← Quay lại trang sách

Chương 3058 Cấm Kỵ Ra Tay

Cũng may mắn đứng ở phía Diệp Chân, bằng không, giờ này khắc này gặp kiếp nạn này, khả năng chính là Đạo cảnh Hoàng Linh tộc của các nàng

Đối với lực lượng khác dưới trướng Diệp Chân, Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh còn nắm chắc ứng phó, thế nhưng đối với bốn tên Lạc Nhật Thần xạ thần long thấy đầu mà không thấy đuôi kia, từ tận đáy lòng Khương Huy Anh thấy kiêng dè không thôi, cũng sợ hãi không thôi.

Cũng lúc Diệp Chân cùng Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh giải quyết Oa Linh Thánh tử Ngu Tông, chiến đấu giải quyết ba mươi tên Đạo cảnh bên kia cũng đã kết thúc.

Đại đa số Đạo cảnh toàn bộ mất mạng tại chỗ, nhưng vẫn có ba tên Đạo cảnh toàn thân bị ánh sáng màu xanh sẫm trùng trùng điệp điệp vây khốn, là bị Tiểu Yêu cho bắt sống.

- Nhị công chúa điện hạ, hợp tác vui vẻ!

Diệp Chân mỉm cười, vung tay lên, vươn một đại thủ nguyên linh, hướng về phía Oa Linh Thánh tử Ngu Tông nằm trên mặt đất.

- Hợp tác vui vẻ...

- Lớn mật, người nào dám đả thương Thánh tử tộc ta!

Tiếng rống giận dữ như sấm cực kì đột ngột vang lên!

- To gan, kẻ nào dám đả thương Thánh tử của tộc ta!

Tiếng rống giận dữ như tiếng sấm vang lên, khí tức Tạo Hóa cảnh chớp mắt tràn ngập ra khiến cho tất cả mọi người ở đây hoảng sợ.

Uy áp đặc thù của Tạo Hóa Thần Nhân tản ra, bất luận là Đạo cảnh Hoàng Linh tộc hay là Đạo cảnh Hỏa Linh điện Diệp Chân mang tới, trong lòng đều lần lượt phát lạnh, lỗ chân lông co rút lại, trong lòng hiện lên nỗi sợ hãi âm thầm.

Nói cách khác, động tác dưới tay cũng chậm đi một chút.

Thân hình của tên Tạo Hóa Thần Nhân này, tốc độ so với thanh âm của hắn còn nhanh hơn gấp mấy lần, thanh âm vừa mới vang lên, tên Tạo Hóa Thần Nhân này đã lập tức xuất hiện trước người Oa Linh Thánh tử Ngu Tông đang rơi xuống phía dưới, vung tay lên đánh nát Nguyên Linh Đại Thủ của Diệp Chân, cứu thoát Ngu Tông.

- Tạo Hóa Thần Nhân?

Diệp Chân thấy Ngu Tông được cứu, đột nhiên giận dữ.

- Từ khi nào Tạo Hóa Thần Nhân cũng dám hành sự lỗ mãng ở Hồng Hoang đại lục!

- Tự tìm chết, chỉ bằng ngươi?

Tên Tạo Hóa Thần Nhân trong bóng tối bảo vệ Ngu Tông của Oa Linh tộc chỉ cười lạnh một tiếng, ôm Ngu Tông, không lùi mà còn tiến tới, nhào về phía Diệp Chân.

- Dám ám toán Thánh tử của tộc ta, ngày hôm nay lão phu phải tiêu diệt cái mần gieo tai họa như các ngươi!

- Ai diệt ai còn chưa biết được đâu!

Diệp Chân gào to, hai mắt trợn trừng, từng đạo Ngũ Thải Nguyên Linh Hồn Quang, lập tức như chớp giật đánh về phía tên Tạo Hóa Thần Nhân của Oa Linh tộc này.

Hiển nhiên, Tạo Hóa Thần Nhân Oa Linh tộc đối diện với Ngũ Thải Nguyên Linh Hồn Quang của Diệp Chân cũng vô cùng kiêng kị, sau khi cố gắng né tránh, thúc giục toàn bộ Nguyên Linh lực lượng, để phòng bất trắc.

Bởi vậy, bị Diệp Chân ép xa xa ở vòng ngoài, không thể tới gần Diệp Chân.

Cũng ngay vào lúc này:

- Vút vút vút.

Tiếng xé gió thảm thiết vang lên, từng đợt Lạc Nhật Thần Tiễn tản ra khí tức khủng bố dày đặc từ bốn phương tám hướng ầm ầm lao tới tới.

- Chỉ là tiểu đạo, cũng dám ra oai!

Thân hình tên Tạo Hóa Thần Nhân Oa Linh tộc này nhanh như chớp, trái mặc phải đan*, vậy mà tránh thoát hết bốn oanh kích mà Nam Man Thần Xạ bắn ra Lạc Nhật Thần Xạ.

[*ý là tay chân bận bịu, nhiều việc. Ở đây ám chỉ việc vừa phải ôm Oa Linh Thành Tử vừa phải tránh né công kích.]

- Vậy thì thử cái này xem!

Diệp Chân bước lên một bước, phát động Địa Từ Lực Trường, đột ngột khiến thân mình tên Tạo Hóa Thần Nhân Oa Linh tộc chậm đi hẳn.

Trong nháy mắt tiếp theo, từng đợt mũi tên màu đen như sao rơi hung hăng ghim trên người vị Tạo Hóa Thần Nhân kia.

Đoàng đoàng đoàng…. nổ tung.

Nhưng mà đáng tiếc, từng đợt Lạc Nhật Thần Xạ này tuy mạnh mẽ, nhưng lại chỉ có thể nổ ra mấu lỗ máu nhỏ li ti trên người vị Tạo Hóa Thần Nhân Oa Linh tộc kia.

Với thân thể cường hãn và sức hồi phục kinh khủng của Tạo Hóa Thần Nhân, chút vết thương nhỏ này chỉ qua một lúc là lành lại.

- Chỉ có chút bản lĩnh này thôi à, Tạo Hóa Thần Nhân há lại là cấp bậc mà con sâu cái kiến các ngươi có thể đối kháng?

Tạo Hóa Thần Nhân của Oa Linh tộc cười to.

Cũng chính vào lúc này, Thánh tử Oa Linh Ngu Tông vừa mới hôn mê cũng theo đó tỉnh lại, nhìn thấy vị Tạo Hóa Thần Nhân này thì không khỏi ngạc nhiên hô to.

- Tố thúc, may mà có người!

Trên thực tế, sau lần Oa Linh Thánh tử Ngu Thọ thiếu chút nữa bị Diệp Chân làm cho hồn phi phách tán, Oa Linh tộc bỗng cẩn thận hơn hẳn.

Không chỉ phái lượng lớn Đạo cảnh bảo vệ Oa Linh Thánh tử, còn phái một vị Tạo Hóa Thần Nhân trong bóng tối đi theo, thời khắc mấu chốt, chỉ cần có thể cứu Thánh tử, dù là xúc phạm cấm kỵ gì đó cũng không sao cả!

Vốn chỉ là dự bị, không nghĩ tới hôm nay vậy mà thật sự cần dùng tới.

- Thánh tử yên tâm, có ta ở đây, ai cũng không tổn thương được ngươi!

Ngu Tông gật đầu, sau đó chỉ vào Diệp Chân và Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tố thúc, nếu đã xuất thủ, vậy thì giết hai kẻ kia đi, đặc biệt là tiện nhân này, vậy mà lại phản bội tộc ta, hại chết nhiều Đạo cảnh của tộc ta như vậy. Ta muốn bắt sống, phải bắt sống bọn họ!

Ngu Tông có chút cuồng loạn.

Vị này tên Ngu Tố, là Tạo Hóa của Oa Linh tộc, đầu tiên là liếc mắt nhìn hư không phía xa, khi không cảm nhận được tình huống dị thường, mạnh mẽ gật đầu:

- Thánh tử yên tâm, thu thập bọn họ, dễ như trở bàn tay!

Giơ tay một cái, ba cốt phù bay lên, kết thành một cốt thuẫn tản ra khí tức thần hồn bàng bạc, bảo hộ ở quanh người.

Cốt thuẫn vô cùng thần kỳ, Ngũ Thải Nguyên Linh Hồn Quang của Diệp Chân đập tới lại giống như trâu đất xuống biển, trong chớp mắt biến mất.

Cũng ngay vào lúc này, Ngu Tố khởi động cốt thuẫn cứng rắn nhận lấy công kích từ Ngũ Thải Nguyên Linh Hồn Quang của Diệp Chân, sau đó nhanh như chớp đánh về phía Diệp Chân.

- Chết đi cho ta!

Khóe miệng Diệp Chân hiện lên ý lạnh, Ngũ Thải Nguyên Linh Hồn Quang bàng bạc không gì sánh được cuộn trào mãnh liệt như đại dương điên cuồng rót vào, đầu ngón tay Diệp Chân đột nhiên đỏ bừng.

Trong nháy mắt tiếp theo, đầu ngón tay Diệp Chân nổ tung, huyết quang mang theo ánh lửa của Ngũ Thải Quang Hoa oanh tạc về phía Ngu Tố.

Địa Tâm Hỏa Sơn Bạo!

Trong nháy mắt Ngu Tố phát ra một tiếng rên rỉ, bị Địa Tâm Hỏa Sơn Bạo của Diệp Chân đánh bay ra xa ngàn mét, quanh thân tản ra khói đen nồng nặc.

- Một chiêu này, có chút ý tứ đấy, có điều, cũng chỉ là có chút ý tứ mà thôi!

Ngu Tố chỉ hơi lắc mình một cái, thương thế bên ngoài đã khôi phục hơn phân nửa, liếc nhìn bầu trời phương xa không có bất cứ động tĩnh gì, lại lần nữa nhào về phía Diệp Chân và Khương Huy Anh.

- Lần này, các ngươi ai cũng trốn không thoát!