Chương 3159 Một Kiếm Làm Thịt Ngươi
Hợp tác có hạn?
Nghe xong câu nói này, Hỗn Nguyên đường Ngụy Chuẩn lại phát ra cười lạnh:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi nghĩ Ngũ Tiên đường chúng ta đang cầu xin ngươi hợp tác? Ngươi phải hiểu, hiện tại Ngũ Tiên đường chúng ta hóa giải nguy cơ thay Bắc Hải của ngươi, ngươi không có điều kiện gì có thể bàn!
Khẩu khí của Ngụy Chuẩn rất cường ngạnh.
Nhưng Diệp Chân lại nhìn về phía Sơn Thần Dịch Tuân.
- Nếu như người dưới của Ngũ Tiên trên đường đều có thái độ như vậy, vậy thì chuyện này cũng không cần nói nữa.
Ngụy Chuẩn rất cường ngạnh, nhưng Diệp Chân lại càng cứng rắn.
- Cho dù Bắc Hải ta có phải đối mặt với tình hình nguy cấp, nhưng các huynh đệ Bắc Hải có thể huyết chiến cho đến chết, đến lúc đó, chết vì bảo vệ quê hương. Mà không phải hợp tác vô điều kiện với kẻ có dã tâm, đến lúc đó làm pháo hôi cho kẻ có dã tâm, chết không rõ ràng.
Nói xong, Diệp Chân xoay người rời khỏi, Sơn Thần Dịch Tuân vội vàng ngăn cản Diệp Chân, hướng về phía Ngụy Chuẩn quát:
- Ngụy Đại Chấp sự, năm vị Đường Tôn đã phân phó, lần này là ta làm chủ, ngươi là phó sứ, nếu như ngươi còn hành động như vậy thì đừng trách ta không nể mặt ngươi.
Nhắc đến tên tuổi phó sứ, Ngụy Chuẩn lập tức hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác, xem như đã chịu nhịn chuyện này.
Sơn Thần Dịch Tuân lần nữa mời Diệp Chân vào trong phòng khách, lại tự tay dâng nước trà cho Diệp Chân, lúc này mới hỏi.
- Diệp công gia, không biết ban nãy ngươi nói hợp tác có hạn là chỉ mức độ như thế nào?
- Vậy thì phải xem mục đích của Ngũ Tiên đường các ngươi là cái gì? Muốn có được cái gì? Muốn Bắc Hải ta trợ giúp như thế nào?
Diệp Chân nói.
- Chuyện này...
Dịch Tuân có chút không trả lời được, chuyện này liên quan đến chiến lược của Ngũ Tiên đường, Dịch Tuân không rõ ràng, cũng không có cách nào làm chủ.
- Hơn nữa, Bắc Hải ta cũng có điểm mấu chốt của Bắc Hải ta, Bắc Hải ta sẽ giữ vững độc lập, tuyệt đối sẽ không chấp nhận bất cứ hình thức khống chế và xâm nhập nào của Ngũ Tiên đường. Hơn nữa, Bắc Hải ta chỉ tự vệ, tuyệt đối sẽ không dựng lên cờ tạo phản dưới bất kỳ hình thức nào.
- Đây là điểm mấu chốt thấp nhất của hợp tác có hạn, để nói cụ thể, tỉ mỉ về ước định, nếu như Dịch lão có thể làm chủ?
Diệp Chân nhìn Sơn Thần Dịch Tuân nói.
- Chuyện này....
Rất hiển nhiên, Sơn Thần Dịch Tuân không thể làm chủ.
- Diệp công gia, lão phu cần xin phép năm vị đường tôn một chút.
- Xin cứ tự nhiên.
Rất nhanh, Sơn Thần Dịch Tuân rời khỏi khoảng chừng một phút, khi trở về, trên mặt Sơn Thần Dịch Tuân còn mang theo mấy phần vui mừng.
- Diệp công gia, năm vị đường tôn cảm thấy điểm mấu chốt của Diệp công gia vẫn có thể tiếp nhận. Chính như Diệp công gia đã nói, trên điểm mấu chốt vừa rồi, cụ thể hợp tác như thế nào còn cần thương lượng kĩ càng. Chỉ là năm vị đường tôn không tiện rời đảo, lúc đó còn phải xin Diệp công gia tự thân đi một chuyến đến Ngũ Tiên đảo.
Ngũ Tiên đảo đồng ý sảng khoái như vậy cũng khiến cho Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.
Diệp Chân vốn cho rằng, Ngũ Tiên đảo muốn thừa dịp loạn thế bay lên, đạt được cái gọi là sự nghiệp bá vương.
Nhưng không ngờ lại đồng ý thống khoái như thế. Như vậy, có thể Ngũ Tiên đảo muốn đạt được sự nghiệp vương bá, đã trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
Vậy rốt cuộc Ngũ Tiên đảo muốn làm cái gì?
- Tự thân đến Ngũ Tiên đảo một chuyến?
- Chuyện này không có vấn đề!
Diệp Chân đồng ý rất thoải mái.
- Vậy các ngươi nắm giữ tin tức có thể khiến Bắc Hải bị công phá?
- Hiện tại có thể lập tức nói cho Diệp công gia.
Sơn Thần Dịch Tuân vừa dứt lời, Ngụy Chuẩn ở một bên lập tức không vui.
- Ta nói này lão Dịch, tin tức quan trọng như vậy, nói thì chẳng còn đáng giá nữa, dù sao cũng phải ký một hiệp nghị hoặc làm một lời thề Thần Hồn chứ?
Diệp Chân xem như nhìn rõ rồi, tên Ngụy Chuẩn này chính là một tên mặt trắng, thỉnh thoảng lại nhảy ra ép trói Diệp Chân cái này cái kia, cũng không biết lúc ước định với Sơn Thần Dịch Tuân cũng có tính tình như vậy?
Sơn Thần Dịch Tuân lắc đầu:
- Cái hiệp nghị kia, không có bất cứ tác dụng gì, còn Thần Hồn Thệ Ngôn cũng vô ích. Hơn nữa lão phu tin tưởng, lấy năng lực của Diệp công gia bây giờ, tránh thoát được phản phệ của thần hồn thệ ngôn cũng không thành vấn đề. Còn nữa, bất luận là năm vị đường tôn, hay là lão phu, đều tin tưởng Diệp công gia chính là người đáng tin cậy, vì vậy, tin tức tuyệt mật này, trước hết giao cho Diệp công gia.
Nói xong, Sơn Thần Dịch Tuân đưa cho Diệp Chân một ngọc giản bị phong ấn dày đặc, khi đưa tới tay Diệp Chân, phong ấn trong ngọc giản này cũng đã bị Sơn Thần Dịch Tuân giải ra.
- Diệp công gia, bao gồm cả lão phu và Ngụy Chuẩn, cùng với năm vị đường tôn, toàn bộ người trong Ngũ Tiên đường biết được tin tức này không có hơn mười người.
Thần niệm của Diệp Chân đã chìm vào trong ngọc giản, chỉ là trong chớp mắt khi thần niệm chìm vào ngọc giản, biểu cảm của Diệp Chân đã ngay lập tức xen lẫn giữa cực kỳ khó coi và khó tin.
- Chuyện này không thể nào!
- Đây không phải là thật!
Đối với chuyện được ghi lại trong ngọc giản, Diệp Chân căn bản khó tin được.
Vẻ mặt của Sơn Thần Dịch Tuân trở nên trịnh trọng hơn:
- Tính chân thực của tin tức này, lão phu có thể vỗ ngực đảm bảo với Diệp công gia. Nói thật, Ngũ Tiên đường ta mưu đồ bố cục ở trên mảnh đất Bắc Hải này lâu vậy, một phần ba thủy yêu, đặc biệt là những thủy yêu có trí tuệ kia, phần lớn đi ra từ cửa Ngũ Tiên Đường ta. Tính chân thực của tin tức này đã qua chứng thực nhiều lần, bằng không, Ngũ Tiên đường ta cũng không dám lấy ra nói cho Diệp công gia ngươi.
- Còn tính chân thực, Diệp công gia có thể tự thân đi nghiệm chứng, đến lúc đó, sẽ có thể rõ ràng Ngũ Tiên đường ta không nói dối!
Nói xong, Sơn Thần Dịch Tuân chắp tay, nói:
- Đã đạt thành hợp tác với Diệp công gia, lại giao tình báo cho Diệp công gia, như vậy lão phu cũng nên rời khỏi. Nửa tháng sau, lão phu sẽ ở trên Ngũ Tiên đảo cung nghênh đại giá của Diệp công gia!
Sau đó, Sơn Thần Dịch Tuân và Ngụy Chuẩn đứng dậy lần lượt rời khỏi, trong trạch viện, chỉ để lại lão bộc chăm sóc trạch viện của Ngũ Tiên đường.
Mà Diệp Chân thì ngồi yên trong phòng khách, biểu cảm trên mặt biến đổi liên tục, vô cùng thống khổ.
Chuyện được ghi lại trong ngọc giản khiến Diệp Chân khó tin.
Nhưng Sơn Thần Dịch Tuân lại nói chắc như đinh đóng cột.
Hơn nữa, Diệp Chân không tìm ra chỗ tốt của việc làm giả tin tức này đối với Sơn Thần Dịch Tuân!