Chương 3017 Thái Độ Của Hoàng Thần Điện
Chuyện của Hoàng Linh Tộc, quả thật không phải chỉ một lần đảo chính cung đình sơ sơ là có thể đủ để thay đổi hoàn toàn, điều này trước khi vạch ra kế hoạch, Diệp Chân đã sớm đoán trước.
Diệp Chân vừa mới nói một câu này, đám người Lam Hoa, Thanh Ý Ninh, Hoàng Khắc Niên đồng thời cong khóe miệng hiện lên một tia bất đắc dĩ, rõ ràng bọn họ cũng đã dự liệu trước điều này.
- Công chúa điện hạ yên tâm, lúc này đây, nếu quân đảo chính xảy ra biến cố gì, nhóm chúng ta sẽ đi theo công chúa điện hạ thì sẽ đi theo đến cùng, tuyệt đối không lùi bước!
- Ta hiểu được! Bốn mươi năm trước phát sinh trên người mẫu thân ta một bi kịch, tuyệt đối ta sẽ không để chuyện đó diễn lại một lần nữa.
Nhìn thấy nơi xa đột nhiên cuốn tới cát bụi mù mịt, trên người Thải Y vậy mà lại mơ hồ có sát khí dâng lên.
Dường như chỉ trong một nháy mắt, bên ngoài thành Hoàng Linh, đám đông cuồn cuộn đang từ khắp tám phương bốn hướng đánh úp lại đây.
Quan trọng nhất trước mắt chính là Hoàng Linh Nữ Vương bỗng nhiên tỉnh táo lại.
Giây phút này đây, Hoàng Linh Nữ Vương có khuôn mặt cười xanh mét, hận ý sâu như biển, biểu cảm trong mắt đều là sát khí!
Nhưng cũng vào lúc này, mấy trăm hơi thở mạnh mẽ đột nhiên từ trên núi Hoàng Linh thuộc về Hoàng Thần Điện, từ bên trong phóng lên cao.
Sắc mặt Lam Hoa lập tức biến đổi.
- Không tốt, đội ngũ của Hoàng Thần Điện bắt đầu hành động!
Bên ngoài Hoàng Thành, Hoàng Linh Nữ Vương bây giờ đứng thẳng kiên cường chính chực.
May mắn là thừa tướng Ngô Lan Tông phản ứng nhanh nhạy, trong lúc bốn tộc phản loạn đem quân công chiếm Hoàng Thành là vùng đất quan trọng, hắn đã vội vàng man theo lực lượng nòng cốt của bốc tộc vội vàng rút lui khỏi nơi này.
Sau đó liên lạc với Hoàng Linh Nữ Vương vừa mới tỉnh táo lại, hai bên kết hợp làm một, trực tiếp mang theo đại quân đi đến Hoàng Thành chuẩn bị quét sạch đám phản quân đầu tiên.
Lúc này nhìn lên chỗ Thải Y đang ở trên không trung trước Hoàng Thành, Hoàng Linh Nữ Vương càng thấy tức giận hơn.
Bốn mươi năm trước, mẫu thân Thải Y đè đầu nàng, làm cho nàng bị quản chế ở khắp mọi nơi, cuối cùng dưới kế hoạch bí mật mới cướp được vị trí cao quý này.
Không nghĩ tới bốn mươi năm sau, con gái của tỷ tỷ nàng ta lại khiến cho nàng xám xịt mặt mũi, ngay cả Hoàng Thành cũng đã đánh mất.
Cho nên trước tiên Hoàng Linh Nữ Vươn gmang theo đại quân của bốn tộc lớn đến bình định lại Hoàng Thành, chuẩn bị đoạt lại Hoàng Thành, đồng thời nàng ta đang không ngừng phát ra mệnh lệnh triệu tập quân đội bốn phía của Hoàng Linh Giới tiến lên cống hiến.
Từ những điểm trên mà xét thì Hoàng Linh Nữ Vương đang giữ ưu thế rất lớn.
Dù sao thì nàng ta có danh nghĩa chính thống, có thể hiệu lệnh thiên hạ, nhưng hiệu lệnh chỉ là hiệu lệnh. Trên thực tế, lực lượng trong Hoàng Linh tộc phân bố ở các thành trì nhỏ lẻ khác, thật sự không đáng giá nhắc đến, hơn nữa để mà tụ tập tại đây cần một thời gian rất lớn.
Giờ phút này, Hoàng Linh Nữ Vương đã bị kéo đến không đứng dậy nổi!
Hơn nữa Thải Y có bốn tộc Lữ, Lam, Thanh và Hoàng chính là một nhánh của Hữu Hiền Vương chống đỡ, nàng lại có được Lục Sắc Hồng Quang đạt được sự tán thành của trời đất cũng lấy được thân phận của người thừa kế, rất nhanh nàng có thể đứng vững gót chân. Hơn nữa, còn đang khống chế hoàn toàn Hoàng Thành, lại tiến thêm được một bước là thu phục những lực lượng bên trong Hoàng Thành.
Phải biết rằng, những lực lượng tinh anh của cả bộ tộc Hoàng Linh, hơn một nửa đều tập trung ở bên trong Hoàng Thành.
Cho nên, phải trong một thời gian ngắn nàng ta đoạt lại được Hoàng Thành, bằng không, cho dù nàng ta có thể tập kết được nhiều quân đội hơn nữa, nhưng một khi kéo dài nhiều ngày hơn, nàng ta nghĩ muốn đoạt lại Hoàng Thành đã khó khăn rồi lại càng khó khăn hơn nữa.
Nhưng điều khiến Hoàng Linh Nữ Vương càng tức giận hơn chính là lực lượng của hai bên!
Trên phương diện quân đội, bởi vì bốn tộc Lữ, Hoàng, Thanh và Lam đột nhiên bạo động vũ trang, hơn nữa có Khương Thiên Ấp, một đại thần biết bí mật quân sự phối hợp cùng, có Cấm Vệ Hoàng Linh của sáu thành đã bị khống chế ở bên cạnh Thải Y.
Nhưng mà Hoàng Linh Nữ Vương đã dẫn theo phần lớn người phục vụ trong cung đình đi ra ngoài, nói về số người bên này của Hoàng Linh Nữ Vương so với bên người Thải Y thì còn nhiều hơn cả dãy.
Điều khác biệt quan trọng nhất nằm ở số lượng của Tạo Hóa Thần Nhân!
Lúc này, bên người Thải Y có hai mươi mốt vị Tạo Hóa Thần Nhân, thanh thế rất sâu, mà bên Hoàng Linh Nữ Vương lúc này bởi vì Diệp Chân, vừa có ba vị Tạo Hóa Thần Nhân ngã xuống, cho nên trước mắt chỉ có hai mươi vị Tạo Hóa Thần Nhân, hơn nữa trong đám người đó còn có năm người bị trọng thương, lực chiến đấu giảm xuống, thanh thế cũng suy yếu!
Nhưng suy xét lại lực lực tổng hợp, chênh lệch giữa hai bên cũng không phải quá lớn, chỉ là thực lực của nhóm Tạo Hóa Thần Nhân bên người Hoàng Linh Nữ Vương yếu hơn một chút.
Nhưng chiến tranh chưa bao giờ dựa vào so tài thực lực mà có thể quyết định thắng hay bại.
Điều chân chính có thể quyết định xuất binh đánh trận giành được thắng lợi còn phải phụ thuộc vào chiến thuật chỉ huy và sách lược được sắp xếp trên chiến trường.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hoàng Linh Nữ Vương mang theo đại quân tấn công lại đây nhưng không lập tức phát động công kích.
Mà một nguyên nhân khác trong đó là bởi vì Diệp Chân.
Trước đó tại Hoàng Linh giới, Diệp Chân thể hiện bản lĩnh lãnh đạo quân quá sức lóa mắt, năng lực chỉ huy đến kinh người đã thắng liên tiếp những người có tên tuổi đứng đầu, thế cho nên Hoàng Linh Nữ Vương không thể nào tìm được một vị tướng lãnh nào có thể đối phó lại Diệp Chân.
Dù sao các vị tướng lãnh của bộ tộc Hoàng Linh dường như tập trung toàn bộ ở bên trong cấm vệ Hoàng Linh, tuy rằng nói Hoàng Linh cấm vệ không bị Diệp Chân đánh một cái thì tan biến, nhưng ngay cả chiến thần Trần Đăng Long của Hoàng Linh cấm vệ, lúc trước cũng bị Diệp Chân giết đến thất bại thảm hại, thân phận thật sự của Diệp Chân đã truyền ra bên ngoài từ lâu.
Ngang dọc Đại Chu, Bắc Hải Đô Đốc Bắc Hải Châu Công của chiến trường Nhân Ma, đây mới thật sự là chiến công chói lọi, đến nỗi ngay cả Trần Đăng Long ở bên trong đều không có người có thể tiếp nhận trọng trách chỉ huy, khiến cho Hoàng Linh Nữ Vương cực kì buồn bực.
Hơn nữa lực lượng dưới trướng của Diệp Chân cũng không thể nào coi thường!
Vừa rồi ngay trên không trung của Vạn Thọ Sơn, Hoàng Linh Nữ Vương mang theo ba mươi người Đạo Cảnh, tám tên Hộ Quốc Thần Nhân có ý đồ muốn bao vây tiêu diệt Diệp Chân, nhưng lại bị Diệp Chân giết đến thất bại nặng nề, ba Tạo Hóa Thần Nhân bị giết chết, năm Tạo Hóa Thần Nhân bị thương nặng.
Kết quả chiến đấu này khiến trong lòng của Hoàng Linh Nữ Vương trực tiếp để lại bóng ma.
Lực lượng của tên Diệp Chân này chính là lực lượng mang tính quyết định.
Cho nên, Hoàng Linh Nữ Vương không dám vừa tiến lên đã công kích bọn họ.
Còn có một nguyên nhân khác nữa, chính là trận phòng ngự của Hoàng Thành!
Hoàng thành có một trận phòng ngực với năng lực cực kỳ to lớn, một khi bị mở ra toàn diện, có thể đối mặt với quân địch gấp mười lần tấn công mà không bị rơi xuống.
Năm đó, đại quân của Đại Chu đi chinh phạt, nhưng đứng trước tại trận đại phòng ngự của Hoàng Thành cũng bị ăn thiệt thòi.
Mà lúc này, dĩ nhiên Hoàng Thành đang bị khống chế hoàn toàn ở trong tay của Thải Y, trận phòng ngự thứ nhất của đại trận phòng ngự của Hoàng Thành cũng đã được mở ra.
Chắc chắn chỉ cần Hoàng Linh Nữ Vương phát lệnh tấn công, đại trận phòng thủ của Hoàng Thành sẽ mở ra toàn diện.
Đây cũng chính là một nguyên nhân quan trọng khác khiến Hoàng Linh Nữ Vương không dám hạ lệnh công kích.
Mất đi Hoàng Thành, khiến cho bà ta thật sự vô cùng bị động