← Quay lại trang sách

Chương 3157 Vạn Phần Khó Hiểu

Diệp Chân cười lạnh một tiếng:

- Nếu không phải Ngũ Tiên Đảo các ngươi muốn khai chiến với ta, như vậy lực lượng có khả năng làm cho Bắc Hải quận ta tại lật úp cũng chỉ có Bắc Hải Thủy Tộc! Trong khoảng thời gian này, Bắc Hải Thủy Tộc bí mật điều động đại lượng cao thủ Thủy Tộc di động rải rác, ta nghĩ bọn chúng muốn tiến công Bắc Hải lần nữa.

- Nhưng bằng bọn chúng, muốn hủy diệt Bắc Hải, hừ!

Trong giọng nói của Diệp Chân lại tràn đầy khinh thường.

Ngụy Chuẩn lại bật cười một tiếng:

- Vô tri!

Ba!

Diệp Chân bỗng nhiên vỗ bàn một cái, đang muốn phát tác thì Sơn Thần Dịch Tuân lại lần nữa bước lên giảng hòa.

- Diệp châu công, chúng ta biết dưới trướng ngươi tin tức linh thông, trong Bắc Hải quận có trăm vạn hùng binh, ít nhất năm mươi vạn tinh binh, chúng ta cũng biết được.

- Dưới tình huống bình thường, Bắc Hải Thủy Tộc sẽ không công phá được Bắc Hải quận.

- Nhiều lắm chính là Đông Hải Thủy Tộc cũng thay đổi tuyến đường sang Bắc Hải, hợp binh một chỗ với Bắc Hải Thủy Tộc, tiến công Bắc Hải quận ta.

Làm một thống soái nhạy cảm, Diệp Chân đã ý thức được cái gì, bắt đầu nếm thử thăm dò.

Đây cũng là khả năng lớn nhất Diệp Chân có thể dự liệu được.

Nhưng, Sơn Thần Dịch Tuân lại lắc đầu.

- Không phải.

- Chẳng lẽ Thủy Tộc của hai nơi Đông Hải và Nam Hải, toàn bộ đi vòng đến tấn công Bắc Hải? Chuyện này không thể nào, Nam Hải Thủy Tộc muốn đến Bắc Hải Thủy Tộc, lộ trình đi qua phải tính bằng ức vạn dặm.

Diệp Chân tiếp tục thăm dò.

Nhưng Sơn Thần Dịch Tuân vẫn như cũ lắc đầu.

- Không phải.

Lần này, đến phiên Diệp Chân nhíu mày, Diệp Chân còn muốn nói tiếp cái gì, Sơn Thần Dịch Tuân đột nhiên thành khẩn nói.

- Diệp châu công, ngươi vẫn đừng thăm dò nữa. Chuyện này, trước khi đạt thành hợp tác thì lão phu sẽ không nói.

- Mặt khác, lão phu có thể thề với trời, chuyện này thật sẽ dẫn đến Bắc Hải ngươi bị công phá, thậm chí là hủy diệt toàn bộ!

- Nghiêm trọng như vậy?

Diệp Chân nhíu mày.

- Lão phu có thể phát thệ với trời, nếu có nửa chữ nói ngoa, Võ Đạo đời này sẽ không thể tiến nửa bước, tương lai nhất định đột tử, hồn phi phách tán!

Lời thề này làm cho Diệp Chân hít vào một ngụm khí lạnh, lời thề này của Dịch Tuân thật sự quá độc.

Nếu không hoàn toàn chắc chắn thì chỉ sợ sẽ không phát thề độc như vậy.

Việc này, không phải do Diệp Chân không coi trọng!

Thế nhưng, trong lúc này, đến cùng là tình huống như thế nào?

- Ta cần một chút thời gian cân nhắc.

Diệp Chân lần đầu tiên lỏng miệng.

- Chúng ta có thể chờ.

Sơn Thần Dịch Tuân cười nói:

- Ba ngày, nhưng mà chúng ta nhiều nhất chỉ có thể chờ ba ngày.

Hỗn Nguyên đường Ngụy Chuẩn bổ sung thêm một câu.

- Tốt!

Diệp Chân đáp ứng rất thoải mái.

Trong Bắc Hải Châu Công phủ đã triển khai một buổi hội nghĩ nghiêm túc nhất từ trước tới nay.

Lần đầu tiên mà hội nghị lại được Diệp Chân chọn đặt ở trong thời tự không gian của Thận Long Châu.

Những người tham gia hội nghị lần này đều là thân tín của Diệp Chân.

Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, Ngưu Nhị, Phong Cửu Mạch, Kiều Hoành, Đường Phi Hổ, mấy người này đều là lực lượng trung kiên dưới trướng Diệp Chân.

Mà thống soái Yêu Linh Chiến Binh và Thiết Giáp Ma Mô Trịnh Đương Thì, quản lý phân điện Hỏa Linh điện Bắc Hải - Ngưu Hổ, đóng giữ Trường Lăng thành Hạ Kỳ, Miêu Bích và Chu Triều đóng quân ở Bình Nghi quân thành, chỉ huy Thiết Giáp Ma nô dưới trướng Diệp Chân ra thì còn có Ma Tộc chiến nô quân đoàn - Dịch Tuyệt và Mặc Chuẩn dẫn theo đại quân đóng giữ tiền tuyến Bắc Hải.

Mười ba người này tạo thành tất cả lực lượng ở Bắc Hải quận của Diệp Chân.

Có thể nói, Diệp Chân chính là dựa vào mười ba người này làm khung xương, sau đó kiểm soát và thống trị toàn bộ Bắc Hải quận.

Chỉ cần mười ba người này không xảy ra vấn đề, Bắc Hải quận của Diệp Chân cũng sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Việc đầu tiên khi tiến hành hội nghị đương nhiên là báo cáo công việc. Trừ Ngưu Nhị ra, tất cả mọi người đều báo cáo công việc, hơn nữa dùng số liệu tỉ mỉ nhất, chính xác nhất để trình bày tình hình trước mắt của mỗi bộ phận tương ứng mà bọn hắn quản lí.

Chuyện Sơn thần Dịch Tuân nói chắc như đinh đóng cột rằng Bắc Hải sẽ bị công phá, đương nhiên Diệp Chân sẽ không nhắc đến trong hội nghị.

Diệp Chân muốn thông qua một phương pháp, tìm ra sơ hở ở Bắc Hải hiện nay.

Sau khi hội nghị kết thúc, Diệp Chân ra nghiêm lệnh, mệnh lệnh các tướng lĩnh lập tức nghiên túc chấn chỉnh lại, đề cao cảnh giác, nếu như phát hiện bất cứ dị thường nào thì phải lập tức báo lên.

Sau khi cuộc hội nghị đầu tiên này kết thúc, chính là cuộc hội nghị khác với phạm vi nhỏ hơn.

Lần hội nghị này, chỉ có bốn người, bốn người theo thứ tự là Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, Ngưu Nhị, Phong Cửu Mạch. Bốn người này xem như là thân tín trong thân tín của Diệp Chân.

- Tin tưởng các ngươi đã hiểu rõ ràng đối với lực lượng dưới trướng Bắc Hải Châu Công phủ ta, mà vừa rồi hội nghị xong, lại hiểu rõ thêm một chút. Các ngươi nói thử xem, nếu như Bắc Hải bị công phá thì sẽ bị công phá như thế nào? Hoặc là có khả năng xảy ra vấn đề nhất ở phương diện nào?

Diệp Chân hỏi.

Vẻ mặt Liễu Phong sợ hãi cả kinh:

- Đại soái, đã xảy ra đại sự gì?

Diệp Chân xua tay ra hiệu, trước tiên không nói đến cái này:

- Bàn việc trước.

- Đại soái, lấy lực lượng của Trấn Hải quân, lại thêm Ma tộc chiến nô quân đoàn, còn có lực lượng đỉnh phong của Bắc Hải ta, cùng với hàng trăm vạn đại quân dự trữ thủ thành Bắc Hải và những năm này tăng cường quân giới. Cho dù ảnh hưởng bởi sự chỉ huy của ngài, chưa nhắc tới năng lực và chiến lược của đại soái, lực lượng gấp hai lần quân tinh nhuệ của ta mới có thể đánh bại quân ta, cũng chính là phải có ít nhất một trăm năm mươi vạn quân tinh nhuệ mới có khả năng đánh bại quân ta. Nếu muốn công phá Bắc Hải, chỉ sợ lực lượng này còn phải nhiều thêm gấp bội mới đủ, không có ba trăm vạn tinh nhuệ là sẽ không thể nào công phá Bắc Hải. Còn nếu thêm vào năng lực chỉ huy của đại soái, do đại soái đích thân chỉ huy, thì kể cả ba trăm vạn tinh nhuệ thì khả năng công phá Bắc Hải cũng cực thấp.

Cổ Thiết Kỳ phát biểu đầu tiên.