← Quay lại trang sách

Chương 3005 Buông Tay Hành Động

Diệp Chân nói.

Ánh mắt Lữ lão gia tử nhìn về phía Diệp Chân, trong mắt tràn đầy tán thưởng, cái gọi là thịnh danh chi hạ vô hư sĩ (*), Diệp Chân trước mắt này, lo chuyện cẩn thận, có thể trở thành nhân vật phong vân của Hồng Hoang Đại Lục, tuyệt không phải ngẫu nhiên.

[*Người có danh tiếng thì thường có tài]

- Vậy ngươi cần ta làm cái gì?

Lữ lão gia tử hỏi.

- Gia gia trừ làm việc theo kế hoạch ra, chính là phải gấp rút liên hệ bên kia, vị kia cũng là lực lượng mấu chốt để giành được thắng lợi trong trận này!

Diệp Chân có ý riêng nói.

- Ta hiểu rõ!

Lữ lão gia tử trịnh trọng gật đầu.

- Vậy gia gia chậm rãi đợi tin tức tốt của ta đi.

Nói xong, Diệp Chân biến thành huyễn thân chớp mắt vỡ vụn, thần niệm đã trở lại trong bản thể Thận Long Châu cách Hoàng Thành hơn trăm vạn dặm.

Nhìn thấy Diệp Chân hoàn hồn, Thải Y vẫn luôn chờ đợi vội vã nói:

- Diệp ca ca, thế nào rồi? Nếu quá nguy hiểm thì không nên mạo hiểm.

Nghe vậy, Diệp Chân cười:

- Mạo hiểm, đó là chuyện không thể nào.

- Không phải mạo hiểm, vậy thì tốt.

Thải Y cười.

- Đúng là không phải mạo hiểm, ừm, nói cho đúng là một khiêu chiến trước nay chưa từng có!

Trong khi nói chuyện, Diệp Chân nhìn về phương hướng Hoàng Thành, trong hai mắt dấy lên chiến ý rào rạt!

Trong Hoàng Linh cung, Tiên Thiên Linh Bảo Thất Thải Châu Linh của Hoàng Linh Tộc vẫn đang theo thỉnh cầu của Hoàng Linh Nữ Vương, mỗi khi trôi qua một khắc đồng hồ sẽ cảm ứng vị trí của Thải Y một lần.

Cho dù Thất Thải Châu Linh có chút khó chịu đối với Hoàng Linh Nữ Vương kiên trì như vậy, nhưng vẫn làm theo, dù sao Hoàng Linh Nữ Vương cũng là chủ nhân trên danh nghĩa của nó.

Một bên khác của đại điện, Hoàng Linh Nữ Vương đang không ngừng đi tới đi lui, thậm chí là sốt ruột.

Thất Thải Châu Linh cung cấp vị trí của Thải Y quá mơ hồ, Hoàng Linh Nữ Vương đã phái ra trên trăm Đạo Cảnh và sáu vị Hộ Quốc Thần Nhân.

Nhưng đến hiện tại, vẫn không thấy Diệp Chân và Thải Y, cho dù chỉ là cái bóng cũng không.

Một lúc ở phía nam, một lúc lại phía đông, một lúc nữa lại phía bắc.

Cho dù những Tạo Hóa Thần Nhân và Đạo Cảnh cường đại hơn nữa cũng bôn ba không nổi, mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân đã biểu đạt ra sự bất mãn, nhưng Hoàng Linh Nữ Vương vẫn tiếp tục kiên trì, không muốn từ bỏ.

Chỉ cần Thải Y và Diệp Chân vẫn còn ở trong Hoàng Linh Giới, Hoàng Linh Nữ Vương sẽ không từ bỏ, nhất là Thải Y.

Lúc này, Hoàng Linh Nữ Vương đang đau khổ suy tư, muốn thông qua phạm vi hoạt động của Thải Y và Diệp Chân tính ra quỹ tích, giăng sẵn một thiên la địa võng, sau đó một lần chém giết hai người kia.

Nhưng từ Thất Thải Châu Linh nơi đó phản hồi tới phạm vi hoạt động của Diệp Chân và Thải Y, quỹ tích vô cùng lộn xộn xảo quyệt, quả nhiên tìm không ra bất kỳ quy luật nào.

- Hả?

Ngay khi Hoàng Linh Nữ Vương đang khổ tư thì Thất Thải Châu Linh đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng.

- Làm sao vậy, Thất Thải Châu Linh đại nhân?

Hoàng Linh Nữ Vương vội hỏi.

- Khí tức mà ngươi nói ta cảm ứng vị trí kia đột nhiên trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, ta gần như có thể xác định vị trí của nàng.

Thất Thải Châu Linh kỳ quái nói.

- Thật chứ?

Hoàng Linh Nữ Vương vui mừng quá đỗi, Thất Thải Châu Linh lại biểu thị, hắn còn cần lần nữa cảm ứng để xác định một chút.

Dù sao trước đó vô số lần cảm ứng đều vô cùng mơ hồ, mà lúc này đột nhiên trở nên rất rõ ràng, có phải ảo giác hay không?

Dưới ánh mắt khẩn trương mà mong đợi của Hoàng Linh Nữ Vương, Thất Thải Châu Linh lần nữa mở miệng:

- Vị trí đúng là đã rõ ràng, không biết sao từ trước đó che đậy, đang ở trong Vạn Thọ Sơn, bảy trăm ngàn dặm phía đông nam của Hoàng Thành.

- Tạm thời không di chuyển quá nhanh, cho dù bọn hắn lần nữa nhanh chóng di chuyển thì lấy lúc này làm trung tâm, lại cảm ứng được một phương hướng đại khái, độ khó tìm ra bọn hắn có lẽ sẽ giảm mạnh.

- Ở trong Vạn Thọ Sơn?

- Đa tạ Thất Thải Châu Linh đại nhân!

Hoàng Linh Nữ Vương đại hỉ:

- Thất Thải Châu Linh đại nhân, làm phiền ngươi tiếp tục cảm ứng vị trí của người đó, một khi có biến hóa, lập tức cho ta biết.

Vừa nói xong, thân ảnh Hoàng Linh Nữ Vương đã biến mất không thấy gì nữa, cũng lúc đó, từng phù tấn kinh người từ trong Hoàng Linh cung phát tán bốn phương tám hướng.

Bên trong cung điện, lúc này âm thanh nghi hoặc của Thất Thải Châu Linh mới vang lên.

- Trước đó vị trí liên tục rất khó phân biệt, bây giờ lại đột nhiên rõ ràng, trong chuyện này, hình như có gì đó quái lạ....

...

Trong Vạn Thọ Sơn mạch, Diệp Chân đã làm xong chuẩn bị cuối cùng, cùng với Thải Y ngồi trên đỉnh núi, nhìn phương xa.

Thải Y dựa đầu lên trên bờ vai của Diệp Chân, nhẹ giọng nói:

- Diệp ca ca, thật, huynh khiêu chiến lần này, quả là khiêu chiến không thể nào hoàn thành, bây giờ huynh rời khỏi có lẽ...

Còn chưa nói xong, bờ môi đã bị Diệp Chân khóa lại, thật lâu sau mới tách ra!

- Tin tưởng ta! Hơn nữa, chuyện này đã bắt đầu, đã kéo theo bọn người gia gia vào, cho nên ta tuyệt đối không thể lùi bước.

Gương mặt Thải Y hiện ra đỏ bừng, nhìn ánh mắt kiên định của Diệp Chân, nàng chỉ có thể gật đầu.

Thật ra thì ngay từ đầu, khi Diệp Chân nói kế hoạch này, Thải Y đã cực kỳ phản đối.

Nhưng Thải Y cũng hiểu rõ Diệp Chân, một khi đã quyết định làm chuyện nào đó thì tuyệt đối sẽ không bỏ dở nửa chừng.

Dưới tình huống thuyết phục vô hiệu, nàng chỉ có thể cùng Diệp Chân nhanh chóng chuẩn bị.

Nhưng đến bây giờ, nàng vẫn không hoàn toàn làm rõ ràng Diệp ca ca của nàng đến cùng là ở đâu ra lực lượng đối kháng tám vị Hộ Quốc Thần Nhân.

- Đến rồi!

Ánh mắt của Diệp Chân đột nhiên khẽ động, ba phương hướng đông, nam, bắc, có ba đạo lưu quang nhanh như lưu tinh vọt về hướng này.

- Đến rất nhanh!

Diệp Chân đứng dậy, đột nhiên hào tình vạn trượng.

Thải Y cũng đứng dậy theo, nhìn phương xa càng ngày càng nhiều lưu quang, lại nhìn một chút Diệp Chân hào tình vạn trượng bên cạnh, trong lòng nàng đột nhiên kiên định không hiểu.

Năm đạo, bảy đạo, tám đạo.

Tám đạo lưu quang tản ra khí tức Tạo Hóa Thần Nhân khủng bố gần như trong hai hô hấp đã bay đến trên bầu trời Vạn Thọ Sơn, từng người giống như thần chỉ lạnh lùng nhìn xuống Diệp Chân.

Hai vị Tạo Hóa Thần Nhân trong đó chính là Xích Thiệu và Ngô Nhất Sương, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Chân, trong mắt tràn đầy lửa giận.

Bọn hắn là hai Tạo Hóa Thần Nhân trước kia bị Diệp Chân dùng Thái Dương Chân Hỏa đốt trọng thương.

Thái Dương Chân Hỏa này vô cùng mạnh mẽ, cho dù thật đến lúc này, thương thế của bọn hắn cũng chưa hoàn toàn phục hồi như cũ.

Nguyên bản, bọn hắn đang dưỡng thương ở trong Hoàng Linh cung, nhưng sau khi nghe thấy Hoàng Linh Nữ Vương đã tìm được vị trí của Diệp Chân thì không để ý gì nữa, lập tức chạy tới, muốn báo thù huyết hận.

Tổn thương trong tay một Đạo Cảnh sơ kỳ nho nhỏ, chuyện này đối với Tạo Hóa Thần Nhân bọn hắn chính là sỉ nhục!

Là sỉ nhục nhất định phải rửa sạch!

Từng tiếng phượng minh từ phương xa truyền đến, một con Thanh Loan kêu to, từ phương xa nhanh chóng bay đến.

Vì để có thể chạy tới trong thời gian ngắn nhất, Hoàng Linh Nữ Vương gần như đã thôi động tốc độ của Thanh Loan đến cực hạn.

Còn không đợi Thanh Loan dừng hẳn, trên lưng Thanh Loan đã có ba mươi người nhanh chóng lao xuống, ba mươi người nhanh chóng lao xuống này là ba mươi cung phụng cung đình đang bảo vệ Hoàng Linh cung được Hoàng Linh Nữ Vương mang tới đây.

Vừa rời khỏi, ba mươi cung phụng cung đình đã phóng về xung quanh Diệp Chân và Thải Y, thời gian mấy hơi, trên trời dưới đất đã mơ hồ kết thành một đại trận lập thể câu thông thiên địa.

Nhìn thấy đại trận đã kết thành, vẻ mặt của Hoàng Linh Nữ Vương buông lỏng, xong rồi!