Chương 3067 Ngọc Giản Cảnh Báo
Diệp Chân ngạc nhiên.
Đột nhiên, Diệp Chân có chút hiểu rõ tâm tình của Hoàng Linh Tộc, vì sao trực tiếp quan bế na di thông đạo đối ngoại.
Năm đó, Đại Chu chinh phạt Hoàng Linh Giới, giành được Ngũ Thải Linh Trà uống mấy vạn năm cũng không uống hết, năm đó Đại Chu phải hung tàn cỡ nào!
- Năm đó, Đại Chu không tiếc hao tổn Thánh Tế, chinh phạt Hoàng Linh Giới chỉ vì chinh phục sao?
Uống trà xong, Diệp Chân hỏi ra vấn đề chân chính của mình.
Bách Tương chỉ là nhìn Diệp Chân một chút, không nói gì, ra hiệu Diệp Chân tiếp tục.
- Năm đó, Đại Chu chinh phục các giới khác có phải có mục đích khác không? Ví dụ như ý chí của Thiên Đạo?
Không cần quanh co lòng vòng, Diệp Chân hỏi rất trực tiếp.
Mấy ngày nay, Diệp Chân vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, nhưng hắn vẫn không thể nghĩ rõ ràng, cho nên tiện thể đến thỉnh giáo Đại Thủ Tế Bách Tương, tin tưởng lấy kiến thức uyên bác của hắn sẽ cho Diệp Chân một đáp án.
Nghe Diệp Chân nhắc đến bốn chữ 'Thiên Đạo ý chí' này, Đại Thủ Tế Bách Tương bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía của Diệp Chân có chút giật mình.
- Ngươi đã tiếp xúc đến cấp độ này? Hay là tin đồn?
- Xem như tiếp xúc đến, hợp lực với người khác, chém giết một Tạo Hóa Thần Nhân của Oa Linh Tộc!
Ở trước mặt Bách Tương, Diệp Chân không giấu giếm chút nào.
- Nhận được Thiên Đạo ý chí ban thưởng?
- Không sai!
- Vậy ngươi muốn hỏi cái gì?
- Ta muốn biết, năm đó Đại Chu chinh phạt Chư Thiên Vạn Giới, có phải nguyên nhân ở phương diện này hay không?
Diệp Chân hỏi.
- Phải!
Bách Tương trả lời cũng rất trực tiếp.
- Vì nhận được Thiên Đạo ý chí ban thưởng?
Nói xong, Diệp Chân bỗng nhiên lắc đầu:
- Không đúng, dù sao thì các ngươi cũng là người xâm nhập, sẽ không đạt được Thiên Đạo ý chí của Hoàng Linh Giới ban thưởng.
- Nhưng nếu giết tuyệt Tạo Hóa Thần Nhân của thế giới kia, Thánh Tế Đại Chu ta sẽ có thể độc chiếm Thiên Đạo của thế giới đó, thu hoạch được ích lợi lớn, cho dù Thiên Đạo ý chí mạnh hơn, nhưng một khi Tạo Hóa Thần Nhân nội bộ uẩn dục chết hết thì cũng phải cúi đầu!
Bách Tương nói.
- Đại Chu là vì việc này?
Diệp Chân ngạc nhiên.
Năm đó, hành vi của Đại Chu thật đúng là đủ thô bạo, lại muốn làm cho Thiên Đạo ý chí chịu thua!
- Ngươi cho rằng là vì sao?
Bách Tương vừa cười vừa nói.
- Ma Tộc xâm lấn thì sao?
Cho dù vấn đề Diệp Chân hỏi là nói nhăng nói cuội, nhưng Bách Tương vẫn nghe rõ.
- Xem ra, ngươi cũng nghĩ đến Thiên Miếu, nghĩ đến Thiên Đạo ý chí!
- Dù sao chỉ có chém giết Tạo Hóa Thần Nhân xâm lấn thì mới có thể thu được Thiên Đạo ý chí ban thưởng! Mới có khả năng chủ chưởng Thiên Đạo của Hồng Hoang Đại Lục.
- Ta cho rằng, Thiên Miếu đã làm được điểm này!
Diệp Chân nói.
- Chỉ là hoài nghi, nhưng không có chứng cứ! Mà sự thật đúng như lời ngươi nói, ở phương diện Thiên Đạo ý chí này, Thiên Miếu đúng là chiếm ưu thế!
Bách Tương nói.
- Như vậy, có phải lần này vạn tộc tân công có phải là khúc nhạc dạo Thiên Miếu muốn nhất thống toàn bộ Thiên Đạo ý chí của Hồng Hoang Đại Lục hay không?
Diệp Chân làm cho Bách Tương bỗng nhiên đứng lên, sau khi giật mình mấy hơi thì lại bất đắc dĩ ngồi về tại chỗ:
- Lạc Ấp biết tin tức này không?
- Ta không rõ ràng, đây chỉ là một phỏng đoán của ta, trước mắt Thủy Tộc, Oa Linh Tộc, Hoàng Linh Tộc đã tấn công, các tộc trong Yêu Tộc cũng đang chuẩn bị chiến đấu, chỉ sợ các tộc khác cũng sẽ không an phận.
Diệp Chân nói.
- Ai, bây giờ lão phu là lòng có dư mà lực không đủ!
Thở dài một tiếng, vẻ mặt của Bách Tương đột nhiên nghiêm túc
- Thiên Miếu có thể nhất thống toàn bộ Thiên Đạo ý chí của Hồng Hoang Đại Lục hay không thì ta không biết, nhưng ngươi lại chính là muốn làm được điểm này, rất khó, rất khó!
- Nhưng chuyện Thiên Đạo ý chí can hệ trọng đại!
- Nếu thật sự có cơ hội, tận lực chém giết nhiều Đạo Cảnh ngoại lai, chỗ tốt, rất nhiều!
- Ta hiểu rõ!
...
Sau nửa canh giờ, Diệp Chân rời khỏi tĩnh thất Bách Tương tiềm tu, trước khi đi, Bách Tương nói Diệp Chân sau này không nên đến tìm hắn.
Giao phó này, Diệp Chân có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng làm sao.
Sau đó, Bách Tương giải thích lại làm cho Diệp Chân chỉ có thể gật đầu xác nhận.
Bởi vì Bách Tương nói, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ bế quan, dốc hết sức nếm thử đột phá đến Tạo Hóa Cảnh.
Từ loạn cục trước mắt, tương lai, chỉ sợ chỉ có đột phá đến Tạo Hóa Cảnh mới có quyền lên tiếng nhất định.
Nhất là một Tạo Hóa Cảnh mới lên cấp không bị thọ nguyên hạn chế, không cần Chúng Sinh Nguyện Lực hạn chế!
Từ biệt Bách Tương, lần này, Diệp Chân trực tiếp tiến về Man Linh Điện.
Gặp Trường Nhạc, đây là mục đích chủ yếu lần này của Diệp Chân.
Chỉ là lần trước sau khi ly biệt, gặp lại Trường Nhạc, tâm tình của Diệp Chân khá phức tạp, không biết gặp mặt câu nói đầu tiên phải nói như thế nào?
Là cảm ơn hay là nói cái gì?
Nhưng Diệp Chân vẫn chưa gặp được Trường Nhạc thì đã có một người quen cũ đến gặp trước, Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n!
Diệp Chân đang trên đường đến Man Linh Điện gặp được Ngư Triêu n.
Vị Ngư đại tổng quản này đối với Diệp Chân cũng coi là quan tâm, gặp phải thì cũng nên chào hỏi.
Có không ít phó Điện Chủ và Nhật Tế Tổ Thần Điện đều hành lễ với Ngư Triêu n, đợi bọn hắn từng người hành lễ xong, Diệp Chân mới lên trước hành lễ với Ngư Triêu n.
- Diệp Chân bái kiến Đại tổng quản!
Nhìn thấy Diệp Chân, vị Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n này đầu tiên là ngoài ý muốn, sau đó trong đôi mắt xuất hiện một vẻ vui mừng và hi vọng.
Diệp Chân chào hỏi Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n, trung quy trung củ, mỗi người chào hỏi một hai câu, đều còn dùng tới danh hiệu, trong lúc nói chuyện với nhau tận lực vẫn duy trì một khoảng cách.
- Diệp Đô Đốc quay lại Lạc Ấp khi nào vậy?
- Vừa trở về không bao lâu!
- Diệp Đô Đốc là quân quốc trọng thần, lão nô sẽ không quấy rầy, lão nô còn có chỉ ý phải truyền, cáo từ!
Có thể làm cho Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n tự mình đi truyền ý chỉ thì đều là ý chỉ tương đối quan trọng hoặc là thân phận người tiếp chỉ không tầm thường.
Trong Tổ Thần Điện, trừ Đại Thủ Tế và mấy vị Đại Thủ Tế, cũng chính là Trường Nhạc công chúa.
Nghe ra vài phần ý ở ngoài lời, Diệp Chân rất biết điều không hỏi nhiều, chắp tay nói:
- Nếu đã như vậy thì không quấy rầy Đại tổng quản nữa.
- Cáo từ!
Ngư Triêu n mang theo một đám tiểu thái giám truyền chỉ xoay người rời khỏi, nhưng ngay khi bọn tiểu thái giám đi theo Ngư Triêu n rời khỏi, người tiểu thái giám cuối cùng khi đi ngang qua bên cạnh Diệp Chân thì ống tay áo nhẹ nhàng đụng một, trong ngực Diệp Chân đã có thêm một viên ngọc giản.
Trên mặt của Diệp Chân duy trì nụ cười thản nhiên, thần niệm bất động thanh sắc chìm vào trong chiếc thẻ ngọc.
Trong chiếc thẻ ngọc chỉ có hai chữ:
- Đừng về!