← Quay lại trang sách

Chương 3040 Gặp Lại Tiên Thiên Canh Kim Sát Khí (1)

Quan trọng là giảm mạnh thương vong bên phía của Diệp Chân.

Cho nên, Diệp Chân cảm giác phải bắt thêm đại quân Ma Tộc làm chiến nô.

Trước mắt Bắc Hải chỉ có hơn bảy vạn Ma Tộc Chiến Nô, còn thiếu rất nhiều, nhất định phải có nhiều Ma Tộc Chiến Nô, có khả năng trong tương lai sẽ cần, mới có thể ứng phó được chiến tranh về sau, cũng là lực lượng của chính mình.

Cho nên, hôm nay, hắn lại thêm một lần nhấn mạnh cái quân lệnh ấy trước mặt Bình Nghi Quân Thành.

Diệp Chân ném ra Chiến Hồn Huyết Kỳ, vì chiến trường tràn ngập trong chém giết, nên hắn mặc cho Chiến Hồn Huyết Kỳ cuốn sạch lấy huyết khí, sát khí, tà khí, oán khí hình thành đầy trời.

Chính bản thân hắn thì chạy về hướng dưới đầu thành Bình Nghi Quân Thành, vì Đại tổng quản Phương Hành Quân thứ hai mươi mốt Ma Tộc Kim Chinh, con cá lớn ấy còn chưa giải quyết được.

Nhưng, Diệp Chân lướt đến cách vị trí của Huyền Cơ Phân Thân mười dặm, thì dừng lại.

Trên không cách vị trí Huyền Cơ Phân Thân mười dặm, có một bức tường không gian vô hình, những Thiết Giáp thân vệ kia lấy mạng đổi mạng liều lĩnh xông lại cứu viện Kim Chinh, sau khi xông đến nơi đây, bị hàng rào không gian vô hình ngăn cản lại, chỉ có thể bất đắc dĩ bị Khổ Tu Tế Ti dưới trướng Diệp Chân phái ra chém giết.

Còn có Đạo Cảnh trong đại quân của Kim Chinh, nhất là những Đạo Cảnh được phái tới theo quân, sau khi bọn hắn đang chạy trối chết, lại liều lĩnh tới cứu Kim Chinh.

Bời vì theo quân luật Ma Tộc, nếu trong đại quân có chủ tướng chiến tử thì thân vệ, Đạo Cảnh theo quân đều bị chém đầu.

Huống chi, Kim Chinh chính là một trong Đại tổng quản ba mươi sáu hành quân Ma Tộc, có địa vị cực cao.

Nếu Kim Chinh chết, những Đạo Cảnh nhỏ nhoi theo quân kia, bị giết chết đều là nhẹ.

Mà cũng chính vì địa vị của Kim Chinh rất cao, cho nên tại ngay từ đầu, Diệp Chân đã bày ra cạm bẫy.

- A Nguyên, tình huống như thế nào?

Người bố trí xuống tầng bình chướng không gian này, không phải ai khác chính là khí linh Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu A Nguyên.

- Thiếu chủ, bên ngoài rất tốt, không có bất kỳ cơ hội xông vào nào, thế nhưng Kim Chinh này lại cực không tầm thường. Trong tay có một loại không gian bí bảo cực cường hãn, lần thứ nhất khi hắn sử dụng, lại có thể phá vỡ tầng tầng lớp lớp hàng rào không gian ta bố trí xuống, nếu không phải ta vô cùng cẩn thận trực tiếp bố trí bản thể ở phía ngoài nhất, kém chút nữa hắn đã có thể chạy thoát. Sau đó, ta lại vận dụng toàn lực, bố trí xuống hàng rào không gian từ ba mươi trọng gia tăng đến năm mươi trọng, dù hắn dùng Bí Bảo kia cũng không cách nào xông ra được nữa.

A Nguyên nói.

- Lần thứ nhất lại dựa vào bản thể của ngươi mới cản lại được? Bản thể của ngươi không có bị thương chứ?

Diệp Chân ân cần nói.

- Không có việc gì, Kim Chinh ấy vận dụng chỉ là Bí Bảo dùng để chạy trốn, lực công kích có hạn, huống hồ khi đột phá đến bức tường không gian ba mươi trọng đã bắt đầu suy yếu, không đả thương được bản thể của ta.

A Nguyên nói.

- Vậy là tốt rồi.

Vấn đề bản thể của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo bị hao tổn vẫn luôn là tâm bệnh của hắn, dẫn đến lực lượng A Nguyên không cách nào phát huy hoàn toàn, khi thôi động còn phải cẩn thận từng li từng tí.

Nếu không, sẽ tạo thành vết thương không cách nào khôi phục được, như thế sẽ rất phiền phức.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân đã vừa sải bước qua tầng tầng bức tường không gian do A Nguyên bố trí xuống, tiến vào bên trong không gian vây khốn Kim Chinh.

Lúc này, Kim Chinh đã sớm không còn hăng hái, phấn chấn như trước đó.

Xương cốt toàn thân của hắn bị đứt gãy vô số, nếu không phải dựa vào linh lực chống đỡ, hắn đã sớm xụi lơ trên mặt đất, nhưng cho dù như thế, bây giờ, hắn cũng cách cái chết không còn xa nữa.

Mặc cho ai bị bàn chân của Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân có ẩn chứa tinh huyết Ma Tộc Thủy Tổ Ma Thần cuồng đạp hơn trăm lần cũng sẽ chết trong tích tắc.

Do Kim Chinh quá xui xẻo, nếu không phải trước đó hắn không bị giữ chân bên trong khe núi kia, Diệp Chân muốn hố hắn cũng đừng nghĩ đến.

Một tồn tại như Kim Chinh, một khi liều mạng có thể bạo phát lực lượng vô hạn đến gần Tạo Hóa Thần Nhân.

- Kim đại tổng quản, đã lâu không gặp!

Diệp Chân xuất hiện phía trên cái hố lớn, chào hỏi Kim Chinh đang giãy giụa trong cái chết.

Kim Chinh nhìn thấy hắn, đôi mắt khổng lồ bỗng nhiên trợn to một cái, bỗng nhiên ngồi xuống:

- Diệp Chân, ngươi trở về từ bao giờ? Vì sao lại trùng hợp như vậy?

Lời của Kim Chinh khiến cho trong lòng của Diệp Chân chấn động, không trả lời mà hỏi lại:

- Ngươi có được tin tức ta không ở đây, mới đến tiến công Bình Nghi Quân Thành? Đầu tiên là phái tinh nhuệ dưới trướng chui vào Bắc Hải quận, muốn cướp lấy và phá hư quân giới Bắc Hải quân ta, đồng thời thăm dò xem ta đến cùng có ở đó hay không? Có phải thế không?

- Kế hoạch cướp lấy quân giới chưa thành công, nhưng ngươi đã xác định được trước mắt ta không có ở nơi đây, cho nên mang đại quân ngang nhiên đến tấn công Bình Nghi Quân Thành? Có phải thế không?

Diệp Chân suy đoán, khiến cho sắc mặt của Kim Chinh thay đổi, bỗng nhiên kịp phản ứng.

- Ngươi lừa ta? Còn cùng hợp tác với nữ nhân kia lừa ta!

- Ngươi liên thủ với nữ nhân kia, trốn ở bên trong Bắc Hải quận, biết rõ ta sẽ có hành động, thậm chí ngoài ý muốn nhìn thấu âm mưu của ta, cho nên tương kế tựu kế, ẩn nấp ở bên trong Bắc Hải thành không ra, cho nên mới dẫn đến chuyện hôm nay ta thua trận?

Kim Chinh quát hỏi.

Nghe vậy, Diệp Chân cười lạnh:

- Ngươi cảm thấy, dựa vào tính cách của ta, sẽ dễ dàng bỏ qua cho âm mưu dưới trướng của ngươi đột phá Bắc Hải thành, trơ mắt, thờ ơ nhìn ba ngàn Bắc Hải Binh Sĩ và quân quan chết thảm?

- Còn có, ngươi nói nữ nhân kia? Là chỉ ai, ta có chút không hiểu?

Diệp Chân hỏi.

Kim Chinh nhìn hắn một chút, lại không trả lời:

- Cũng thế, phong cách tác chiến trước đây của ngươi, vẫn luôn có chút trân trọng binh lực, xem ra, ngươi thật không biết bên trong Bắc Hải thành, nói như vậy, không phải nữ nhân đó lừa ta, mà chính là ngươi vừa đúng lúc quay lại, là vận khí ta không tốt?

- Cũng có thể nói ngươi không may, bởi vì ta mới vừa trở về từ Hoàng Linh giới!

Diệp Chân đáp.

Lời vừa nói ra, Kim Chinh bỗng nhiên ngồi thẳng người:

- Cái gì, ngươi mới trở về từ Hoàng Linh giới! Ta nhận được tin tức từ tổ tông Hoàng Linh giới, vẫn là nữ nhân ấy lừa ta! Hỗn đản, nữ nhân đó quá độc ác, vậy mà gài bẫy trên đầu Kim Chinh ta!

Kim Chinh hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Mặc dù Diệp Chân đã có suy đoán, vẫn tò mò nói:

- Nữ nhân gài ngươi, đến cùng là ai?

- Còn có thể là ai, chính là con tiện nhân Khương Huy Anh!

Kim Chinh phẫn nộ gầm hét lên.

- Khương Huy Anh? Quả nhiên là nàng ta!

Diệp Chân hơi ngẩn ra.