Chương 3177 Thời Cơ Thay Đổi Cục Diện
Lại bố trí xong mấy kế sách khẩn cấp, sau khi Diệp Chân đoàn tụ ngắn ngủi với phụ mẫu, vợ con và đệ đệ, lại vội vã trở về Hồng Hoang Đại Lục.
Thật ra thì theo ý nghĩ ban đầu của Diệp Chân, xem xét tình hình hiện nay thì trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân mới là an toàn nhất.
Nhưng theo như lời Hồ Thanh Đồng và Phong Khinh Nguyệt giải thích, không gian Thận Long Châu của Diệp Chân, tuy cần cái gì có cái đó, nhưng giống như lồng giam.
Mà Chân Huyền Đại Lục mới là nhân gian chân chính.
Các nàng ngược lại không để ý, nhưng cho dù Xích Linh Nhi hay là phụ mẫu của Diệp Chân thì càng thích nhân gian chân thực hơn.
Diệp Chân cũng không miễn cưỡng, hắn rất rõ ràng, không gian Thận Long Châu của hắn đúng là không phải nhân gian, cũng chỉ có những võ giả một lòng khổ tu và say mê luyện đan như Thủy Lệ Đan Vương mới có thể vui vẻ ẩn cư trong đó.
...
Bên trong Hiển Thánh thủy phủ ở Hồng Hoang Đại Lục, ba người Diệp Chân, Tịnh Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh ngồi đối diện nhau, vẻ mặt nghiêm túc.
Chuyện của Phúc Hải Đại Thánh xem như đã giải quyết xong, nhưng lại lưu lại một cục diện rối rắm.
Có lẽ bởi vì ngày đó Diệp Chân trực tiếp rút ra hai ngàn Huyết Khô Lâu Đạo Cảnh nắm giữ chiến lực tinh nhuệ, lưu lại hơn hai phần ba trong số hai trăm Thủy tộc Đạo Cảnh mà hai người Ngao Tân và Ngao Huy sắp đặt ở Hiển Thánh thủy phủ, dẫn đến sau đó, khi Ngao Tân và Ngao Huy đào tẩu trực tiếp rút đi toàn bộ Thủy tộc Đạo Cảnh và lực lượng tinh nhuệ mà trước đó Phúc Hải Đại Thánh đã bố trí sắp xếp ở mấy đại thủy phủ.
Bên ngoài nhìn vào thì có vẻ như không còn phiền phức.
Nhưng phiền phức chân chính lại ở phía sau.
Lực lượng của Diệp Chân ở một bên thủy vực này, hầu như toàn bộ bại lộ.
Trước đó, lực lượng ở thuỷ vực Bích Lân Long cung, xem như đang ở trong bóng tối, cho dù bọn người Ngao Tân có nghi ngờ thì cũng không có cách nào tìm ra toàn bộ.
Một khi đại quân Thủy tộc Bắc hải tới, Diệp Chân có thể bố trí đủ loại chiến thuật, giết đại quân Thủy tộc một trở tay không kịp.
Nhưng bây giờ đã bị bại lộ toàn bộ, ngoại trừ Nguyên Tân Thủy Phủ.
Tính ra, tuy lúc ấy Phúc Hải Đại Thánh tham lam, nhưng cũng không phải mất não, có thể tính toán lợi ích lớn nhất, không lộ ra hết Nguyên Tân Thủy phủ của Thủy Quân Đảng Khiếu.
Cái này khiến giá trị của Thủy Quân Đảng Khiếu của Nguyên Tân Thủy phủ có thể lẫn vào trong quân địch càng thêm phần quan trọng, không phải vạn bất đắc dĩ thì không thể bại lộ.
Như vậy, bước tiếp theo, mục tiêu tấn công đầu tiên của Bắc hải Thủy tộc, hoặc có thể nói là liên quân Bắc hải Thủy tộc và Đông hải Thủy tộc chính là Thủy phủ cai quản địa bàn Bích Lân Long cung.
Thậm chí là Thủy phủ xung quanh Bích Lân Long cung, cũng phải thanh tẩy một phen. Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Bởi như vậy, Thủy tộc bên này Diệp Chân sắp đặt, trở nên vô cùng nguy hiểm. Chỗ chết người nhất chính là, Hiển Thánh Thủy Phủ vẫn không thể vứt đi, là vị trí yếu hại của đám người Diệp Chân.
Nếu mất đi Hiển Thánh thủy phủ, thông đạo duy nhất để Diệp Chân bọn họ lui tới Chân Huyền Đại Lục sẽ triệt để không còn.
Hiện tại, ba người Diệp Chân, Tịnh Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh chính là đang thảo luận làm sao sắp xếp lực lượng, bảo vệ Hiển Thánh thủy phủ.
- Tứ đệ, Hiển Thánh thủy phủ tuyệt đối không thể mất. Ta có ý nghĩ là, thu thập lực lượng, tập trung tất cả lực lượng ở Hiển Thánh Thủy Phủ, Hoài Phong Thủy Phủ, Địa Xuyên Thủy Phủ, xếp theo hình tam giác Thủy phủ chính giữa. Cùng tử chiến với liên quân Bắc hải, Đông hải Thủy tộc có khả năng đột kích. Đến lúc đó, ta và lão tam tử thủ, liên quân Bắc hải và Đông hải Thủy tộc muốn chiếm được Hiển Thánh thủy phủ, trừ phi đạp lên thi thể của chúng ta mà đi qua.
Nói đến đây, Tịnh Hải Đại Thánh dừng lại một chút:
- Nếu ngươi có thể ở ngoài phối hợp tác chiến, có lẽ có khả năng bảo vệ được Hiển Thánh Thủy Phủ!
Bằng lực lượng hiện có, có thể bảo vệ Hiển Thánh Thủy Phủ hay không?
Vấn đề này, sau khi Phúc Hải Đại Thánh tự sát, Diệp Chân vẫn đang suy diễn.
Là suy diễn, mà không phải cân nhắc.
Dự đoán lực lượng của phe địch và phe ta, chiến lược, các loại hao tổn, cho ra kết quả cuối cùng.
Bên trong suy diễn quân sự của Diệp Chân, có ba loại, loại thứ nhất là nghiêm túc công thủ như bình thường, loại thứ hai là chiến lược và chiến thuất mà đối phương an bài có ảnh hưởng lớn đến tình hình chiến trận, loại thứ ba là chiến thuật chiến lược an bài của phe mình ảnh hưởng lớn đến tình hình chiến trận.
Có thể nói loại suy diễn thứ nhất là tình huống bình thường, loại suy diễn thứ hai là tình huống xấu nhất, loại suy diễn thứ ba là tình huống tốt nhất có lợi cho phe mình nhất.
Ba loại suy diễn này, trên cơ bản có thể bao quát đại đa số khả năng và biến hóa có thể xảy ra.
Nhưng mà, đừng nói là tình huống xấu nhất, ngay cả loại suy diễn thứ ba, dưới tinh huống tốt nhất có lợi cho phe mình nhất, Diệp Chân cũng không cách nào bảo vệ được Hiển Thánh Thủy Phủ.
Thực lực của binh lực Thủy tộc chênh lệch quá xa, tuy Trấn Hải quân của Diệp Chân là quân tinh nhuệ, nhưng chỉ ở trên lục địa.
Nếu Trấn Hải quân xuống biển đại chiến với Thủy tộc, chẳng khác nào xuống làm làm đồ ăn cho bọn chúng.
Sau cùng, Diệp Chân kết luận, nếu Thủy tộc thật sự đột kích quy mô lớn, lực lượng hiện nay, tuyệt đối không thủ được địa điểm quan trọng nhất là Hiển Thánh Thủy Phủ.
Không sai, Bích Lân Long cung cũng không quan trọng, mà quan trọng nhất, thật ra lại là Hiển Thánh Thủy Phủ.
Dù thế nào cũng không thủ được, chẳng lẽ còn phải bất chấp để cố thủ ư?
Theo như ý của Tịnh Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh là tuyệt không chịu từ bỏ!
Có điều, Diệp Chân không nghĩ như thế.
- Đại ca, tam ca, binh pháp có nói, giữ đất mất người, người đều mất, giữ người mất đất, người đều còn, ta cảm thấy, chúng ta có thể cân nhắc đến chuyện từ bỏ Hiển Thánh Thủy Phủ.
Diệp Chân nói.
- Từ bỏ Hiển Thánh Thủy Phủ?
Phá Hải Đại Thánh lấy làm kinh hãi:
- Nhưng lão tứ, Hiển Thánh Thủy Phủ là nơi quan trọng đối với chúng ta, liên quan tới quê hương tổ địa của chúng ra, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ?
- Tam ca, vậy ngươi cảm thấy có thể bảo vệ sao?
Diệp Chân đặt câu hỏi.
- Cái này... Khả năng không thủ được là rất lớn, nhưng chỉ cần có một tia hi vọng, chúng ta cũng không thể từ bỏ.
Phá Hải Đại Thánh nói.
- Dưới tình huống bình thường, không thể nào bảo vệ, tam ca! Đã không bảo vệ được, vậy tại sao lại phải để cho ngươi, đại ca, còn có nhiều binh sĩ phải hi sinh tính mạng như vậy?
Diệp Chân hỏi.
- Lão tứ, ta hiểu rõ ý của ngươi, nhưng nếu từ bỏ như lời ngươi nói, lối đi kia phải làm sao bây giờ?