Chương 2996 Đại Công Chúa
Ban đầu hắn muốn dùng Oán Độc Châu được tích lũy từ vạn năm có nguồn gốc từ Long Du nguyên, ngẫm lại cuối cùng vẫn không dùng, vì thủ đoạn ấy quá mức ác độc.
Một khi độc vạn năm trong Oán Độc Châu, thần trí sẽ hoàn toàn mất hết, không cách nào khôi phục.
Chí ít những người trước mắt ấy, dù sao trên danh nghĩa cũng là người chung tộc với Thải Y.
Huống hồ, cũng không cần dùng Oán Độc Châu vạn năm, Diệp Chân cũng có thể nhẹ nhàng bắt được những người ấy, nhất là dưới tình huống những người đó không có bất kỳ đề phòng gì.
Trong cuộc vui, căn bản không ai chú ý tới lòng đất có từng đạo dây leo đang nhanh chóng trồi lên, đang bò về phía dưới thân thể mỗi người trong phòng yến hội.
- Tiểu Yêu, hành động!
Diệp Chân ra lệnh một tiếng, tiểu Yêu đã sớm chuẩn bị kỹ càng bất ngờ rút đi lượng lớn linh lực từ bên trong cơ thể của hắn, vô số dây leo như Nỗ Tiễn bắn ra từ mặt đất, như thiểm điện tiến vào trong thân thể những tộc nhân Hoàng Linh tộc này.
Tiểu Yêu đã sớm chuẩn bị kỹ càng đủ loại pháp môn khống chế, ngay sau khi dây leo cấm vào cơ thể sẽ triển khai.
Đối với cường giả Giới Vương cảnh có thể dùng độc dịch thực vật khống chế huyệt vị kinh mạch, còn mười vị cường giả Đạo Cảnh lại không dùng được những thủ đoạn này.
Tiểu Yêu muốn dùng một loại bí pháp ác độc vừa lĩnh ngộ được từ cây cỏ hệ độc.
Nháy mắt dây leo ghim vào trong cơ thể lập tức đã hóa thành hàng trăm hàng ngàn cây châm như lông trâu mang theo kịch độc, thuận theo dòng máu của bọn hắn di chuyển vào trong, trong thời gian ngắn nhất, đã đến trong lục phủ ngũ tạng và não của bọn hắn.
Chỉ cần bất luận kẻ nào dám phản kháng, dám có bất kỳ dị động nào, Tiểu Yêu không chỉ có thể ngay đầu tiên làm cho lục phủ ngũ tạng bọn hắn đồng thời trúng kịch độc, còn có thể làm cho cây châm nổ tung, để ngũ tạng lục phủ bọn hắn nổ nát ngay tại chỗ.
Loại bí pháp ấy vô cùng thích hợp, dùng để chế trụ những cường giả Đạo Cảnh ấy. Nhưng, trong quá trình áp dụng, vẫn có xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Khương Kỳ ngồi ở vị trí trung tâm, có tu vi Đạo Cảnh đỉnh phong, không nhịn được biến sắc, cả người đột nhiên đạp lên trên không trung, tránh khỏi dây leo đang trồi lên từ dưới lòng đất do Tiểu Yêu điều khiển đánh lén.
Thoáng chốc, trong toàn bộ đại sảnh yến hội loạn thành một bầy, nhưng những cường giả Đạo Cảnh và Giới Vương cảnh kia, từng người giống như đứa ngốc, ngồi ngay ngắn ngay tại chỗ, không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.
Thấy Khương Kỳ tránh được, Diệp Chân cũng không vội, vung tay lên, trong Ngũ Sắc hồn quang nhàn nhạt, Mê Hồn Thuật tản ra diện tích rộng, trong đại sảnh yến hội những thị nữ, nhạc sư, vũ nữ kinh hãi, hoảng sợ, thất thố đều bất tỉnh ngủ mất, toàn bộ đại sảnh yến hội đã trở nên an tĩnh lại.
Khương Kỳ đã tránh lên không trung, linh lực quanh thân bành trướng, ánh mắt tràn ngập sát khí, đột ngột khóa chặt trên thân Diệp Chân.
- Ngươi là người phương nào? Cũng dám phạm vào cấm địa Hoàng Linh tộc ta?
Khương Kỳ quát.
- Là ta!
Diệp Chân chà trên mặt một cái, lập tức lộ ra chân dung, làm cho sắc mặt của Khương Kỳ thay đổi lớn.
- Diệp Chân? Ngươi là Diệp Chân bị Nữ Vương Bệ Hạ truy nã? Cũng dám tới nơi đây?
Khương Kỳ âm thầm kêu khổ.
Trước đó, nhận được ý chỉ của Hoàng Linh Nữ Vương, bảo hắn cẩn thận đề phòng Diệp Chân sẽ đánh bất ngờ nơi này.
Lúc đó, Khương Kỳ cũng không để ý, dù sao từ Hoàng Hoa cốc nơi này đến hoàng thành, cho dù là lấy tốc độ của hắn cũng phải tốn hơn nửa tháng mới có thể đến.
Lại thêm nơi này nhiều Đạo Cảnh như vậy, Khương Kỳ một chút cũng không để ý, không nghĩ tới, Diệp Chân vậy mà thật tới.
Vừa ra tay, đã khống chế tất cả Đạo Cảnh và Giới Vương cảnh, ngoại trừ hắn.
- Ta đây không phải đã tới à, còn có cái gì có dám hay không?
Diệp Chân cười nói.
Nụ cười của hắn khiến cho sắc mặt của Khương Kỳ có chút khó coi:
- Ngươi muốn làm gì?
- Rất đơn giản, ta muốn mở ra Không Gian Na Di thông đạo giữa hai thế giới ở nơi này, rời khỏi Hoàng Linh giới.
- Điều đó không thể nào!
Thái độ của Khương Kỳ cực kỳ kiên quyết, Diệp Chân vừa dứt lời, đã lên tiếng từ chối.
Diệp Chân cũng không giận, mà chỉ cười nói:
- Nếu không như vậy, Khương Thống lĩnh, chúng ta tới làm một cái giao dịch như thế nào?
- Giao dịch gì?
Vẻ mặt của Khương Kỳ vô cùng nghi hoặc.
- Dùng mạng những thuộc hạ này của ngươi, mạng của chín tên tộc nhân Đạo Cảnh, bốn mươi bảy tên Giới Vương cảnh để trao đổi! Ngươi mở ra Không Gian Na Di thông đạo giữa hai giới, ta sẽ không giết bọn hắn.
Lời Diệp Chân vừa nói ra, đám võ giả Hoàng Linh tộc bị Tiểu Yêu đánh bất ngờ rồi bị khống chế trước đó, bên trong ánh mắt từng người hiển hiện tia hoảng sợ, trong nháy mắt toàn bộ không còn cảm thấy choáng váng.
Có người nhát gan, thậm chí đã dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Khương Kỳ.
Khương Kỳ nghe vậy không nhịn được giật mình.
Yêu cầu giao dịch ấy của Diệp Chân khiến cho hắn hết sức khó xử.
Từ xưa đến nay, con trai ở Hoàng Linh tộc nhân rất hiếm, cho nên trong tộc vô cùng trân trọng mạng sống tộc nhân, nhất là cường giả Đạo Cảnh và Giới Vương cảnh, chết một tên, đối với Hoàng Linh tộc mà nói chính là tổn thất to lớn.
Đừng nói là lập tức tổn thất chín tên Đạo Cảnh và bốn mươi bảy tên Giới Vương cảnh, nhất là hơn năm mươi người ấy đều là thế hệ trẻ trong Hoàng Linh tộc.
Nếu chết hết, trách nhiệm đấy Khương Kỳ có thể không đảm đương nổi, lại không dám quyết định.
Cần phải giao dịch với Diệp Chân, thả hắn đi, trách nhiệm kia càng đảm đương không nổi.
Mệnh lệnh của Nữ Vương Bệ Hạ còn ở nơi đó, thật muốn thả Diệp Chân đi, Hoàng Linh Nữ Vương sẽ không cách nào giết hắn.
Nhưng lại làm cho hắn sống không bằng chết, thậm chí khiến cho hậu bối gia tộc của hắn mãi không thấy mặt trời.
Trong lúc nhất thời, dù là Diệp Chân dùng tánh mạng hơn năm mươi người uy hiếp, Khương Kỳ chỉ im lặng không nói.
Diệp Chân lại lần nữa cười một tiếng, nói với Khương Kỳ:
- Xem ra ngươi vẫn còn do dự đối với giao dịch ấy, như vậy, tăng thêm tính mệnh của ngươi, ngươi cảm thấy giao dịch này như thế nào?
Diệp Chân muốn làm giao dịch, vì đối với cường giả Đạo Cảnh, sợ sẽ là bắt sống sau đó sưu hồn, cũng không nhất định có thể có được thứ hắn muốn.
Cho nên, lúc này hắn dùng miệng lưỡi.
Khương Kỳ nghe xong câu ấy của Diệp Chân, sắc mặt của hắn lại bỗng thay đổi mãnh liệt, sau đó cười lạnh:
- Tăng thêm tính mạng của ta? Chỉ dựa vào ngươi sao?
- Ngươi không tin? Muốn thử một chút không?
Diệp Chân tiến lên một bước, quanh thân đột ngột tuôn ra khí thế vô cùng cường hãn.
- Diệp ca ca, vẫn nên để ta làm, huynh xuất thủ quá mức sắc bén, ta sợ huynh vừa ra tay trực tiếp giết hắn sẽ có phiền phức.
m thanh của Thải Y bỗng vang lên, trực tiếp làm cho Khương Kỳ đứng ở phía sau đại điện kinh hãi, con mắt trợn to.
Nói gì vậy?
Lại có người lo lắng Diệp Chân là một Đạo Cảnh sơ kỳ, xuất thủ quá mức sắc bén, trực tiếp oanh sát hắn.
Đây quả thực... là chuyện rất buồn cười!
Đơn giản quá buồn cười!
Thế nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Khương Kỳ đã cười không nổi.
Bời vì nữ tử lên tiếng sau lưng Diệp Chân, quanh thân đột nhiên tuôn ra lục sắc Nguyên Linh hồn quang cực kỳ bắt mắt!
Lục sắc Nguyên Linh hồn quang!
Trong lúc Khương Kỳ kinh hãi, còn có chút không dám tin tưởng chà chà con mắt.
Nhưng quanh thân Thải Y tuôn ra lại thật sự là lục sắc Nguyên Linh hồn quang.
- Ngươi... Ngươi đến cùng là ai?
Khương Kỳ kinh ngạc đến ngây người:
- Ngươi làm sao có thể có được lục sắc Nguyên Linh hồn quang!
Trong Hoàng Linh tộc, người có được lục sắc Nguyên Linh hồn quang rất hiếm, chỉ có mấy người!
Dưới ánh mắt soi mói chấn kinh của Khương Kỳ, ánh sáng trên mặt của Thải Y lóe lên, lộ ra chân dung.
Trong nháy mắt tiếp theo, Khương Kỳ thất thanh la lên:
- Đại... Đại công chúa?!
- Đại... Đại công chúa!
Sau khi Khương Kỳ nhìn thấy khuôn mặt của Thải Y, dường như muốn cúi đầu hành lễ với Thải Y.
Hành động ấy trực tiếp làm cho Diệp Chân và Thải Y kinh hãi.
Khương Kỳ kia đang làm cái gì vậy?