← Quay lại trang sách

Chương 3217 Đây Chính Là Ý Của Hoàn Vương

Ở Lạc Ấp, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vẫn là Cửu Ngũ Chí Tôn cao cao tại thượng!

- Có thể dàn xếp một hai hay không, cho ta chút thời gian!

Diệp Chân chắp tay, muốn tranh lấy chút thời gian, định giải quyết việc này.

Không ngờ, tên cấm vệ tướng lĩnh lại quét ngang trường đao qua.

- Chúng ta đang chấp hành quân lệnh, trong mười hơi thở, mời Đô Đốc tránh ra. Nếu không, giết không tha!

m thanh trường đao ra khỏi vỏ lần nữa tập thể vang lên, mà lần này, toàn bộ trường đao cả hai trăm Cấm Vệ quân đã ra khỏi vỏ cả.

- Mười!

- Chín!

m thanh đếm ngược của tướng lĩnh Cấm Vệ quân cũng theo đó vang lên.

Hai mắt Diệp Chân híp thành một khe hở dài.

Có chuẩn bị mà đến.

Tướng lĩnh Cấm Vệ quân trước mặt này tuyệt đối đã có chuẩn bị trước khi đến, hơn nữa đã được cao nhân chỉ điểm.

Cách đó không xa, một đám quý tộc vây xem một màn này, thấy Diệp Chân sắp ăn quả đắng không khỏi vui vẻ.

Mặc dù bọn hắn hiểu những Cấm Vệ quân này nhất định không giết được Diệp Chân, nhưng trong lòng vẫn rất chờ mong, chỉ cần những trung ương Cấm Vệ quân này sinh ra xung đột với Diệp Chân, vậy nhất định có trò hay xem.

Tiếng đếm ngược của tên tướng lĩnh cấm vệ không ngừng vang lên, hai trăm Trung Ương Cấm Vệ đã nắm chặt chuôi đao trong tay, chờ quân lệnh, đến lúc đó sẽ tập thể công kích.

Nắm đấm của Diệp Chân cũng càng ngày càng chặt.

Hắn hiểu được, một khi đã giao người ra, muốn cầm trở về rất khó.

Thế nhưng dưới quân lệnh của Trung Ương Cấm Vệ quân này, Diệp Chân vẫn ngăn không được, trừ phi Diệp Chân phản Lạc Ấp, mới có thể dẫn theo hai tử một nữ của Ngũ Dự rời khỏi Lạc Ấp.

Nhưng gồm cả Diệp Chân ở trong, có thể còn sống mà rời khỏi hay không, đó lại là hai chuyện.

Đang lúc Diệp Chân bị làm khó, một bên góc đường đột nhiên vang lên âm thanh ôn nhu.

- Phò mã, sao chàng trở về cũng chả nói ta biết một tiếng, để ta đi đón chàng.

Là Thanh Loan kéo xe ngựa của Trường Nhạc công chúa thật nhanh đi đến, sau đó, Trường Nhạc công chúa lập tức bay xuống xe, đi tới trước mặt Diệp Chân.

Ngay chớp mắt vừa tới trước mặt Diệp Chân, bởi vì trường đao của tên tướng lĩnh trung ương Cấm Vệ quân kia ép quá gần, lại đẩy trường đao của tướng lĩnh trung ương Cấm Vệ quân kia một, rồi lại đẩy lấy tên tướng lĩnh Trung Ương Cấm Vệ quân kia lui sau khi nửa bước.

Trong chớp mắt, sát khí nồng nặc bị Trường Nhạc công chúa tản đi hơn phân nửa, mà tên tướng lĩnh trung ương cấm vệ vừa nhìn thấy Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa dắt tay cùng nhau đã lập tức rơi vào tình huống khó xử, ngưng không đếm ngược nữa.

Nếu kết thúc đếm ngược, ngươi nói trường đao này của hắn là chém, hay là không chém?

Nếu chém Diệp Chân, chả có việc gì!

Đây là quân lệnh!

Còn chém Trường Nhạc công chúa, lại không nói được.

Trung ương Cấm Vệ quân từ trên cơ bản chính là tư quân thân quân của Hoàng Thất và Hoàng đế.

Nếu hắn chém Trường Nhạc công chúa, đó chả khác gì địa chủ mời tới người giữ nhà hộ viện, mà tên trông nhà hộ viện này lại đi đánh cả con gái của địa chủ, ngươi nói hậu quả này sẽ thế nào?

Trong chớp mắt, ngay cả trung ương Cấm Vệ quân cũng khẽ sợ, vội vàng gửi một phù tấn xin chỉ thị.

Sau khi Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa tự nói với nhau, cũng gửi mấy đạo phù tấn, nghe ngóng tình huống.

Đầu tiên, phải biết rõ là nhóm Trung Ương Cấm Vệ quân này là phụng mệnh của ai tới trước.

Tốc độ cả hai bên đều rất nhanh.

Rất nhanh, tên tướng lĩnh trung ương cấm vệ đã nhận được tin trả lời, nhưng sau khi tướng lĩnh nhận được tin lại không có làm động tác tiếp theo.

Diệp Chân cũng vừa nhận được tin trả lời từ Trung tuần thú Cảnh Trạm.

Trung tuần thú Cảnh Trạm vẫn còn điều tra chuyện quân lệnh này, thế nhưng phụ thân của Cổ Thiết Kỳ, Tân Ninh Châu Công Cổ Yến lại truyền một tin đến cho Diệp Chân.

Những quý tộc có uy tín lâu năm như Tân Ninh Châu Công này, lực lượng ở phương diện giao thiệp đã đến mức mà Diệp Chân không cách nào so sánh nổi.

Theo luật của Đại Chu, tất cả hoàng tử được phong vương, đều có quyền điều động chỉ huy ba ngàn Trung Ương Cấm Vệ quân, làm nghi thức và bảo vệ an toàn cho hoàng tử.

Nhưng trước mỗi lần điều động, đều phải báo cáo lấy được trả lời từ thống lĩnh Trung Ương Cấm Vệ quân mới được điều ra.

Mà một khắc đồng hồ trước, Hữu Phó thống lĩnh Trung Ương Cấm Vệ quân Lý Sung Quốc này đã ký phát quân lệnh cho Đại Hoàng Tử Hoàn Vương Cơ Ngao phái ra hai trăm Trung Ương Cấm Vệ quân.

Nói cách khác, Trung Ương Cấm Vệ quân trước mặt vừa động đao về phía Diệp Chân là theo lệnh của Đại Hoàng Tử Hoàn Vương Cơ Ngao.

Chỉ là, Diệp Chân có hơi không rõ, Đại Hoàng Tử Hoàn Vương Cơ Ngao muốn dẫn hai tử một nữ của Đại Ti Thiên Ngũ Dự đã mất đi để làm gì?

Đại Ti Thiên Ngũ Dự cũng chết rồi, lực lượng sau lưng Tuần Tra Ti đã bị tiếp quản toàn bộ, cũng không còn tác dụng gì.

Lại nói, hẳn là cũng không có thù hận gì để Đại Hoàng Tử Hoàn Vương Cơ Ngao gây khó dễ, làm chuyện không đáng như thế?

Huống hồ dưới quân lệnh, Trường Nhạc công chúa cũng không thể kéo dài được quá lâu.

Ngay lúc Diệp Chân đang vắt trán suy nghĩ, Trưởng Sử Hoàn Vương phủ kim Hoàn Vương quân sư - Đồ Trường An chợt thản nhiên xuất hiện trong tầm mắt Diệp Chân.

- Thần tham kiến Trường Nhạc công chúa điện hạ, tham kiến Diệp Đô Đốc.

Đồ Trường An rất chu đáo về cấp bậc lễ nghĩa.

Diệp Chân chắp tay, xem như đáp lễ, ánh mắt khẽ nhìn về Đồ Trường An.

Làm quân sư của Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao, giờ phút này lại ra mặt đương nhiên là đại diện cho việc Đại hoàng tử đã tới.

- Có thể vào phủ nói chuyện không?

Đồ Trường An chủ động mở miệng.

Bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, đứng ngoài Ngũ phủ thế này hiển nhiên cũng không tiện, Diệp Chân lại bước vào Ngũ phủ theo Đồ Trường An.

- Diệp Nguyên soái, có chuyện ta nghĩ ngươi hẳn đã hiểu lầm, mục đích của Hoàn Vương điện hạ đều giống với ngươi, mục đích cũng là vì bảo vệ người nhà của Ngũ Đại Ti Thiên nên mới dùng thứ thủ đoạn này.

- Hơn nữa, cũng chỉ có cách đó, mới có thể bảo vệ được số lượng vốn đã ít ỏi người nhà của Ngũ Đại Ti Thiên.

Đồ Trường An đi thẳng vào vấn đề nói.

Diệp Chân lại cười lạnh:

- Một lão hồ ly như ngươi, ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?

Diệp Chân vừa nhắc tới chuyện này, Đồ Trường An chính là bực bội, cả Lạc Ấp, người biết hắn là xuất thân từ Yêu Tộc Hồ tộc cũng không có bao nhiêu.

- Đây là ý của Hoàn Vương điện hạ.