Chương 3110 Con Đường Chiến Hồn Huyết Kỳ (1)
Trước kia, Diệp Chân là Tả Đại Chủ Tế của Man Linh Điện có thể ở trong Man Linh Điện lâu dài, cũng không cần tránh hiềm nghi với Trường Nhạc công chúa.
Bây giờ muốn thành hôn, trở ngại lễ pháp Đại Chu, Diệp Chân ngược lại không thể ở lại trong Man Linh Điện quá lâu, chỉ cần Trường Nhạc ở trong Man Linh Điện, Diệp Chân sẽ phải ở chỗ khác, miễn truyền ra phong phanh gì đó không tốt với Hoàng gia.
Dứt khoát, Diệp Chân làm cho Trường Nhạc lấy cớ bế quan tĩnh dưỡng, để Thận Long Nguyên Linh A Sửu lưu lại một huyễn thân, trực tiếp để Trường Nhạc tiến vào trong Thận Long Châu của mình.
Đối với Trường Nhạc bây giờ, thời tự không gian của Thận Long Châu là một nơi tốt.
Bây giờ, Diệp Chân đang dốc hết toàn lực bảo hộ Trường Nhạc, nhưng nếu thực lực của Trường Nhạc có thể khôi phục lại thì bất kỳ người nào muốn nhằm vào Trường Nhạc cũng không dễ dàng.
Đại lượng Tạo Hóa Linh Lực trong truyền thừa của Man Tộc thánh nữ cũng không phải vô ích.
Ban đầu ở trong Trường Nhạc uyển, vì sao Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phải phái mười Tạo Hóa Thần Nhân phong tỏa Trường Nhạc uyển, cũng bởi vì nguyên nhân này.
Lấy thời tự không gian gấp trăm lần trong Thận Long Châu, thời gian nửa tháng chính là thời gian hơn bốn năm.
Thời gian hơn bốn năm, lại thêm vô số thiên tài địa bảo bổ ích tinh huyết trong tay Diệp Chân và trong tay Man Linh Điện đã đầy đủ Trường Nhạc khôi phục lực lượng.
Thế là, Diệp Chân vừa sắp xếp cẩn thận Trường Nhạc công chúa, vừa xử lý một nhóm lớn sự vụ đọng lại của Man Linh Điện, sau đó quan minh chính đại quay lại Bắc Hải Châu Công phủ.
Ai cũng không biết, Trường Nhạc công chúa đang tiềm tu trong Man Linh Điện chỉ là một huyễn tượng mà thôi.
Chỉ là, ở trong Man Linh Điện, Trường Nhạc là tồn tại giống như Chí Tôn, cho dù có người rình mò thì cũng chỉ có thể rình mò từ xa.
- Bẩm quốc sư, sau khi công chúa điện hạ quay lại Man Linh Điện đã ăn đại lượng dược vật bổ ích tinh huyết Bản Nguyên, sau đó thì bế quan tiềm tu.
Tân nhiệm Nội Giam Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải thoáng khom người trước mặt đại quốc sư Vũ Chân, biểu đạt hắn thần phục.
Liên tiếp đổi hai vị Nội Giam Đại Tổng Quản, nhiệm kỳ một đời trước còn chưa qua một ngày đã bị tru sát, lực lượng của tân nhiệm Nội Giam Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải này cũng không phải rất đầy đủ.
Còn nữa mới nhậm chức, quyền thế và lực lượng vẫn kém xa so với Ngư Triêu n đã chấp chưởng Hoàng Cung mấy trăm năm, cho nên rất cẩn thận, tư thái thả rất thấp.
- Tiềm tu? Tiếp tục nhìn chằm chằm!
Nói xong, Vũ Chân lập tức phất tay, đuổi Đồng Đức Hải đi giống như đuổi một con ruồi.
Đối với loại âm người này, Vũ Chân căn bản không có bao nhiêu hảo cảm.
....
Tận mắt thấy Trường Nhạc, lại đưa Trường Nhạc vào trong thời tự không gian của Thận Long Châu chữa thương, viên đá lớn trong lòng Diệp Chân cuối cùng đã rơi xuống đất, cũng coi là thở dài một hơi.
Nhưng khẩn trương trong lòng Diệp Chân lại không giảm bớt chút nào.
Quân Vương không còn tình nghĩa, Yêu Nhân vào triều, loạn thế sắp tới!
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vì tục thọ lại làm ra loại chuyện lấy con gái ruột làm thuốc dẫn không bằng cầm thú này.
Mà tìm căn nguyên của nó lại là Yêu Nhân của Thiên Miếu Vũ Chân nhậm chức đại quốc sư.
Yêu Nhân như vậy trở thành đại quốc sư được Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tín nhiệm, nếu Diệp Chân còn không nhìn ra loạn thế sắp tới thì nửa đời trước cũng toi công lăn lộn.
Loại chuyện thanh quân trắc này, Diệp Chân không có nghĩa vụ làm, cũng không làm được.
Bằng không, thật coi sáu vị Thân Vương thảo luận chính sự, bọn người Thừa tướng Văn Cương, bọn người Uy Vương Lưu Vô Bệnh là kẻ ngu sao.
Lấy ánh mắt cay độc của những người này, tăng thêm tình thế hỗn loạn trong triều gần đây, chỉ sợ sớm đã nhìn ra cái gì.
Chỉ là không có ai động.
Nguyên nhân cũng chỉ có một, Thiên Miếu!
Phía sau đại quốc sư Vũ Chân là Thiên Miếu!
Loại tình huống này, nếu ai đi ra can ngăn chính là đang tìm cái chết, tìm cái chết cho cả nhà!
Quần thần cả điện Đại Chu cũng không phải là không có trực (chín trực) thần, trung thần.
Chỉ là hơn hai năm trước, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thẳng thắn phán sự can gián của Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện Bách Tương thành mạo phạm, giam giữ ở trong Càn Khôn Điện ba ngày ba đêm đã xâu một chút thiết cốt của trực thần, trung thần Đại Chu không còn.
Nhất là sau đó, sau khi chiến báo chứng minh Đại Thủ Tế Bách Tương chính xác, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vẫn không có nửa điểm hối cải.
Còn mạnh mẽ vận dụng hoàng quyền bỏ đi chức vị của Đại Thủ Tế Bách Tương, thay đổi thành Đông Phương Ly Ca nghe lời mà không có bao nhiêu xương cốt!
Lúc này, nếu ai tái phạm thẳng thắn can gián, người đó chính là ngốc.
Huống hồ, trong mắt của rất nhiều triều thần, bổ nhiệm một đại quốc sư cũng không tính là điểm chính!
Chỉ là, rất nhiều người không thấy rõ ràng, qua nhiều năm như vậy, Đại Chu và Thiên Miếu vẫn một mực đối chọi gay gắt.
Là đối thủ!
Càng là địch nhân!
Thế nhưng hiện nay, thượng sư dưới trướng kẻ địch đột nhiên trở thành đại quốc sư của Đại Chu!
Ý nghĩa phía sau chuyện này quá kinh người!
- Loạn thế sắp tới, thực lực, thực lực mới là đệ nhất!
Từ sau khi tu vi của Diệp Chân đột phá đến Đạo Cảnh và tu vi của Tiểu Yêu đạt tới Đạo Cảnh Hậu Kỳ thì Diệp Chân đã có một loại cảm giác thiên hạ rộng lớn không nơi nào không thể đi được.
Tạo Hóa Cảnh không xuất thế, lại bởi vì lệnh cấm của Thiên Miếu nên không cách nào tham chiến, Diệp Chân đã có loại cảm giác này.
Thế nhưng từ sau khi dụ sát Thánh tử Oa Linh Tộc Ngu Tông thất bại, sau khi chém giết Tạo Hóa Thần Nhân Oa Linh Tộc núp trong bóng tối bảo hộ Ngu Tông, Diệp Chân đã không cho rằng như vậy.
Khí tức của Chấp Pháp Thần Tướng Thiên Miếu đã sớm đến, nhưng chỉ xem náo nhiệt mà không xuất thủ.
Điều này đại biểu Thiên Miếu đã bắt đầu chấp pháp có lựa chọn.
Đồng thời, loại lệnh cấm này buông lỏng giống như hồng thủy xông ra khỏi miệng, chỉ có thể càng ngày càng lớn, càng ngày càng lỏng.
Diệp Chân gần như đã thấy tình cảnh ngày sau vô số Tạo Hóa Cảnh đại chiến ở Hồng Hoang Đại Lục.
Có loại cảm giác này, đương nhiên, Diệp Chân sẽ cảm thấy tu vi của mình không đủ dùng.
Lúc này, tầm quan trọng của môn phái và truyền thừa cũng nổi bật ra.
Cho dù là truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, hay là truyền thừa của sư tôn Lục Ly, đối với đột phá Đạo Cảnh thế nào đều có ghi chép tỉ mỉ và các loại kinh nghiệm pháp môn.
Cho nên, Diệp Chân đột phá Đạo Cảnh rất thuận lợi, bởi vì có đường hướng tu luyện.
Tốc độ đột phá cũng nhanh hơn nhiều so với đa số võ giả khác, đây chính là chỗ tốt của truyền thừa từ sư môn.
Thế nhưng, sau khi tu vi đột phá đến Đạo Cảnh thì Diệp Chân đã mê mang.
Trừ hung hăng tích lũy tu vi, cảm ngộ lực lượng thiên địa pháp tắc ra thì Diệp Chân không có phương hướng đột phá.
Cho đến bây giờ, Diệp Chân cũng chỉ biết đột phá đến Tạo Hóa Cảnh có quan hệ với Chúng Sinh Nguyện Lực.
Nhưng lại không biết đột phá như thế nào, lợi dụng Chúng Sinh Nguyện Lực đột phá như thế nào.