cảnh đang tiến đến!
Đủ loại cầm nã thủ pháp và phong cấm thủ pháp vô cùng phức tạp, ầm ầm hướng về phía Diệp Chân, cùng thời khắc đó, Trần Đăng Long, Xích Đại tổng quản và một đám cung phụng cung đình vây quanh Hoàng Linh Nữ Vương bước vào tĩnh thất Diệp Chân tu luyện.
Diệp Chân cảm ứng được một màn ấy, mở to hai mắt.
Ngay khi Hoàng Linh Nữ Vương, Trần Đăng Long, Xích Đại tổng quản còn có một đám cung phụng cung đình đang nhìn trừng trừng soi mói, thân hình của Diệp Chân bỗng nổ tung biến thành một đoàn pháo hoa, tất cả công kích cứ thất bại như vậy.
- Cuối cùng cũng phát hiện ra thân phận của ta? Các ngươi... Thật là ngu ngốc!
Huyễn Thân của Diệp Chân bị công kích tiêu tán, đồng thời tiếng cười tràn đầy mỉa mai đồng thời vang lên.
Trong chớp mắt, sắc mặt của Hoàng Linh Nữ Vương đã trở nên vô cùng khó coi, sắc mặt của đám người Trần Đăng Long, Xích Đại tổng quản cũng trở nên đen như đáy nồi trong chớp mắt này!
Khi huyễn thân tan biến Diệp Chân bị phát hiện, sự chế giễu của Hoàng Linh Nữ Vương và những người khác không phải là cái gọi là đắc ý.
Mà chính là kích động và lừa dối!
Kích động tâm trạng của đám người Hoàng Linh Nữ Vương, Trần Đăng Long và Xích Đại tổng quản, để những phán đoán của bọn hắn bị ảnh hưởng bởi cảm xúc.
Đồng thời cũng cố tình để cho bọn hắn đặt trọng điểm truy tìm lên phân thân của Diệp Chân, từ đó che giấu ý định thực sự của Diệp Chân là muốn cứu Thải Y.
Đúng như dự đoán của Diệp Chân, sau khi phát hiện ra người bị giam giữ trong căn phòng yên tĩnh ở Hoàng Linh cung chính là huyễn thân của Diệp Chân, còn bản thân Diệp Chân đã sớm trốn thoát. Trải qua cơn tức giận lúc đầu, Hoàng Linh Nữ Vương lập tức triệu tập các các trọng thần để bàn bạc, trong đó có cả Khương Thiên Ấp.
Trọng điểm thảo luận chỉ có một, đó là Bắc Hải Châu Công, Bắc Hải Đô Đốc, Điện chủ Hỏa Linh Điện Tổ Thần Điện Đại Chu - Diệp Chân, hắn vất vả lẻn vào Hoàng Linh giới như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì?
Đang âm mưu điều gì?
Đây có phải là một kế hoạch của Đại Chủ nhằm trả thù Hoàng Linh tộc không?
Có phải là Diệp Chân đến dò đường không?
Với sự phối hợp của kẻ nội ứng là Diệp Chân, quân đội Đại Chu có lẻn vào Hoàng Linh tộc hay không?
Hết nghi vấn này đến nghi vấn khác, trong lòng Hoàng Linh Nữ Vương rất hoảng sợ.
Mặc dù Hoàng Linh tộc phái đại quân đến tham chiến ở Hồng Hoang Đại Lục, còn đã gặm xuống một miếng thịt mỡ trên người Đại Chu.
Thế nhưng, theo chuyện ghi chép trong sách cổ thì Đại Chu giống như một ngọn núi lớn đặt lên đầu Hoàng Linh Nữ Vương.
Mười vạn năm trước, số người của Hoàng Linh tộc vẻn vẹn chỉ có mỗi hoàng tộc, gấp ba lần tổng dân số của Hoàng Linh tộc hiện tại.
Mười vạn năm trước, các cao thủ hoàng tộc trong Hoàng Linh tộc nhiều như mây, hơn một vạn người có Ngũ Sắc hồn quang, khoảng trăm người có Lục Sắc hồn quang.
Người có Lục sắc hồn quang có thể chém giết cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ như giết gà giết chó!
Nhưng chính trong trận chiến kia, hoàng tộc Hoàng Linh tộc gần như bị tiêu diệt, đến nỗi sau mười vạn năm sinh sôi nảy nở, khó khăn lắm số người hoàng tộc của Hoàng Linh tộc mới vượt qua mười vạn.
Tuy nhiên, trong hoàng tộc cũng chỉ có hơn trăm người có được Ngũ Sắc thần quang và ẩn tu thành Tạo Hóa Thần Nhân mà thôi.
Người có Lục Sắc hồn quang, khó khăn lắm mới có mấy người!
Mười vạn năm qua đều chưa thể khôi phục lại, áp lực và cái bóng mà Đại Chu đã mang đến cho Hoàng Linh tộc quá lớn, nó khiến cho Hoàng Linh Nữ Vương vô cùng sợ hãi.
Trước khi phái binh tấn công Hồng Hoang Đại Lục, mọi người đều cho là hiện tại Đại Chu đang nội ngoại rối rắm nên hoàn toàn không rảnh bận tâm tới Hoàng Linh tộc, càng không thể trực tiếp qua thông đạo đến Hoàng Linh tộc.
Nhưng bây giờ, Danh tướng trọng thần của quân đội Đại Chu mới im hơi lặng tiếng lẻn vào Hoàng Linh tộc, làm sao Hoàng Linh Nữ Vương có thể không sợ hãi, không hoảng sợ được!
Mỗi người trong đám trọng thần cũng có chút hoảng hốt.
Đúng là không chỉ có mỗi Hoàng Linh Nữ Vương, cái bóng của Đại Chu cũng thấm sâu trong người những quý tộc thế gia này, bọn hắn cũng thấu hiểu rất rõ.