Chương 3099 Vừa Lòng Thỏa Ý
Hơn nữa người chế định và người chấp hành kế hoạch, nếu chuyện dùng Trường Nhạc làm thuốc dẫn này bị tiết lộ, đối với đại quốc sư Vũ Chân sẽ không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Mà quan hệ giữa Ngư Triêu n và Trường Nhạc lại luôn rất thân mật.
Ai là người tiết lộ bí mật, không nói cũng hiểu.
Đối với một đế vương thì giáng tội cho một người, chỉ cần hắn nói thì sẽ chính là như vậy.
Căn bản không cần chứng cứ gì!
Vào lúc này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cực hận Ngư Triêu n, hận không thể chém Ngư Triêu n thành tám mảnh!
Nhưng trước đó, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long muốn hung hăng trút cơn giận.
Đột nhiên, lông mày đại quốc sư Vũ Chân nhíu lại:
- Bệ hạ, hình như Ngư đại tổng quản không thích hợp.
- Không thích hợp?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ngẩn người, lần nữa cẩn thận quan sát Ngư Triêu n, sau đó càng giận dữ hơn.
- Cẩu nô tài ngươi cũng dám trêu đùa trẫm!
Lúc này, trên người Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n bị đánh hơn mấy chục roi, trừ y phục bị đánh rách rưới ra thì trên người lại không có một chút tiên huyết.
Phải biết, trong tay Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chính là Long Nha Tiên.
Đánh xuống một roi, cho dù cường giả Đạo Cảnh thì huyết nhục cũng văng tung tóe, Ngư Triêu n chịu mấy chục roi nhưng lại giống như không có việc gì.
- Bệ hạ, lão nô chỉ là muốn trước khi chết, gặp mặt công chúa điện hạ lần cuối, bất đắc dĩ mới dùng Tinh Huyết Phân Thân!
Ngư Triêu n quỳ ở nơi đó, thân thể lại ưỡn lên thẳng tắp.
- Chỉ vì gặp con tiện nhân kia mà lại phản bội trẫm, còn dùng Tinh Huyết Phân Thân lừa gạt trẫm, ngươi cho rằng trẫm sẽ không giết lão cẩu ngươi hay sao?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận gầm hét lên.
Nghe vậy, trên mặt của Ngư Triêu n quỳ ở nơi đó hiếm thấy xuất hiện vẻ tươi cười:
- Bệ hạ, lão nô cũng bởi vì tự biết hẳn phải chết cho nên mới dùng Tinh Huyết Phân Thân để hoàn thành một nguyện vọng sau cùng này.
- Ngươi....
- Trẫm ở trong mắt ngươi chính là người vô tình vô nghĩa như thế sao, sẽ ngay cả nguyện vọng sau cùng của ngươi cũng sẽ không đáp ứng sao?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chỉ Ngư Triêu n, ngón tay đều run rẩy lên.
- Sẽ không!
- Bệ hạ, lão nô hầu hạ người cả một đời, cũng là người hiểu rõ người nhất, cho nên lão nô rất rõ ràng, người sẽ không đáp ứng lão nô, lão nô cũng chỉ có thể đi hạ sách này!
Lời này của Ngư Triêu n vừa nói ra, làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức đến toàn thân trên dưới đều đang phát run.
- Ngươi là lão cẩu, trẫm... Trẫm sẽ không để ngươi toại nguyện!
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận đến lông mày đều vặn vẹo, hướng về phía đại quốc sư Vũ Chân lệ quát:
- Đại quốc sư, nhanh đi đến Trường Nhạc uyển bắt giữ lão cẩu này cho ta! Nhanh đi!
- Thần lĩnh chỉ!
Đại quốc sư Vũ Chân quay người rời khỏi, Ngư Triêu n quỳ rạp trên đất, máu tươi phủ kín người đột nhiên nở nụ cười, là một nụ cười thỏa mãn.
- Bệ hạ, lão nô đã vừa lòng thỏa ý, thật, vừa lòng thỏa ý!
- Ngươi....
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bị tức đến toàn thân phát run đột nhiên ho kịch liệt, đáy lòng thống khổ không cách nào hình dung.
Phản bội!
Vào lúc này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thật sự rõ ràng cảm nhận được thống khổ của sự phản bội!
Trong tiếng ho khan kịch liệt, khóe miệng của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không ngừng tràn ra tiên huyết...
Cho dù bị vây ở trong Trường Nhạc uyển, đứng trước Sinh Tử kiếp, nhưng Trường Nhạc công chúa vẫn như cũ trải qua cuộc sống của mình cực kì lịch sự tao nhã, không màng danh lợi.
Sáng sớm thái dương vừa lên, nàng đã xuất hiện trong hoa viên của Trường Nhạc uyển, bẻ một nhánh hoa cỏ ngay trong tay nàng phối thành một đóa hoa tươi nhìn qua làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
- Công chúa điện hạ!
Nghe thấy âm thanh quay đầu, nháy mắt Trường Nhạc đã thấy Ngư Triêu n.
Nhìn thấy Ngư Triêu n, khóe miệng của Trường Nhạc lập tức tự nhiên xuất hiện vẻ tươi cười.
- Ngư đại tổng quản, cuối cùng cũng đã có thể nhìn thấy ngươi.
- Gọi gia gia!
Ngư Triêu n hiếm thấy đưa ra yêu cầu.
Thường ngày, khi Trường Nhạc gọi hắn là gia gia thì hắn luôn sợ hãi vạn phần, vừa nghe vừa kiểm tra xem xung quanh có người hay không.
Cũng chính là bởi vì biết thói quen này của Ngư Triêu n, nên sau khi Trường Nhạc ngoài ý muốn vẫn ngọt ngào cười:
- Ngư gia gia.
Ngư Triêu n cười, nếp nhăn ở khóe miệng đều đang giãn ra, chỉ là ở nơi đó không ngừng gật đầu, khóe mắt đã mơ hồ xuất hiện tia lệ.
Gọi một tiếng Ngư gia gia, khoảng cách giữa Trường Nhạc và Ngư Triêu n trong nháy mắt đã biến mất.
Trường Nhạc biết, khi Ngư Triêu n cho phép nàng gọi Ngư gia gia thì chính là lúc an toàn nhất.
Rất tự nhiên, Trường Nhạc kéo cánh tay Ngư Triêu n qua.
- Ngư gia gia, sao hôm nay ngươi mới đến gặp ta.
Một câu nũng nịu lại trong chớp mắt làm cho Ngư Triêu n rơi lệ đầy mặt, nhẹ nhàng vỗ cánh tay Trường Nhạc:
- Là gia gia tới chậm, làm cho ngươi chịu khổ, là gia gia tới chậm.
- Ngư gia gia, ngươi làm sao vậy?
Lúc này, cho dù Trường Nhạc có ngốc thì cũng nhìn ra dị thường:
- Xảy ra chuyện gì vậy?
- Gia gia không sao đâu, không sao đâu.
Ngư Triêu n lau nước mắt, đột nhiên nhìn Trường Nhạc nói:
- Công chúa... Trường Nhạc nhi, gia gia có thể... Ôm ngươi một cái... Không?
Câu nói này của Ngư Triêu n giống như bỏ ra rất nhiều năng lực và dũng khí mới có thể nói.
- Đương nhiên có thể.
Trường Nhạc xoay người, rất tự nhiên ôm Ngư Triêu n:
- Trường Nhạc từ nhỏ chính là Ngư gia gia ôm lớn, chuyện này có gì không thể!
- Ai... Tốt... Tốt!
Ngư Triêu n lần nữa cười, nước mắt lần nữa chảy ngang.
- Ngư gia gia, hôm nay ngươi sao vậy?
Nhưng cũng vào lúc này, mười khí tức Tạo Hóa Thần Nhân bao phủ trên bầu trời Trường Nhạc uyển đột nhiên thay đổi, một khí tức khác cực kỳ đột ngột chen vào trong Trường Nhạc uyển.
Cảm giác bén nhạy làm cho sắc mặt của Ngư Triêu n hơi đổi, sau đó dùng sức ôm Trường Nhạc lên.
- Trường Nhạc nhi, hôm nay Diệp châu công ở trên Càn Khôn Điện dùng quân công cái thế, liên hợp với Thừa tướng Văn Cương và sáu vị Thân Vương thảo luận chính sự cầu hôn ngươi với bệ hạ, bị buộc bất đắc dĩ, bệ hạ đã đáp ứng hôn nhân này.
- Ngươi tạm thời đã an toàn.
- Nhưng cũng chỉ tạm thời mà thôi.
- Ghi nhớ, phải nghĩ biện pháp, nhanh chóng rời khỏi Hoàng Cung, chỉ có rời khỏi Hoàng Cung, ngươi mới thật sự an toàn....
- Ngư đại tổng quản!
Cổng vườn hoa, truyền đến âm thanh quát nhẹ của đại quốc sư Vũ Chân.
- Lại gọi một tiếng gia gia nghe một chút!
Ngư Triêu n chậm rãi buông Trường Nhạc ra.
Lúc này, Trường Nhạc cũng hiểu rõ đã xảy ra chuyện lớn, có thể Ngư Triêu n đã gặp phải đại phiền toái, nhưng lúc này, nhìn bộ dáng vội vàng của Ngư Triêu n, Trường Nhạc vẫn gật đầu.
- Ngư gia gia!
- Ai!