← Quay lại trang sách

Chương 3152 Chúc Mừng Bệ Hạ, Chúc Mừng Bệ Hạ

Vào lúc này, Diệp Chân cảm thấy, cho dù hắn không dùng Hậu Thiên Canh Kim sát khí, chỉ dựa vào uy năng của Lạc Nhật Thần Cung, dưới bảy tiễn cũng có thể bắn phá Hắc Vân Phi của Hắc Vân Đại Thánh.

Hắc Vân Đại Thánh liên tục chạy trốn, Diệp Chân thì liên tục đuổi theo, nhóm Yêu Tộc Đại Thánh liều chết tới cứu Hắc Vân Đại Thánh thì lại đuổi theo Diệp Chân.

Loại tình huống này, chiến trường bây giờ đã lấy Diệp Chân và Hắc Vân Đại Thánh làm trung tâm, Địa Từ Lực Trường cũng lấy Diệp Chân làm trung tâm đang không ngừng di chuyển.

Dẫn đến lâu như vậy, Hắc Vân Đại Thánh vẫn không chạy ra khỏi phạm vi của Địa Từ Lực Trường.

Hai Yêu Tộc Đại Thánh cuối cùng thấy tình thế không ổn, muốn trốn, nhưng đã xông vào trong phạm vi của Địa Từ Lực Trường, giờ muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.

Không được mấy hơi đã hóa thành ma quỷ dưới Lạc Nhật Thần Xạ của Diệp Chân!

Hắc Vân Đại Thánh lại sợ đến hết hồn, lần đầu tiên, tử vong cách hắn gần như thế!

- Họ Diệp, không, ngươi không thể giết ta! Nếu ngươi giết ta, phụ thân ta nhất định sẽ giết ngươi!

Hắc Vân Đại Thánh hoảng sợ kêu to lên.

- Phụ thân ngươi? Hắc Hổ Vương?

Diệp Chân đột nhiên nở nụ cười:

- Ngươi biết không, thật ra thì ta rất chờ mong một trận chiến với phụ thân ngươi!

- Lạc Nhật Thần Cung này của ta chém giết càng nhiều cường giả thì uy năng sẽ càng mạnh!

- Ngươi... Ngươi...

Hắc Vân Đại Thánh kinh ngạc đến ngây người:

- Có Bạch Hổ Yêu Đế ở đây, ngươi sẽ không giết được phụ thân ta...

- Bạch Hổ Yêu Đế? Hắn đã tiến vào Hồng Hoang Đại Lục sao?

Diệp Chân hỏi.

- Không....

Chữ không vừa ra khỏi miệng, liên tiếp hai mũi tên đã đến chỉ trong gang tấc, quán xuyên qua đầu lâu của Hắc Vân Đại Thánh, trực tiếp oanh bạo Đạo Cung của hắn.

- Còn chưa tới, ta sợ cái chim!

- Ngươi...

Vừa mới chật vật chạy ra, Nguyên Linh của Hắc Vân Đại Thánh chưa kịp nói gì đã có Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi từ trên trời đánh về phía đầu.

Ngay khi Nguyên Linh bắt đầu chôn vùi, một đạo kim sắc Thú Bì Phù đột nhiên từ đỉnh đầu Hắc Vân Đại Thánh dâng lên.

Thấy thế, Nguyên Linh của Hắc Vân Đại Thánh đột nhiên càn rỡ cười ha hả.

- Ta quên còn có món bảo mệnh này, họ Diệp, ngươi chờ đó cho ta, hôm nay gia gia ta không chết, ngày sau chắc chắn sẽ lột da phá xương ngươi, nghiền xương thành tro...

- Ngươi không có cơ hội, ta đã sớm đề phòng chiêu này của ngươi...

Diệp Chân nhìn Hắc Vân Đại Thánh càn rỡ cười to, trong đôi mắt tràn đầy đáng thương.

Trong nháy mắt tiếp theo, Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Bảo Châu phong tỏa hư không rung động một chút, tiếng cười của Hắc Vân Đại Thánh lập tức biến mất, biến thành tiếng cầu xin tha thứ.

- Không...

Trả lời hắn là liên tiếp Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi.

Sau khi Hắc Vân Đại Thánh hồn phi phách tán, Diệp Chân bay đến chiến trường của Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá và chín Yêu Tộc Đại Thánh bên kia.

Chín tên Yêu Tộc Đại Thánh còn sống, chỉ là hình tượng rất thê thảm, đứt tay đứt chân không nói, người người bị thương, mà vết thương còn không nhẹ.

Chín vị Yêu Tộc Đại Thánh này đã biết Hắc Vân Đại Thánh bị chém giết, từng người vạn phần hoảng sợ, đã sớm không còn chiến ý, nhao nhao muốn chạy trốn khỏi chiến trường.

Thế nhưng Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá hiếu chiến làm sao lại để bọn hắn trốn, hai tay tìm tòi trong giây lát, bắt bọn người định trốn xa trở lại.

- Ngươi xong rồi? Nhanh như vậy?

Nhìn thấy Diệp Chân xuất hiện, Tôn Bá rất kinh ngạc, nóng nảy:

- Cho ta một chút thời gian nữa, ta sẽ lập tức giải quyết bọn hắn.

Diệp Chân cười gật đầu, lại nói với Tôn Bá:

- Ba người kia hữu dụng đối với ta.

Mặc dù Tôn Bá hiếu chiến nhưng cũng hiểu được nặng nhẹ, không nói hai lời đã ném tên Yêu Tộc Đại Thánh Diệp Chân chọn trúng qua cho Diệp Chân.

- Tiểu Yêu!

Không cần Diệp Chân phân phó, Tiểu Yêu đã từ trong cơ thể Diệp Chân bay ra, vô số dây leo nhô ra, gắt gao trói chặt ba Yêu Tộc Đại Thánh, ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm lập tức chui vào trong cơ thể của bọn hắn.

Thôn Phệ Thần Thông lập tức phát động!

Hải lượng lực lượng phân biệt tràn vào trong cơ thể Diệp Chân và Tiểu Yêu.

Lấy tu vi Đạo Cảnh Hậu Kỳ bây giờ của Tiểu Yêu, thôn phệ lực lượng của ba Yêu Tộc Đại Thánh tu vi Đạo Cảnh trung kỳ đỉnh phong, tốc độ vẫn rất nhanh.

Nửa khắc đồng hồ sau, Tiểu Yêu đã thôn phệ một hồi lực lượng của ba người này, đại lượng lực lượng thiên địa pháp tắc tràn vào trong cơ thể Diệp Chân.

Cảm ứng một chút, Diệp Chân lại than nhẹ một tiếng.

Thu hoạch hơi ít hơn trong tưởng tượng của hắn.

Tiểu Yêu thôn phệ đến lực lượng pháp tắc của những Yêu Tộc Đại Thánh này, cùng với lực lượng pháp tắc Diệp Chân đã tìm hiểu thấu đáo có thật nhiều đều là trùng lặp.

Nói cách khác, không có tác dụng gì cả!

- Xem ra, sau này chỉ có lực lượng thiên địa pháp tắc trong cơ thể võ giả Đạo Cảnh hậu kỳ, thậm chí là Đạo Cảnh đỉnh phong mới có giá trị thôn phệ!

Đây cũng là một trong những tệ nạn Thôn Phệ Thần Thông của Tiểu Yêu, mới đầu lúc thôn phệ thì thu hoạch vô cùng lớn.

Nhưng theo tu vi của Diệp Chân càng ngày càng cao, tạo nghệ lực lượng thiên địa pháp tắc càng ngày càng cao, thôn phệ đến lực lượng thiên địa pháp tắc có thể dùng lại càng ít.

Nói thật, thật ra thì đại đa số võ giả Đạo Cảnh lĩnh hội lực lượng thiên địa pháp tắc đều không khác mấy, nhất là những truyền thừa kia, đều bắt đầu từ đơn giản nhất.

Muốn thôn phệ lực lượng thiên địa pháp tắc mạnh mẽ thì phải tìm những người có tu vi cường đại hạ thủ.

Trong lúc Tiểu Yêu thôn phệ lực lượng của ba vị Yêu Tộc Đại Thánh này, Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá được Chu Hồng phối hợp, lần lượt diệt sát sáu vị Yêu Tộc Đại Thánh còn lại.

Không khác gì tình hình chiến đấu lúc trước, Chu Hồng bụng lớn như trống, thậm chí còn không đủ kình, Thông Tí Hỏa Hầu Vương lại phải cho hắn ăn têm mấy cú đấm hung ác.

Mà Tôn Bá này là chiến đấu giả cận thân điên cuồng, vẫn như cũ làm cho mình vô cùng buồn nôn, trên dưới cả người, không phải tiên huyết chính là xương vụn, thậm chí còn có...

Chiến đấu kết thúc, Diệp Chân lại không có bất kỳ muốn rời khỏi ý tứ, mà vẫn đứng chắp tay nhìn trời, yên lặng chờ đợi.

Chờ đợi một vị khách nhân nào đó có khả năng xuất hiện.

Thế nhưng, chiến đấu kết thúc hơn nửa canh giờ, cho dù là bụng lớn của Chu Hồng trướng thành cái trống đều đã tiêu hết nhưng Diệp Chân vẫn không chờ được khách đến.

- Không tới sao?

- Là ta tính ra sai, hay là bọn hắn không dám rồi?

Cùng lúc đó, trong đầu Diệp Chân vang lên âm thanh của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh:

- Đại nhân, có người tới, nhưng cuối cùng lại không động thủ, rời khỏi.

- Đại nhân, chỗ các ngươi chiến đấu ít nhất có khí tức của mười vị cực kỳ cường đại, có thể là Tạo Hóa Cảnh từ xa quan sát, còn có hai khí tức cực kỳ phiêu miểu, thuộc hạ đoán có lẽ là Hư Không Liệp Vương, gần nơi của người vừa chiến đấu và xa giá của công chúa điện hạ, vừa đi vừa về thăm dò một phen, cuối cùng mấy hơi trước toàn bộ trốn xa, không biết tung tích.

Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.