Chương 3215 Trung Ương Cấm Vệ Quân Xuất Hiện
Mộc Quốc Công Du Nam khập khiễng, bị Diệp Chân đánh đến mẹ hắn cũng không nhận ra, bị Diệp Chân tự mình đưa ra khỏi cửa phủ Đại Ti Thiên Ngũ Dự.
Cho dù Mộc Quốc Công hận Diệp Chân đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn phải để Diệp Chân vịn lấy.
Hết cách rồi, Diệp Chân cứng rắn muốn đỡ hắn, không cho hắn đỡ, liền đánh hắn, chỉ có thể để Diệp Chân vịn đi ra.
Lúc này ngoài cửa phủ đệ Đại Ti Thiên Ngũ Dự, vẫn rất náo nhiệt, rất nhiều người.
Đương nhiên, những người này không phải đến xem náo nhiệt, đều là đến báo thù huyết hận.
Mộc Quốc Công Du Nam cũng không thể một người độc chiếm, dù sao cũng phải chừa chút đường sống để những người khác xuất một chút ác khí đúng không?
Cho nên, bọn họ đều đang đợi, chờ Mộc Quốc Công Du Nam đi ra, sau khi lại xuất ngụm ác khí, dù sao trước đó Diệp Chân đi vào, bọn họ cũng biết được.
Diệp Chân tên này, tuy thất thế, nhưng vẫn không dễ đối phó.
Khi bọn hắn nhìn thấy Mộc Quốc Công bị Diệp Chân vịn đi ra, đặc biệt là bộ dạng thảm thương kia, từng người sợ ngây người.
Diệp Chân, một Châu Công, lại dám đánh Mộc Quốc Công?
Trước mặt mọi người bị đánh thành bộ dáng này, so đầu heo còn muốn thảm hơn!
Một đám người vây xem, hơi giật mình, đều nghiêm nghị.
Diệp Chân vịn Mộc Quốc Công Du Nam vẫn còn rên rỉ đi ra, bỗng buông lỏng.
Đang được Diệp Chân vịn lấy, Mộc Quốc Công Du Nam đột nhiên không còn dựa.
Đùng!
Cái mặt bị đập rất tiêu chuẩn!
Phải biết, Mộc Quốc Công Du Nam có vết thương chằng chịt.
Cái ngã này, tiếng kêu thảm kia so tiếng giết heo còn thảm hơn!
Một đám các quý tộc vây xem chờ đợi, chỉ nhìn cũng cảm thấy đau!
Lúc này, thân vệ Mộc Quốc Công Du Nam mới dám xông đi lên, đỡ Mộc Quốc Công dậy, vừa được đỡ dậy, miệng Mộc Quốc Công bị đánh đến chảy máu liền chỉ vào Diệp Chân chửi ầm lên.
- Họ Diệp, ta không để yên cho ngươi... Dám đánh ta, dám phạm thượng, ngươi chờ đó cho ta!
Diệp Chân cười, nếu Mộc Quốc Công không chửi, việc này liền không hoàn mỹ.
Xoay người quay đầu, Diệp Chân hướng về phía Mộc Quốc Công chắp tay:
- Mộc Quốc Công, ta đúng là đánh ngươi, nhiều đồng liêu như vậy cũng có thể làm chứng!
- Ngươi có thể đi kiện, Quân Bộ, Đại Ti Tông Phủ, Hình Bộ, cũng có thể đi kiện, dùng sức đi kiện!
Diệp Chân mà nói, làm rất nhiều quý tộc ngạc nhiên, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, giọng Diệp Chân tràn đầy mỉa mai.
- Ngươi nói ngươi là một tướng quân, đánh không lại người khác, chỉ biết lấy khóc lóc đi tố cáo, ngươi làm tướng quân cái gì, về nhà sinh hài tử đi thôi!
- Ngươi!
Mộc Quốc Công bị Diệp Chân nói đến thân thể đều đứng thẳng, tròng mắt trợn tròn, chỉ vào Diệp Chân chỉ là chửi không ra một chữ.
- À, đúng, đây là một vạn linh thạch thượng phẩm, coi như ta đền phí thuốc thang cho ngươi! Bất luận là phán bồi thường của Đại Lý Tự hay là Quân Bộ, đều dư dả!
Diệp Chân tiện tay ném ra một trữ vật giới chỉ, ném tới ngực Mộc Quốc Công, trực tiếp khiến Mộc Quốc Công run lẩy bẩy!
Một đám quý tộc vây xem chờ đợi đều lộ ra vẻ sợ hãi, dưới chân theo bản năng lui một hai bước.
Mộc Quốc Công đang bị Diệp Chân làm cho run rẩy, lập tức phản ứng lại.
Hắn bị Diệp Chân làm cờ lập uy!
Diệp Chân đây là bắt thảm trạng của hắn, đang cảnh cáo các quý tộc khác muốn trả thù hậu nhân của Đại Ti Thiên Ngũ Dự.
Muốn báo thù, trước cân nhắc mình một chút.
Mộc Quốc Công Du Nam quý tộc đỉnh phong đã thảm thành như vậy, bản thân các ngươi có bao nhiêu cân lượng!
Còn tố cáo?
Mộc Quốc Công không thể kéo xuống bộ mặt được, cũng gánh không nổi người kia.
Dĩ hạ phạm thượng?
Những Châu Công khác còn có thể nói với phía trên, Diệp Chân cái tên này là không thể nói!
Quốc Công chi vị của hắn so Diệp Chân Châu Công cao hơn, nhưng chức Điện chủ Hỏa Linh điện Tổ Thần điện của Diệp Chân, thanh quý vô cùng, đừng nói là đánh tên Quốc Công này, chính là đánh Quận Vương, cũng không tính là phạm thượng.
Chớ nói chi là Diệp Chân hiện nay có thân phận phò mã gia, tuy chưa thành hôn với Trường Nhạc công chúa, nhưng danh phận này đã định.
Không phạm thượng, như vậy Mộc Quốc Công đi quân bộ, đi Đại Lý tự tố cáo, có thể có kết quả gì?
Bồi thường linh thạch đã là rất tốt rồi!
Đại Chu võ phong hưng thịnh, đúng như lời nói của Diệp Chân, Mộc Quốc Công chính là tướng quân nguyên soái, bị tướng quân Diệp Chân đánh, không đi nghĩ biện pháp đánh trả, ngược lại đi tố cáo, cái này giống như hành vi tiểu thí hài đánh nhau, nếu truyền ra, thì ném mặt mũi đi được rồi.
Chỉ sợ sau này đừng nghĩ ngẩng đầu lên ở Lạc Ấp.
Nếu hắn đi kiện, đó là mất mặt, nói cho toàn bộ người của Lạc Ấp biết hắn bị Diệp Chân đánh, đánh cho khóc nhè!
Thậm chí có thể còn truyền khắp thiên hạ.
Nghĩ thông suốt điểm này, Mộc Quốc Công rất tức giận.
Bị người phá hủy văn thư mua nô, lại bị người đánh cho tê người một trận, cuối cùng còn bị Diệp Chân đẩy ra làm con gà trong ‘giết gà dọa khỉ’ kia!
Ngực của Mộc Quốc Công phồng lên, tức giận!
Thiếu chút nữa ngay tại chỗ phun ra một ngụm huyết!
- Họ Diệp, việc này gia gia ghi xuống!
- Chúng ta đi!
Mộc Quốc Công mặt mày xám xịt bất đắc dĩ mang theo một nhóm lớn thân vệ rời khỏi, trước khi đi, còn ném lại trữ vật giới chỉ chứa một vạn linh thạch thượng phẩm Diệp Chân nhục hắn về cho Diệp Chân.
- Tạm biệt, không tiễn!
Diệp Chân lần nữa chắp tay, đứng ở nơi đó, đưa mắt nhìn Mộc Quốc Công đi xa, đợi đối phương rời đi, Diệp Chân mới dưới ánh mắt chăm chú quan sát của một đám quý tộc, nhặt lên trữ vật giới chỉ bị ném trở về.
Thổi thổi bụi, lần nữa cất trở về, hướng về phía một đám quý tộc đang ngắm nhìn lộ ra hai hàng răng trắng:
- Cái đồ chơi này kiếm về, nói không chừng lát nữa còn có tác dụng.
Trong lời nói dày đặc uy nghiêm đáng sợ, dẫn đến một đám quý tộc lần nữa nghiêm nghị.
- À, đúng rồi, chư vị tập hợp ở đây, nếu muốn phúng viếng Ngũ Đại Ti Thiên, ngày mai mới nhưng dựng lều chứa linh cữu, ngày mai.
Một đám quý tộc buồn bực không thôi, ai tới phúng viếng Ngũ Dự chứ, bọn họ từng người hận không thể đạp thi thể Ngũ Dự hai cước mới thôi.
- A, không phải tới phúng viếng?
- Thế thì tới làm gì?
- Nếu có chuyện khác, vậy thì mời chư vị vào phủ, Diệp mỗ nói chuyện với từng người?
Diệp Chân làm ra tư thế xin mời, ánh mắt thâm thúy nhìn theo các quý tộc ở đây, từng người đều nhìn qua.
Những quý tộc này nào dám đối mặt với Diệp Chân, đều tránh né.