Chương 3046 Bắc Hải Hành Động
Trong mười ngày đó, Oa Linh tộc nhân còn bảo hạ nhân Chu phủ, mang theo hắn đi khắp các nơi Bắc Hải thành.
Chuyện xảy ra đêm đó, sau nửa khắc đồng hồ Oa Linh tộc nhân đã lập tức rời đi Chu phủ, nên mấy trăm Ma Tộc cứ như vậy tìm được dấu vết.
Chỉ là manh mối phụ, không có chứng cứ trực tiếp, nhưng đối với Tuần Tra Ti mà nói, nhiêu đây đã đầy đủ.
Về phần chứng cứ?
Bắt người chẳng phải là để thẩm ra chứng cứ sao?
Nghe Ngưu Nhị báo cáo xong, Diệp Chân nhìn vào người trong phủ đệ còn đang đối kháng, không vui nói.
- Nếu đã có phán đoán, vậy tại sao còn chưa động thủ bắt người? Còn ở nơi này giằng co?
Nghe vậy, Ngưu Nhị lộ ra vẻ khó xử:
- Đại nhân, không phải ta không động thủ bắt người, mà chính là tên kia có nắm giữ một cái Kim Lệnh trong tay.
- Kim Lệnh?
- Không sai, trước đó, ta đã tra ra người đứng phía sau thương nhân họ Chu, thật ra chính là Đại Hoàng Tử Hoàn Vương Cơ Ngao, nhưng Tuần Tra Ti chúng ta làm việc, vốn không cần phải kiêng kỵ người sau lưng.
- Nhưng lúc đi vào trong phủ bắt người, cái tên thương nhân họ Chu ấy lại lấy ra Hoàn Vương Kim Lệnh, thuộc hạ không dám cả gan, chỉ có thể mời đại nhân tới quyết định.
Ngưu Nhị bất đắc dĩ nói.
- Hoàn Vương Kim Lệnh?
Khóe miệng của Diệp Chân hiển hiện một tia trang nhã, đây có được xem là hắn với Hoàn Vương Cơ Ngao trời sinh tương khắc không?
Mỗi một lần Hoàn Vương Kim Lệnh xuất hiện, đều đưa làm cho hắn rất khó chịu.
- Đi, theo ta đi nhìn!
Diệp Chân thật ra biết rõ uy lực của Hoàn Vương Kim Lệnh, dù sao cũng là Kim Lệnh của Đại Hoàng Tử, người có khả năng kế thừa đại vị, nhất là khi thân thể của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long xảy ra vấn đề, loại vấn đề ấy lại càng thêm mẫn cảm.
Người nào cũng sẽ không dám ngoài sáng đắc tội Hoàn Vương Cơ Ngao!
Nhưng, dưới gầm trời này, ai cũng không dám công khai đắc tội Hoàn Vương Cơ Ngao, chỉ có Diệp Chân dám làm. Vì hắn đã sớm vạch mặt với Hoàn Vương kia.
Về phần Ngưu Nhị, bọn hắn cũng có kiêng kị của bọn hắn, Diệp Chân có thể hiểu. Dù sao bọn hắn đều có người nhà, người thân.
Ở cửa phủ, một tên thương nhân có chút mập mạp, tay thuận tiện giơ một khối Kim Lệnh lớn tiếng gào thét.
- Hoàn Vương Kim Lệnh ở đây, ai dám lỗ mãng?
- Các ngươi từng người còn không lui xuống, chẳng lẽ đều muốn tạo phản sao?
Khí thế của tên thương nhân họ Chu ấy rất mạnh, nhất là hiện tại, hắn cầm Hoàn Vương Kim Lệnh trong tay, còn sợ một đám nhân mã Tuần Tra Ti dừng bước không tiến sao.
- Không biết sống chết!
Hừ lạnh một tiếng, một bàn tay giáng xuống từ trên trời, trực tiếp đập tên thương nhân họ Chu thành thịt nát, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp thốt ra.
Thần niệm khẽ động, Thần Hồn của tên thương nhân họ Chu đã bị Diệp Chân trực tiếp bắt lấy, sau đó ném cho Ngưu Nhị.
- Bắt lấy, thẩm vấn cẩn thận, ta muốn chứng cứ!
- Tuân mệnh, đại nhân!
Cho đến lúc này, thân thể của tên thương nhân họ Chu đã bị đập nát, thần hồn đang gào lên.
- Ngươi là ai, cũng dám giết ta, trong tay ta có Hoàn Vương Kim Lệnh, ngươi đây là làm phản sao?
- Tạo phản?
Diệp Chân cười lạnh một tiếng:
- Ngươi nói là Diệp Chân ta muốn tạo phản sao? Một kẻ thường dân, ăn không nói có, vu hãm Trọng Thần đất nước, theo luật, chỉ điểm ấy đã có thể xét nhà.
Thần Hồn của tên thương nhân họ Chu đang gào lên đột nhiên sửng sốt, bình tĩnh nhìn một cái Hoàn Vương Kim Lệnh lại bị Diệp Chân vò thành nát vụn, ngây người!
- Nếu thẩm tra phát hiện hắn có cấu kết Ma Tộc, cứ báo cáo sự thật với Lạc Ấp, tội danh cấu kết với ma, đã đủ để tru di cửu tộc với hắn!
- Thuận tiện giam giữ tất cả người có quan hệ, thẩm vấn toàn bộ, liên quan đến trọng tội thông ma, bản soái có thể cho phép ngươi ra tay sưu hồn ngay!
Diệp Chân quát.
- Thuộc hạ lĩnh mệnh!
Ngưu Nhị một tay nắm lấy thần hồn của thương nhân họ Chu, liền muốn dẫn đi, thương nhân họ Chu chỉ còn lại thần hồn bị dọa sợ.
Hắn còn chưa có thẩm đâu, thân thể đã không còn, nếu thẩm vấn mấy lần, có thể sẽ hồn phi phách tán.
- Diệp Nguyên soái, không phải ta, ta không có cấu kết với Ma tộc, ta chỉ là làm việc theo lệnh, hành sự theo lệnh.....
Tên thương nhân họ Chu vô cùng hoảng sợ, lớn tiếng gào lên.
Nhưng lúc này, tên đó đã chịu thua nhưng đã muộn, Ngưu Nhị đã dẫn hắn đi.
Qủa thật kết quả đã không sai biệt lắm, quan trọng nhất là chứng cứ!
Tên thương nhân họ Chu nhìn Diệp Chân điên cuồng cầu xin tha thứ, sắc mặt của hắn đột ngột trở nên âm lệ.
Sự tình Đại Chu thật ra đã càng ngày càng phức tạp, càng ngày càng chơi vui.
Hoàn Vương Cơ Ngao là một vị hoàng tử Đại Chu, vậy mà lại cấu kết với Ma Tộc?
Khi Diệp Chân ở Bắc Hải thành đi lục soát phủ đệ tên thương nhân họ Chu đầu tiên, cách đó không xa bên trong phủ đệ của tên này, một đạo phù tấn bỗng phóng lên trời, bay về một hướng khác.
Ở Đại Chu, phù tấn đã sớm trở thành một loại phương thức truyền tin, chỉ cần là võ giả, đều dùng phù tấn.
Trên bầu trời thành thị phồn hoa, mỗi giờ mỗi khắc đều có phù tấn bay lượn.
Lấy mức độ phồn hoa của Bắc Hải thành bây giờ, tin tức phù ấy bay lên là chuyện hết sức bình thường.
Phù tấn bay ra xa mấy chục vạn dặm, rơi vào một thôn xóm không biết tên, chẳng bao lâu, trong thôn xóm lập tức có Na Di Trận cỡ nhỏ dùng để truyền tin tức chấn động bay lên.
Không bao lâu, trong phủ Hoàn Vương của Đại Chu Lạc Ấp đã có động tĩnh.
Mấy năm trước trên Nhân Ma chiến trường, Hoàn Vương Cơ Ngao một đường hung hung hiểm hiểm, ngàn cân treo sợi tóc mới có thể trở về, bây giờ đã trở nên trầm ổn không ít.
- Điện hạ, phía bên kia đã bị phát hiện, Chu chưởng quỹ đã bị tóm, lấy ra lệnh bài của ngươi, vẫn không có tác dụng.
Đồ tiên sinh một thân áo xanh đi theo sau lưng Hoàn Vương Cơ Ngao bẩm báo.
- Thật ra thì bản vương đã sớm dự liệu được. Diệp Chân này, mấy năm trước đã không cho bản vương tí mặt mũi nào, coi thường kim lệnh của bản vương. Mấy năm sau, hắn càng ngày càng đắc ý, thì sẽ càng không cho bản vương mặt mũi.
Hoàn Vương Cơ Ngao tay chắp sau lưng, nói.
- Xác thực là như vậy, đây cũng chỉ là một lần thăm dò cuối cùng. Nhìn Đô Đốc Bắc Hải Diệp Chân, không thể nào sẽ làm việc cho điện hạ.
Đồ tiên sinh vuốt chòm râu:
- Có điều tộc nhân Ma tộc và Oa Linh tộc này thật sự không thể làm nên chuyện, cơ hội tốt như vậy mà lại đều thất bại.
- Đúng vậy, nếu thành công, tình hình chắc chắn sẽ khác. Bắc Hải thành đại loạn, đánh mất quân đội, đến lúc đó tìm một người dâng sớ tố cáo hắn, hắn sẽ phải chịu đủ. Nếu như hắn còn không chịu cúi đầu, vậy thì vừa vặn loại trừ cái tai hoạ ngầm này. Nhưng bây giờ nói cái gì cũng muộn rồi.
Hoàn Vương Cơ Ngao nói.
- Quả đúng là như vậy, chẳng qua việc này nếu đã bại lộ, điện hạ vẫn nên nhanh chóng đưa ra quyết định mới tốt.
Đồ tiên sinh nói.
- Tùy ngươi xử lí đi, nói cho Chu quản gia, người nhà của hắn, ta nuôi dưỡng.
- Vâng, điện hạ!
- Còn nữa, bên phía phụ hoàng ngươi điều tra thế nào rồi? Khi này phụ hoàng đang bệnh nặng, vì sao lại đột nhiên bổ nhiệm một thượng sư xuất thân Thiên Miếu làm đại quốc sư?
Ở điểm này, Hoàn Vương Cơ Ngao cũng đầy nghi ngờ.