Chương 3219 Không Đành Lòng Nói Sự Thật
Đây chính là chuyện phạm vào kiêng kỵ!
Tuần Tra Ti và Bí Giám chính là nanh vuốt của Hoàng đế!
Hoàng đế đương nhiệm còn chưa chết, Hoàn Vương đã bắt đầu nghĩ cách, ngươi thấy Nhân Tôn Hoàng Cơ Long sẽ nghĩ thế nào?
Nếu Diệp Chân thật sự làm như vậy, Hoàn Vương nhất định hẳn sẽ bị thua thiệt, ngầm ăn một lần thua thiệt lớn.
Nhưng Đồ Trường An cũng không sẵn lòng chấp nhận chuyện này, vắt trán suy nghĩ mấy hơi, chỉ nghĩ ra một khả năng sơ hở.
- Diệp Nguyên soái, ngươi bây giờ cũng không được chào đón, ngươi lại không quen Nội Giam Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải, thân thể bệ hạ bây giờ lại không quá tốt, há lại để ngươi muốn gặp là có thể gặp?
- Ngươi chỉ là làm bộ thôi!
- Như thế này, Hoàn Vương điện hạ nhà ta đảm bảo, sẽ để cho hai tử một nữ kia của Đại Ti Thiên sống thật tốt, tuyệt không ngược đãi!
Nghe vậy, Diệp Chân lại cười nói:
- Ta đảm bảo, ta tuyệt đối có thể gặp được bệ hạ! Bởi vì ta thân là Tuần Phong Sứ hạng nhất dưới tay Tây Tuần Thú, Tuần Phong Đặc Sứ dưới tay Tây Tuần Thú có quyền mật báo, nếu gặp chuyện khẩn yếu có thể trực tiếp diện thánh!
Nói xong, Diệp Chân một bước xoay người rời khỏi.
Đồ Trường An ngơ ngác một chút, lập tức đưa ra ứng đối tốt nhất:
- Diệp Nguyên soái, ngươi không thể đi Hoàng Cung, chuyện này, chúng ta sẽ không xen vào.
- Bây giờ mới sẽ không xen vào?
Diệp Chân nhìn Đồ Trường An mà nở một nụ cười:
- Muộn rồi!
- Diệp Nguyên soái…
Đồ Trường An còn muốn nói điều gì nhưng Diệp Chân lại không cho hắn cơ hội, khẽ nói về phía quản gia Bắc Hải Châu Công Phủ đang hầu ngoài cửa.
- Đánh ra nghi thức, đi Hoàng Cung!
Nhìn Diệp Chân dẫn theo một nhóm người trực tiếp tiến về phía Hoàng Cung, mắt Đồ Trường An cũng nhanh chóng trợn tròn, càng gấp gáp hơn.
- Nhanh, nhanh trở lại vương phủ!
Lúc này, đến lượt Hoàn Vương rơi vào tình huống khó xử!
Đồ Trường An gần như lấy tốc độ nhanh nhất trở về Hoàn Vương phủ, sắc mặt rất khó coi.
Lần này, hắn thật sự thất sách!
Vốn muốn bức Diệp Chân nhượng bộ nhưng không ngờ lại chọc giận Diệp Chân, ngược lại đẩy Hoàn Vương Cơ Ngao lâm vào thế tiến thối lưỡng nan.
Nhất là trước mắt đang vào thời khắc mấu chốt đoạt vị.
Cho nên, Đồ Trường An phải lập tức chạy về Vương Phủ thương nghị đối sách với Hoàn Vương.
Chuyện này dính đến thánh quyến, đồng thời, loại hành vi thẩm thấu đoạt quyền này của hoàng tử cũng là chuyện một đế vương ghét nhất, nhất định phải lập tức làm ra ứng đối, đẩy ảnh hưởng xuống đến thấp nhất.
Đồ Trường An ngay lập tức gặp được Hoàn Vương, sau khi nói rõ tình huống thì Hoàn Vương một chút cũng không sốt ruột, ngược lại an ủi Đồ Trường An.
- Tiên sinh không cần phải gấp, cho dù cái tên Diệp Chân này đi Hoàng Cung gặp phụ hoàng ta thì chuyện này cũng không có ảnh hưởng lớn như tiên sinh suy nghĩ đâu.
- Chỉ là thánh quyến mà thôi, cũng sẽ không có bao nhiêu ảnh hưởng.
Những chuyện này, Đồ Trường An có chút không rõ, hắn chuyên nghiên cứu lòng người, bình thường thì phán đoán của hắn chắc chắn sẽ không có sai.
Dưới ánh mắt nghi hoặc của Đồ Trường An, Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao cười giải thích:
- Tiên sinh chuyên nguyên cứu lòng người, hiểu rõ lòng người đại chúng trong thiên hạ này.
- Mà toàn bộ Hồng Hoang Đại Lục, Chí Tôn giống như phụ thân ta chỉ có một người, đương nhiên tiên sinh sẽ không hiểu được.
- Ngược lại, ta lại cực kỳ hiểu rõ đối với chuyện này.
- Cái gọi là Thiên Gia không tình thân, năm đó, phụ hoàng ta thân là hoàng tử đoạt vị đã sớm nói chuyện này với ta một lần.
- Sao hắn có thể không rõ ràng, tình huống và các loại động tác của ta bây giờ?
- Nói như vậy, chúng ta không cần lo lắng chuyện này nữa sao?
Đồ Trường An thở phào nhẹ nhõm.
- Đương nhiên!
- Phụ hoàng ta rất rõ ràng ta đang làm cái gì, cũng đã sớm biết ta đang làm cái gì. Nếu ba mươi năm trước ta làm như vậy thì có thể sẽ dẫn phát phụ hoàng ta nổi giận lôi đình, nhưng hiện tại…
Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao tự tin nói.
- Nhưng nếu Diệp Chân này đi gặp mặt phụ hoàng, sợ rằng sẽ dẫn phát một chuyện khác.
- Chuyện gì?
Đồ Trường An đầu tiên là nhíu mày, sau đó nói:
- Điện hạ muốn nói Diệp Chân sẽ một lần nữa được sử dụng?
Hoàn Vương Cơ Ngao nhẹ gật đầu:
- Đại Chu ta có rất nhiều danh tướng, nhưng thống soái nắm chắc toàn cục vô địch giống như hai vị Uy Vương Lưu Vô Bệnh và Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung thì lại không nhiều.
- Mà Diệp Chân này, trên phương diện thống soái và chiến lược, là tướng lĩnh gần với Uy Vương và Vệ Quốc Công của Đại Chu ta nhất.
- Bây giờ Uy Vương và Vệ Quốc Công bỏ mình, như vậy, người có năng lực thu thập việc cục diện rối rắm này, nội bộ Đại Chu có thể đếm được trên đầu ngón tay, Diệp Chân xem như một người.
- Nếu như phụ hoàng bắt đầu sử dụng hắn, vậy lực ảnh hưởng của Diệp Chân này chắc chắn sẽ tăng lên gấp đôi, lực lượng trong quân đội cũng sẽ biến thành vô cùng cường đại.
- Mà chúng ta và Diệp Chân này là địch lâu ngày, đã không thể giảng hoà, ta chỉ sợ đến lúc đó hắn sẽ phá hỏng đại kế đoạt vị của ta.
Nghe vậy, lông mày Đồ Trường An lần nữa nhăn lại:
- Điện hạ lo lắng đúng là vô cùng có khả năng.
- Một khi Diệp Chân này cầm quyền trong quân đội thì sẽ phi thường bất lợi cho việc điện hạ đoạt vị.
- Nhưng điện hạ có cảm thấy, lần này Uy Vương và Vệ Quốc Công chết quá kỳ quặc hay không?
- Ngươi có ý gì?
Lông mày Hoàn Vương Cơ Ngao nhíu chặt.
- Thần chỉ cảm thấy hai vị này chết rất không bình thường, nhưng cụ thể bên trong có huyền cơ gì thì thần cũng nhìn không thấu, còn có, hôm nay Đại Ti Thiên Ngũ Dự chết cũng cực kỳ kỳ quặc, theo lý thuyết, bệ hạ cũng không nên lấy Đại Ti Thiên Ngũ Dự làm dê thế tội.
- Thần cảm thấy, khẳng định đã xảy ra chuyện chúng ta không biết, hơn nữa còn là chuyện rất quan trọng!
- Ngươi không nói ta vẫn không cảm thấy gì, vừa nghe ngươi nói thì ta cũng nhớ ra, hôm nay trên triều hội lâm thời, mặc dù phụ vương tức giận, nhưng lấy sự hiểu rõ của ta đối với phụ hoàng thì thật ra trong lòng phụ hoàng cũng không có bao nhiêu tức giận, vẫn luôn rất bình tĩnh!
Hoàn Vương Cơ Ngao nói.
- Đúng rồi, hình như thân thể của phụ hoàng đã biến tốt. Triều hội hôm nay kéo dài như vậy, hơn nữa còn liên tục tức giận, nhưng tinh thần của phụ hoàng lại rất sáng láng, đừng nói là thổ huyết, ngay cả dấu hiệu mệt nhọc cũng không có.
Hoàn Vương Cơ Ngao nói.