← Quay lại trang sách

Chương 3122 Tam Thiên Quỷ Phương Đại Trận

Đại Ti Thiên nơi đó còn dễ nói, Đại Ti Thiên lý giải chúng ta, nhưng vừa rồi, Đại Ti Thiên truyền lệnh để chúng ta phối hợp với đại quốc sư làm việc.

Trong khi nói chuyện, hư không chấn động, hai đạo phù quang đã rơi vào trong tay hai Hư Không Liệp Vương, làm cho vẻ mặt của hai Hư Không Liệp Vương đồng thời trở nên khó coi.

- Đại quốc sư có lệnh, hắn sắp đuổi tới gần đây, lệnh chúng ta tại trong vòng nửa canh giờ phải tìm ra tung tích của Ảnh Ma, nếu không thì xử lí theo quân pháp.

- Ta cũng vậy!

Sắc mặt của một tên Hư Không Liệp Vương khác cũng trở nên vô cùng khó coi.

- Xử lí chúng ta theo quân pháp? Khẩu khí của Vũ Chân này thật là lớn! Đại Ti Thiên bỏ được sao?

- Ai... Không nói trước vô dụng, bây giờ Vũ Chân này chính là cục cưng trước mặt bệ hạ, so với Đại Ti Thiên chỉ có hơn chứ không kém.

- Trước nghĩ biện pháp đi, bằng không, chính là giết không được chúng ta, cũng có thể hung hăng rơi da mặt chúng ta, để chúng ta không còn mặt mũi!

- Có thể... Thế nhưng... Bây giờ tất cả khí tức đã biến mất, để chúng ta biết đi đâu tìm?

- Ta không tin Ảnh Ma này có thể hư không tiêu thất, tìm kiếm kỹ lại một lần, nói không chừng sẽ tìm được manh mối gì...?

Đột nhiên, lông mày của Hư Không Liệp Vương gấp khóa tinh tế cảm ứng, sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu nói.

- Có động tĩnh. Trước đó ta bố trí Hư Không Ẩn Tác đã có người xông qua, khí tức lưu lại còn mơ hồ phát ra có khí tức Ma Tộc...

Lời còn chưa nói hết, một Hư Không Liệp Vương khác cũng kêu lên:

- Ta chỗ này cũng có động tĩnh, hư không ẩn tác bị xông qua, cũng có lưu lại khí tức Ma Tộc!

- Ở phương hướng nào?

- Phương hướng Đông Nam, còn ngươi?

- Phương hướng Tây Bắc!

- Hoàn toàn không giống, chẳng lẽ có hai Ảnh Ma?

- Nói không chừng có hai Ảnh Ma thì sao, bằng không, trước đó cũng không thể trùng hợp điều hai chúng ta đi, sau đó cướp công chúa điện hạ đi.

- Không được, không thể tiếp tục kéo dài nữa, nếu không thì sẽ không đuổi kịp, chúng ta chia ra đuổi theo, còn có, lập tức thông báo cho đại quốc sư!

Lời còn chưa dứt, một Hư Không Liệp Vương đã biến mất, một vị Hư Không Liệp Vương khác cũng hư không tiêu thất.

...

Một phương khác trong hư không, mười một đạo lưu quang đang đi nhanh đột nhiên cũng bởi vì đạo lưu quang ở giữa chợt ngừng mà dừng lại.

Người ở giữa này, không phải người khác, chính là Đại Quốc Sư Vũ Chân, lúc này, Vũ Chân cau mày lại, mười vị Tạo Hóa Thần Nhân bên cạnh mặc một thân áo xanh Long Mãng bào, không ngờ lại giống như đúc với phục sức của nội giám đại tổng quản.

- Quốc Sư Đại Nhân, đã xảy ra chuyện gì?

Tạo Hóa Thần Nhân dẫn đầu hỏi.

- Đã tìm được tung tích của Ảnh Ma.

- Đây là chuyện tốt.

- Tuy nhiên lại tìm được tung tích của hai Ảnh Ma, mấu chốt là hai Ảnh Ma này còn không ở một phương hướng.

Vũ Chân cau mày nói.

- Chuyện này đơn giản, phân binh ra sẽ đuổi theo được thôi, cho dù người nào cướp đi công chúa, đuổi kịp cứu trở về chẳng phải xong rồi sao?

Vị thái giám đầu lĩnh Tạo Hóa Thần Nhân này nhẹ nhõm nói.

Đại Quốc Sư Vũ Chân quét mắt nhìn hắn, đáy lòng thầm than một tiếng, trách không được tên này sẽ trở thành thái giám, với trí thông minh thế này, cũng may là có tu vi, thiên phú, vận khí không tệ, trở thành Tạo Hóa Thần Nhân, bằng không đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.

Trên thực tế, ngay từ khi chuyện này bắt đầu, Vũ Chân đã có một loại dự cảm mãnh liệt.

Trường Nhạc công chúa bị cướp, có thể có ẩn tình khác.

Bị Đạo Cảnh Ảnh Ma cướp đi?

Chỉ có thể nói có khả năng này, nhưng tỷ lệ này quá nhỏ.

Đạo Cảnh Ảnh Ma và Hư Không Liệp Vương của Đại Chu trân quý như vậy, giống như Đại Chu không dám phái Hư Không Liệp Vương xâm nhập nội địa Ma Tộc vậy, Ma Tộc cũng như thế.

Bời vì một khi có bất kỳ ngoài ý muốn nào thì Ảnh Ma này cũng có khả năng phải chết.

Cho dù là Đại Chu hay là Ma Tộc, hạ đạt mệnh lệnh thứ nhất cho Hư Không Liệp Vương và Ảnh Ma cũng tại dưới đại đa số tình huống, lấy sinh tồn là chuyện thứ nhất cần giải quyết.

Một người có thể đối phó Tạo Hóa Thần Nhân như Ảnh Ma hoặc Hư Không Liệp Vương, nếu vẫn lạc thì tổn thất sẽ lớn hơn quá nhiều so với một vị Tạo Hóa Thần Nhân vẫn lạc.

Huống chi, hết lần này tới lần khác một hai vị Ảnh Ma lẻn vào nội địa Đại Chu, vận khí vô cùng tốt gặp phải Trường Nhạc công chúa, âm thầm nhìn chằm chằm hai vị Hư Không Liệp Vương bị điều đi, dẫn đến Ảnh Ma này đắc thủ.

Hiện nay, sau khi đắc thủ hai Ảnh Ma còn một đông một tây tiềm hành.

Vũ Chân thật hoài nghi, đại hí cướp người lần này có thể là do một ít người làm ra tới.

Mà Đại Quốc Sư vũ thật nghiêm trọng hoài nghi, cái cái gọi là hai Ảnh Ma chạy trốn một đông một tây, mục đích chân thực có thể là vì muốn hắn chia binh.

Nhưng vấn đề là, dưới loại tình huống này, mặc dù hắn Chân rất hoài nghi, nhưng cũng không có bất kỳ lựa chọn nào khác!

Trường Nhạc là một phần quan trọng kéo dài tính mạng cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, là nguyên tố quan trọng để thực hiện kế hoạch sau này, cho nên nhất định phải tìm được.

Rất nhanh, Vũ Chân dù rất hoài nghi nhưng lại bất đắc dĩ, vẫn làm ra quyết định chia binh!

Hắn không có lựa chọn khác!

Đại Quốc Sư Vũ Chân chia binh hai đường, chia Tạo Hóa Thần Nhân dưới trướng thành hai nhóm, phân biệt hướng về phương hướng hai vị Hư Không Liệp Vương chỉ dẫn đuổi theo.

Mà bản thân Vũ Chân cũng đi theo một đội Tạo Hóa Thần Nhân trong đó, đuổi theo về phương hướng Tây Bắc.

Nhưng tu vi của Vũ Chân có hạn, không cách nào đuổi kịp tốc độ của Tạo Hóa Thần Nhân, do đầu lĩnh Tạo Hóa Thần Nhân tên Vương Thì Nguyệt gánh vác theo hắn, gấp gaps độn về phương hướng Tây Bắc.

Một lần đuổi này đã đuổi theo trọn vẹn hơn một canh giờ, đuổi tới trong quần sơn mênh mông, Hư Không Liệp Vương vẫn luôn đuổi theo ở phía trước, đột nhiên ngừng lại.

- Xảy ra chuyện gì?

- Bẩm đại quốc sư, Trường Nhạc công chúa điện hạ ở trên đỉnh núi phía trước.

Hư Không Liệp Vương nói.

- Có Ảnh Ma ở đó không, có bao nhiêu Ma Tộc?

Đại Quốc Sư Vũ Chân vội hỏi.

- Bẩm đại quốc sư, nhìn không rõ ràng!

- Nhìn không rõ ràng?

Vũ Chân nghi hoặc, lại tiến lên trăm dặm, sau đó nhìn theo phương hướng vị Hư Không Liệp Vương này chỉ, đã thấy trong dãy núi sương trắng mênh mông, Trường Nhạc công chúa một người đang độc lập với đỉnh núi, gió núi thổi nàng tóc dài bay lên, váy áo bay phất phới.