Chương 3002 Công Sự Và Tư Nghị (2)
Hoàng Linh Nữ Vương mặc hai họ này muốn làm gì thì làm, quả quyết sẽ không hủy căn cơ của mình, không ít chuyện vẫn khuynh hướng về phía họ Tử, cũng khiến họ Thanh nhất tộc liên tục rất khó ngẩng đầu.
So sánh ra, tình cảnh của họ Lam nhất tộc lại so với họ Thanh nhất tộc thì tốt hơn một chút.
Mặc dù họ Xích nhất tộc và họ Trần nhất tộc đều có kết oán, nhưng cũng không phải là loại thù truyền kiếp như họ nhà Tử, Thanh.
Loại oán thù trình độ này, rất phổ biến trong tám họ, nên làm gì thì làm cái đó.
Nhưng, trước mắt tình cảnh họ Lam ở Hoàng Linh nhất tộc còn kém hơn so với họ Thanh.
Thậm chí bàn ra, tình cảnh của họ Lam nhất tộc ở trong toàn bộ Hoàng Linh Tộc còn kém hơn họ Hoàng liên tục bị chèn ép, chỉ mạnh hơn họ Lữ bị Hoàng Linh Nữ Vương chèn ép một chút xíu.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, thực lực!
Họ Hoàng nhất tộc liên tục chịu Hoàng Linh Nữ Vương chèn ép, nhưng Hoàng Linh Nữ Vương cũng không dám chèn ép quá hung ác, nguyên nhân rất đơn giản, người họ Hoàng không chịu thua kém, thực lực cao.
Không nói khác, chỉ nói Vệ tướng đệ thất vệ Hoàng Thiên Hỏa bây giờ, luận thực lực vào hai mươi năm trước chính là thiên tài số một trong thế hệ tuổi trẻ, hơn nữa tác chiến chém giết thì cực kỳ hung ác.
Chức vệ tướng đệ thất vệ này chính là giết ra đến.
Thế hệ tuổi trẻ không chịu thua kém, thế hệ trước cũng lợi hại.
Số lượng Đạo Cảnh trong họ Hoàng nhất tộc, ở trong Hoàng Linh tám họ cũng xếp hạng thứ hai, gần với họ Trần, mà số lượng Tạo Hóa Thần Nhân trong những trưởng bối của họ Hoàng nhất tộc thì càng kinh người, ngang hàng với họ Trần.
Loại tình huống này, cho dù Hoàng Linh Nữ Vương không thoải mái thì cũng không dám nhằm vào họ Hoàng quá mức.
Bây giờ tộc trưởng họ Hoàng - Hoàng Khắc Niên mới có thể thân cư cao vị Lễ bộ Thượng thư, nhưng vẫn không có nhiều quyền lực.
Nhưng Lam gia lại không giống.
Số lượng Đạo Cảnh của họ Lam cũng không tệ lắm, trong Hoàng Linh tám họ thì xếp hạng thứ năm, tốt hơn họ Lữ liên tục bị chèn ép nhiều.
Nhưng mấy ngàn năm nay, họ Lam gần như không có Tạo Hóa Thần Nhân mới lên cấp.
Nói trắng ra, chính là các trưởng bối họ Lam không đủ, không chịu thua kém.
Cho nên quyền lên tiếng về mặt Tạo Hóa Thần Nhân của họ Lam gia cực kỳ thấp, ngay cả họ Lữ cũng không bằng.
Theo tình báo Lữ lão gia tử cung cấp, bây giờ họ Lam chỉ có một vị Tạo Hóa Thần Nhân.
Mà còn là loại Tạo Hóa Thần Nhân hơn một vạn năm trước, đã đến mức sắp Tạo Hóa.
Họ Lam này có một vị Tạo Hóa Thần Nhân không nói, vị Tạo Hóa Thần Nhân này cũng bởi vì thần nguyên sắp hết nên phần lớn thời gian đều đang ngủ say bế quan, hiếm khi ra mặt.
Lực lượng cấp độ Tạo Hóa Thần Nhân đại biểu quyền lên tiếng cuối cùng của Hoàng Linh quý tộc.
Họ Lam lại chỉ có một vị Tạo Hóa Thần Nhân, còn thường xuyên trong trạng thái mê man, thời khắc mấu chốt tộc trưởng họ Lam muốn tìm người làm chỗ dựa cũng không thể tìm tới.
Chuyện này dẫn đến địa vị của họ Lam ở trong Hoàng Linh tám họ cũng càng ngày càng thấp.
Ngươi ngay cả thực lực cũng không có thì dựa vào cái gì phân lợi ích chính trị cho ngươi?
Loại tình huống này, cho dù Hoàng Linh Nữ Vương không tận lực chèn ép họ Lam thì địa vị của họ Lam ở trong Hoàng Linh tám họ cũng càng ngày càng thấp.
Không có cách, không có thực lực, cái eo muốn cứng rắn cũng không cứng nổi.
Có tình báo của Lữ lão gia tử là người trong nghề, thuộc như lòng bàn tay duy trì, Tiểu Yêu lặng yên không một tiếng động tiến vào trong Hoàng Thành Lam phủ.
Diệp Chân vốn định trực tiếp đi tìm tộc trưởng họ Lam Lam Hoa, nhưng sau khi liên tục cân nhắc, Diệp Chân vẫn cảm thấy như thế hơi đột ngột quá.
Cuối cùng, hắn tìm tới một người quen của mình trong Lam phủ, Lam Hoàng.
Lam Hoàng xem như bộ hạ của Diệp Chân, có thể đáng giá tín nhiệm, càng quan trọng là, thân phận của Lam Hoàng không tệ, ở trong Lam phủ còn có thể có chút quyền lên tiếng.
Lam Hoàng là cháu trai ruột của tộc trưởng họ Lam Lam Hoa, đương nhiên, tộc trưởng họ Lam Lam Hoa có mười mấy cháu trai ruột, Lam Hoàng chỉ là một trong số đó, chẳng qua là vì một năm qua tương đối cố gắng nên cũng có phần được tộc trưởng Lam Hoa thưởng thức.
Vẫn như cũ là thủ đoạn trước kia, Tiểu Yêu lặng yên không một tiếng động lẻn vào Lam phủ, sau đó, Tiểu Yêu khống chế thúc đẩy sinh trưởng một chậu cây xanh, hóa thành bộ dáng Diệp Chân.
Lam Hoàng đang luyện chữ trong thư phòng, nhìn thấy biến hóa bất thình lình, kinh ngạc đến ngây người, đến cuối cùng nhận ra là bộ dáng của Diệp Chân thì càng cực kỳ kinh ngạc.
- Đại nhân, sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ ngươi không biết toàn bộ trong ngoài Hoàng Thành đều đang tìm ngươi, sao ngươi còn?
Lam Hoàng ngay lập tức lo lắng cho sự an nguy của Diệp Chân, gấp đến dậm chân, ngay lập tức đánh xuống kết giới cảnh giới cách âm.
Phản ứng của Lam Hoàng có chút vượt quá dự kiến của Diệp Chân, chuyện này làm cho Diệp Chân khá là cảm động, cũng không vội nói chính sự.
- Đúng rồi, bên ngoài bận rộn như vậy, tất cả Hoàng Linh cấm vệ đều bị phái đi ra lùng bắt ta, sao ngươi còn nhàn đứng ở nhà luyện thư pháp?
Diệp Chân nghi ngờ nói.
Nghe vậy, Lam Hoàng nở nụ cười khổ:
- Đại nhân, không chỉ có ta, tất cả các huynh đệ đại đội thứ hai đệ thất vệ chúng ta đều bị cho nghỉ lễ thời gian dài, hơn nữa nghiêm lệnh không được rời khỏi Hoàng Thành.
Diệp Chân ngạc nhiên.
Không ngờ nguyên nhân lại là bởi vì hắn.
Hoàng Linh Nữ Vương này thật đúng là có một chút không tốt, lại hoài nghi một đội quân trung thành như vậy.
Thật ra thì lấy Diệp Chân hiểu rõ, đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ đã đánh lên lạc ấn của Diệp Chân không cách nào ma diệt.
Nhưng đây chẳng qua là lạc ấn thống soái trong quân.
Loại lạc ấn này, đại đội thứ hai đệ thất vệ đi tới chỗ nào cũng không ma diệt được.
Thế nhưng loại lạc ấn, này cũng không thể ảnh hưởng đến sự trung thành của đại đội thứ hai đệ thất vệ đối với Hoàng Linh Nữ Vương.
Nếu như Diệp Chân vĩnh viễn là một thành viên của Hoàng Linh Tộc, như vậy lực ảnh hưởng của Diệp Chân đối với đại đội thứ hai đệ thất vệ sẽ vẫn còn.
Thế nhưng bây giờ Diệp Chân đã bại lộ thân phận, chỉ cần Hoàng Linh Nữ Vương hạ lệnh, đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ tuyệt đối sẽ không chút do dự lên chiến trường tấn công Diệp Chân.
Đương nhiên, ngoại trừ tư nghị.
Mà bây giờ, Hoàng Linh Nữ Vương trực tiếp cho đại đội thứ hai đệ thất vệ nghỉ phép, để bọn hắn nhàn rỗi ở nhà, chuyện này thương tổn nghiêm trọng đến sự trung thành của đại đội thứ hai đệ thất vệ.
Những Hoàng Linh cấm vệ này cũng không phải người ngu, ai nấy đều thấy được, đây là Hoàng Linh Nữ Vương không tín nhiệm bọn hắn.
Nói thật, một đội tinh nhuệ được Diệp Chân tự tay huấn luyện ra như vậy bị Hoàng Linh Nữ Vương hoài nghi, không tín nhiệm, Diệp Chân cũng cảm thấy rất đáng tiếc.
Nhưng nói đi thì nói lại, Hoàng Linh Nữ Vương chính là đang hỗ trợ cho Diệp Chân.
- Các huynh đệ đây là bị ta liên lụy, để các ngươi thụ ủy khuất.
Diệp Chân vỗ bả vai Lam Hoàng nói.
Vành mắt Lam Hoàng đỏ lên:
- Chưa nói tới, thật ra thì trước đó các huynh đệ còn đang nói, nếu thật bị phái đi ra ngoài tìm đại nhân, tìm không được còn tốt, nếu tìm được, chẳng phải sẽ rất khó xử lý sao?
- Không ngờ, còn chưa nghĩ ra biện pháp thì Nữ Vương bệ hạ đã cho chúng ta nghỉ lễ thời gian dài.
- Có cái gì mà làm khó, giải quyết việc chung là được! Công sự là công sự, tư nghị là tư nghị.
- Đại nhân!
Lam Hoàng nhìn Diệp Chân, vẻ mặt rất phức tạp.
- Nhưng nếu ngươi đã được cho nghỉ lễ thời gian dài, vậy bây giờ, ta sẽ tới tìm ngươi làm chút việc tư.
Diệp Chân nói.
- Mời đại nhân nói!
Lam Hoàng chắp tay:
- Chỉ cần là chuyện trong phạm vi tư nghị, đại nhân giao phó một tiếng, ta không bất kỳ hai lời!
- Tốt!
Diệp Chân nhẹ gật đầu, chợt nói với Lam Hoàng:
- Ta muốn ngươi giúp ta nói với gia gia Lam Hoa của ngươi một câu, sau đó để hắn quyết định có gặp ta hay không!
- Muốn gặp gia gia Lam Hoa của ta?
Lông mày Lam Hoàng nhíu lại, có chút lo lắng:
- Đại nhân, truyền lời thì không vấn đề, nhưng ta không nắm chắc được thái độ của gia gia ta, chỉ sợ hắn...
- Không sao, cho dù thật như thế thì ta cũng sẽ không trách ngươi.
Diệp Chân nói.
- Vậy thì tốt, muốn nói lời gì, mời đại nhân giao phó!
Lam Hoàng nói.