← Quay lại trang sách

Chương 3142 Có Bỏ Mới Có Được

Đại cơ duyên ngàn năm một thuở?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vừa mới thở qua một hơi, lau sạch sẽ vết máu trên khóe miệng, nhìn trên mặt Đại Quốc Sư Vũ Chân đang hiện ra vui mừng đi vào, không khỏi có chút tức giận.

- Chỉ sợ là đại cơ duyên của quốc sư? Nếu trẫm quy thiên, địa vị của quốc sư ngươi ở Đại Chu sẽ là cái thế vô song!

Đại Quốc Sư Vũ Chân ngơ ngác một chút, lập tức cười khổ vái chào đến cùng.

- Thần hiểu rõ, bệ hạ đây đang trách thần vô năng!

- Là thần làm việc bất lực, lại nhiều lần không thành công bắt được thuốc dẫn về để lập tức tục thọ tăng nguyên!

Thấy Vũ Chân thỉnh tội, trong lòng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại chua chua không hiểu, những ngày này làm việc, ngay cả chính hắn đều có chút không rõ.

Đồng thời còn có một loại mệt mỏi không hiểu.

Người trong thiên hạ này, chuyện thiên hạ sẽ không thể giúp hắn thư thái mấy ngày sao?

Ma Tộc vẫn không ứng phó, người trong nhà bất tranh khí, trước đã nổi lên nội chiến, sau đó thật vất vả đánh Thủy Tộc thăm dò trở về, còn chưa an ổn được mấy ngày thì Yêu Tộc lại toàn diện xâm lấn, chuyện này...

- Bệ hạ chớ có nản chí, trời không tuyệt đường người, tuyệt xử có thể phùng sinh, chỉ cần bệ hạ gắng gượng qua thời gian khó khăn nhất, cuối cùng sẽ có cơ hội hoàn thành đại nghiệp!

Đại Quốc Sư Vũ Chân nói.

- Trời không tuyệt đường người?

- Tuyệt xử có thể phùng sinh?

Lúc này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đột nhiên có một loại cảm giác đại nạn sắp đến, đột nhiên nở nụ cười bi thương.

- Vậy đại quốc sư nói thử xem, đường sống trong tuyệt thọ chi địa của trẫm ở đâu?

- Bệ hạ, nay đến thần hôm chính là vì chuyện này.

Đại Quốc Sư Vũ Chân nói.

Nghe vậy, khóe miệng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long xuất hiện vẻ châm chọc:

- Không phải là đại quốc sư lại nghĩ ra diệu pháp duyên thọ tục nguyên gì đó chứ, lại phải gọi trẫm ăn thịt con trai để sống, hay là đồ sát nấu hết trăm con ngàn cháu màn ăn?

Trong lòng Vũ Chân âm thầm giật mình, biết đây là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã bắt đầu hối hận, đã bắt đầu bảo trì thái độ hoài nghi đối với hắn, đã bắt đầu nghĩ lại, đã không còn loại tín nhiệm đối với hắn như trước đó, nên mới sẽ nói như vậy.

Vạn hạnh là hắn đã sớm định ra các sách lược, bằng không chỉ sợ đại kế này sẽ thất bại.

- Bệ hạ có từng nhớ thần đã dâng lên ba sách cho bệ hạ không?

Đại Quốc Sư Vũ Chân hỏi.

- Trẫm đương nhiên nhớ được, đệ nhất sách chính là muốn trẫm lấy nữ nhi trẫm thương yêu nhất làm thuốc dẫn, sao trẫm có thể không nhớ rõ!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận nói.

Bây giờ cá không được ăn, còn làm cho cả người bốc lên mùi tanh, hỏng tình cảm cha con.

Cái gọi là người sắp chết, lời nói cũng thiện.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm giác đại nạn đến, đột nhiên hoài niệm tình cảm cha con, niềm vui gia đình.

Thân là đế vương, muốn lấy được niềm vui gia đình rất đơn giản.

Nhưng thân là đế vương, con mắt lại cực kỳ độc ác, có thể nhìn ra được những người con nào hiếu tâm là giả vờ, người nào là thật lòng.

Trên thực tế, trên dưới cả Hoàng Cung, trừ mấy tôn bối tuổi nhỏ là thật có hiếu tâm đối với hắn, trong số con cái, trừ Trường Nhạc đối với hắn là thật hiếu thuận, nhưng hiếu tâm của người khác ở trong mắt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đều giả vờ!

Nhắc tới cũng kỳ, Trường Nhạc làm trái hắn, không làm thuốc dẫn, nhưng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vãn biết, Trường Nhạc là hiếu thuận với hắn nhất.

- Bệ hạ, chuyện của Trường Nhạc công chúa đều bởi vì Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa điện hạ che dấu quá sâu, cho nên mới thất bại.

- Nhưng đệ kế sách thứ hai thần muốn nói kia.

Đại Quốc Sư Vũ Chân nói.

- Đệ nhị sách?

- Không sai, chính là đệ nhị sách, bệ hạ! Trước đó thần cũng đã nói, đệ nhị sách chính là hổ lang chi dược, nếu dùng, chỉ sợ bệ hạ không chịu nổi lực lượng phản phệ của Thiên Đạo này.

- Cái gọi là Thiên Đạo tức vạn vật chi đạo (đạo của vạn vật), bây giờ đúng lúc gặp Yêu Tộc toàn diện xâm lấn, bệ hạ chỉ cần thuận thế mà làm, Thiên Đạo phản phệ sẽ hạ xuống thấp nhất.

- Như vậy, độc tính của tề hổ lang chi dược trong đệ nhị sách này cũng sẽ giảm xuống đến thấp nhất, mà dược tính thì sẽ phát huy đến lớn nhất.

- Một khi thuận lợi chấp hành thì sẽ giúp bệ hạ tăng thọ ngàn năm thậm chí mấy ngàn năm?

Đại Quốc Sư Vũ Chân nói.

- Tăng thọ ngàn năm thậm chí mấy ngàn năm?

Lần này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại không bị bánh nướng cho Đại Quốc Sư Vũ Chân vẽ ra làm cho mê choáng, cười lạnh nói:

- Đại quốc sư đây là cảm thấy trẫm dễ bị lừa, hay là cảm thấy trẫm sắp chết rồi, vẽ một cái bánh nướng có thể để trẫm mê thất?

- Bệ hạ hiểu lầm!

Ánh mắt Đại Quốc Sư Vũ Chân không loạn chút nào, đón ánh mắt như lợi kiếm của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói:

- Bệ hạ hẳn phải biết, lịch đại đế vương của Đại Chu đều nghiên cứu vấn đề thọ nguyên, cũng biết thành viên của đế vương Đại Chu và Hoàng Tộc chết sớm, thọ nguyên của đế vương ngắn ngủi có cả ngàn nguyên nhân.

- Đều bởi vì diện tích lãnh thổ của Đại Chu vô cùng bao la, ức vạn con dân, ngàn vạn địa mạch, lịch đại đế vương nhất định phải tiếp nhận ba món bảo khí trấn quốc mới có thể để cho quốc vận Đại Chu truyền thừa lâu dài.

- Mà ba món bảo khí trấn quốc của Đại Chu đều là Tiên Thiên Linh Bảo cường đại nhất thế gian này, đừng nói là tu vi của bệ hạ cứng rắn đẩy lên Đạo Cảnh, chính là đau khổ tu luyện đến Đạo Cảnh đỉnh phong thì muốn chưởng khống ba món bảo khí trấn quốc này cũng là chuyện không thể nào.

- Muốn chưởng khống ba món bảo khí trấn quốc này thì ít nhất cũng phải đột phá tu vi Tạo Hóa Cảnh, thậm chí là Tạo Hóa Thần Tướng thì mới có thể không hao tổn nắm giữ ba món bảo khí trấn quốc này.

- Mà lịch đại đế vương Đại Chu, cho dù tu vi cao hay thấp thì cũng nhất định phải nắm giữ ba món bảo khí trấn quốc, dưới tình huống bình thường là không thể nào.

- Nhưng tiên hiền Đại Chu đã nghĩ ra dùng thọ nguyên làm tiêu hao cùng đại giới, làm cho lịch đại đế vương của Đại Chu có thể chưởng khống ba món bảo khí trấn quốc.

- Nhưng nếu chỉ dựa vào bản thân thọ nguyên của lịch đại đế vương Đại Chu làm đại giá để nắm giữ ba món bảo khí trấn quốc thì chỉ sợ bệ hạ đừng nói là ngàn năm, cho dù năm trăm năm cũng không thể.

- May nắm là, tiên hiền Đại Chu đã dùng bí pháp phân tám một bộ phận của cái giá này đến phía trên chỉnh thể huyết mạch Hoàng Tộc, mới có tình hình bây giờ, dẫn đến thọ nguyên của bệ hạ không cách nào quá ngàn năm.

Nói đến đây, Vũ Chân có chút dừng lại, nhìn về phía Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Nhân Tôn Hoàn Cơ Long lại mặt không biểu tình nói:

- Đại quốc sư nói những chuyện này có ý nghĩa gì? Những chuyện này, trẫm đều biết, lịch đại đế vương Đại Chu cũng đều biết, nhưng không có bất kỳ biện pháp giải quyết.

- Bệ hạ có từng nghe qua hai chữ 'Bỏ được' chưa?