← Quay lại trang sách

Chương 3145 Bị Cho Ra Rìa

Chính như nhân tộc của Đại Chu khi tác chiến trên đất bằng sẽ có ưu thế cực lớn, thì khi Thủy tộc tác chiến trong thủy vực cũng sẽ có ưu thế cực lớn.

Nói cách khác, một khi Thiên Châu vĩnh cửu biến thành thuỷ vực, vậy nếu Đại Chu còn muốn thu phục Thiên Châu chỉ sợ cũng muôn vàn khó khăn.

Tin này truyền đến làm cho các quý tộc ở Lạc Ấp có lo lắng, vẫn như cũ sống trong mơ mơ màng màng.

Thiên Châu cách Lạc Ấp bao xa?

Hai ngàn vạn dặm đường, Thủy tộc đừng nói là đánh tới, ngay cả bò qua đến cũng sẽ rất nhanh.

Về phần Lạc Ấp, giờ đã rơi vào hoàn cảnh không còn binh để phái.

So với Ma Tộc và Yêu Tộc tiến công, cách thức tiến công hóa lục địa thành thuỷ vực để chiếm lĩnh như Tây Hải Thủy tộc loại này lại trở nên vô cùng dịu dàng.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thân là Cửu Ngũ Chí Tôn, lần này hiếm thấy không mắng quần thần vô năng nữa, mà liên tiếp ban bố mấy mệnh lệnh, giống như đã quay về anh minh như trước kia.

Đầu tiên, về phương diện Lạc Ấp tạm thời không có lực lượng ứng đối với Tây Hải Thủy tộc, lấy làm cho hai quốc Đại Hầu xung quanh Thiên Châu, sáu quốc quận điều binh lực ra, ứng phó với Tây Hải Thủy tộc.

Đồng thời, phái ra Tứ hoàng tử biệt hiệu Ninh Vương Đại Chu - Cơ Uyên làm quân thống soái liên minh quốc của hai nước chứ hầu và sáu đại quận, ở chỉ huy đối phó với Tây Hải Thủy tộc vây công.

Cho phép Ninh Vương Cơ Uyên dẫn đầu đội ngũ tham chiến cốt lõi của đất phong.

Khoảng nửa châu đất phong của Ninh Vương Cơ Uyên, theo luật của Đại Chu, Ninh Vương có thể có được mười vạn châu vệ.

Ai cũng rõ ràng, những năm gần đây, mấy hoàng tử này vì đoạt vị, trừ dồn hết năng lực tranh đấu trên triều đình ra còn ra sức phát triển binh lực dưới tay.

Không nói quân số, trang bị chính là người so người càng tinh nhuệ.

Giống như Hoàn Vương Cơ Ngao, dù bề ngoài chỉ có được mười vạn binh lực, nhưng đã bí mật lấy các loại hình thức súc dưỡng binh lực, giờ đã cao tới trăm vạn.

Ý này của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chính là muốn mượn lực lượng của các hoàng tử phía dưới làm yên ổn ngoại địch, đồng thời cũng có ý muốn tiêu hao lực lượng trong tay các hoàng tử.

Có thể nói là một chiêu cực cao minh để quần thần tán thưởng không thôi.

Chỉ là, Tứ hoàng tử Ninh Vương Cơ Uyên một lòng đoạt vị lại một vạn lần không vui lòng.

Thân thể của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã càng ngày càng tệ, tần suất thổ huyết cũng càng lúc càng nhanh, nếu bây giờ hắn rời khỏi Lạc Ấp, đây trên cơ bản chẳng phải đại diện cho việc từ bỏ đoạt vị sao?

Dưới thánh chỉ, dù Ninh Vương Cơ Uyên đã tiếp thánh chỉ, nhưng vẫn lề mà lề mề không sẵn lòng ra khỏi Lạc Ấp.

Nhưng theo mấy đạo ý chỉ khác một chút, Ninh Vương Cơ Uyên không sẵn lòng ra kinh cũng phải ra kinh.

Thất Hoàng Tử Cơ Chúc, cũng bị lấy ý chỉ như vậy mà phái đi, nhưng đối tượng phái đi để đối phó lại là Hùng Yêu ở Ngọc Châu, một trong những kế sách bị thất bại trong ba kế của Uy Vương trước đó.

Đạo thánh chỉ này lập tức để Tứ Hoàng Tử Cơ Uyên vô cùng vui vẻ.

Đối với Tây Hải Thủy tộc, dùng chiến lực cường đại mà đối phó, phòng ngự mạnh mẽ, còn Hùng tộc lại nổi danh là nhịn kháng nhịn đánh, vận may của Thất Hoàng Tử Cơ Chúc này thật kém quá nhiều.

Sau đó, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại hạ chỉ phái ra Tốn Thân Vương Cơ Đáng, mệnh hắn tập hợp lại quân đoàn nghị chính thân vương bản bộ, đồng thời điều động binh lực từ các châu quận xung quanh Nam Châu, toàn diệt Kim Bằng Yêu Tộc mà Bằng Yêu nhất tộc dẫn đầu!

Chiêu này, rất xảo diệu.

Ít nhất đã có cách đối phó, để người trong Lạc Ấp cũng an lòng không ít.

Còn về quân đội quản hạt của Đại Chu đế quốc là không có binh nhưng phái.

Nhưng quý tộc sở hữu đất phong của Đại Chu vẫn luôn có quyền lực trong quân đội.

Giống nghị chính thân vương có phong tước cao nhất, là có thể được một quân đoàn bốn mười vạn đại quân.

Chỉ là, xưa nay Nhân Tôn Hoàng Cơ Long muốn chỉ huy những nghị chính thân vương này luôn có phần khó, càng đừng nói là chỉ huy đại quân dưới quyền bọn hắn.

Lần này, không biết Nhân Tôn Hoàng Cơ Long làm sao thuyết phục được Tốn Thân Vương Cơ Đáng, để Tốn Thân Vương bắt tay vào hành động.

Thật ra nói đi thì nói lại, mặc dù các quý tộc Đại Chu có đất phong nên có được quân đội, nhưng muốn điều động những quân đội này lại cực kỳ phiền phức.

Điều động quân đội ngàn người trở lên, chưa trải qua báo cáo chuẩn bị thì rất có thể luận lấy mưu phản!

Giống Tốn Thân Vương và các nghị chính thân vương, mặc dù binh lực dưới tay có một quân đoàn bốn mười vạn đại quân, nhưng xưa nay cũng chỉ có thể co đầu rút cổ trên đất phong, không được ra ngoài một bước, dù chỉ ngẫu nhiên đi kiểm duyệt một chút cũng phải đi báo cáo chuẩn bị.

Bây giờ có thể kéo ra ngoài luyện chút, lại không giống nữa.

Đồng thời cơ hội cho các bộ đội quản hạt của những châu quận xung quanh, cũng một thứ cơ hội mở rộng quyền lực.

Đánh một trận đại chiến, chỉ sợ các châu quận xung quanh sẽ trở thành thân tín của những hoàng tử và các nghị chính thân vương này.

Có thể đoán được, một khi Tốn Thân Vương Cơ Đáng thắng lợi trở về, vậy Tốn Thân Vương Cơ Đáng chắc chắn sẽ nhảy vững lên trở thành nghị chính thân vương có quyền thế nhất Đại Chu.

Tứ Hoàng Tử Cơ Uyên và Thất Hoàng Tử Cơ Chúc nghĩ thông suốt một chút, cũng vui vẻ đi lĩnh mệnh, bắt đầu tập kết quân đội rồi chuẩn bị xuất phát.

Mà Hoàn Vương Cơ Ngao, theo luật của Đại Chu, dù còn chưa phải Thái Tử, nhưng nhất định phải ở lại Lạc Ấp, chuẩn bị bất trắc.

Đây cũng là quyền lực của đại hoàng tử, những người khác ao ước không nổi.

Ngược lại, thật ra Hoàn Vương Cơ Ngao lại muốn mang binh ra ngoài là cơ hội khó được!

Làm xong những bố trí này, ngoại địch xâm lấn đã có cách đối phó, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại hạ xuống một thánh chỉ.

Mệnh lệnh cho những châu quận bị ngoại địch xâm lấn, châu quận xung quanh như Ngọc Châu, Tùng Châu, Nam Châu, Ngô Châu và Thiên Châu này ra sức chuyển vận của cải, lương thảo, vật tư quân giới trong phủ khố về lại mấy châu quận quan trọng xung quanh Lạc Ấp, nhằm chuẩn bị bất trắc, tránh tư địch!

Một thánh chỉ này mới ra, trên dưới Lạc Ấp cũng cùng tán thưởng, từng người đều tán thưởng minh quân đã quay về.

Trên bầu trời Lạc Ấp vốn bao đầy mây đen, nay hình như đã tiêu tán hơn phân nửa.

Trong hoàng cung, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và Đại Quốc Sư Vũ Chân đi mật sứ nhận sứ mệnh ngoại giao thất bại trở về, giờ đang lần nữa kề đầu gối mật nghị.

Lần này, ngay cả Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải vừa nhậm chức không lâu cũng đã bị đuổi ra ngoài, để Đồng Đức Hải một mặt oan ức tủi thân canh giữ ở cổng Đông Lai Các.

Lúc nào, ở trước mặt Hoàng Đế, đại quốc sư còn thân cận hơn Nội Giám Đại Tổng Quản hắn rồi?