← Quay lại trang sách

Chương 3228 Ngươi Muốn Sống Hay Muốn Chết

Nhưng so sánh ra, thực lực cá nhân của các tướng lĩnh Thánh Ưng giới này mạnh hơn thực lực cá nhân của các tướng lĩnh đến từ những thế giới phụ thuộc kia nhiều lắm.

Nhất là trong hàng tướng lãnh của Thánh Ưng giới này, một vị tướng lĩnh Đạo Cảnh hậu kỳ mạnh nhất, thực lực đó ngay cả chính Nguyên Hồng Ưng cũng không dám khinh thường.

Cho nên, sâu trong đáy lòng, Nguyên Hồng Ưng vẫn tồn tại một tia hi vọng xa vời.

Thế nhưng, vẻ mặt của Diệp Chân cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

Loại đối thủ trình độ này, đối với hiện tại Diệp Chân bây giờ thì năm và mười cũng không có khác biệt quá lớn.

Bước ra một bước, ngân sắc gợn sóng tản ra, dưới tác dụng của Địa Từ Lực Trường, tốc độ của tám tên Đạo Cảnh Thánh Ưng giới này đều bị chậm lại trình độ khác biệt.

Diệp Chân thì dù bận vẫn ung dung đứng ở trong hư không, Lạc Nhật Thần Cung trong lòng bàn tay liên tiếp bắn ra ánh sáng màu đen.

Tám mũi Lạc Nhật Thần Xạ chỉ là thoáng hiện ra.

Diệp Chân thậm chí ngay cả thân thể cũng không chuyển động một đã bắn giết tám vị Đạo Cảnh Thánh Ưng giới phát động công kích về phía hắn.

Vị tướng lĩnh Thánh Ưng giới Đạo Cảnh hậu kỳ mạnh nhất cũng bị một tiễn Lạc Nhật Thần Cung của Diệp Chân nổ đầu.

Một tiễn này, Diệp Chân không gia trì Chúng Sinh Nguyện Lực, chỉ gia trì một sợi Hậu Thiên Canh Kim sát khí đã có thể bắn giết tên tướng lĩnh Thánh Ưng giới Đạo Cảnh hậu kỳ.

Sau khi phẩm giai của Lạc Nhật Thần Cung trong lòng bàn tay Diệp Chân tăng lên tới hạ phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, ngưng luyện ra sát hồn thì uy năng đã bạo tăng.

Đến tận đây, Diệp Chân đã phán đoán không sai biệt lắm uy năng trước mắt của Lạc Nhật Thần Cung, Đạo Cảnh trung kỳ và trung kỳ trở xuống, Lạc Nhật Thần Cung trong lòng bàn tay Diệp Chân chỉ cần một mũi tên là có thể oanh sát, Đạo Cảnh hậu kỳ thì không nói được, nhưng cũng chỉ cần gia trì một chút xíu Hậu Thiên Canh Kim sát khí.

Khi tên tướng lĩnh Thánh Ưng giới Đạo Cảnh hậu kỳ bị Diệp Chân dùng một tiễn bắn giết, Nguyên Hồng Ưng đã triệt để tuyệt vọng.

Lấy thực lực Diệp Chân biểu hiện ra ngoài, chí ít ở xung quanh Thiết Mộc quận sẽ không ai có thể cứu hắn ra ngoài từ trong tay Diệp Chân.

Càng làm cho Nguyên Hồng Ưng tuyệt vọng là, đây là lần đầu tiên hắn lãnh binh, vậy mà đã tao ngộ thảm bại!

Chủ soái bị bắt, hơn phân nửa tướng lĩnh bị bắn giết ngay trước mặt binh sĩ, nếu quân đội này không diệt vong cũng không thể.

Lúc này, Nguyên Hồng Ưng có chút hối hận.

Nếu ngay từ đầu, hắn cẩn thận một chút, chớp mắt độn đến mười lăm vạn đại quân phía dưới, lại lấy quân trận hợp lực lượng chúng nhân đối phó Diệp Chân.

Mười lăm vạn đại quân tinh nhuệ hợp lực, dù Diệp Chân mạnh hơn nữa cũng phải tránh lui, có lẽ hắn có thể tránh tai ương bị bắt sống hôm nay, đại quân dưới trướng hắn cũng có thể không bị thảm bại!

Chỉ là hiện tại, tất cả đều đã muộn!

Quận binh của Thiết Mộc quận thành cũng không ngốc.

Nhìn thấy tướng lĩnh của đại quân Thánh Ưng giới liên tục bị bắn giết thì đã lập tức phản kích.

Không bao lâu, sĩ khí đại quân Thánh Ưng giới sụp đổ, bị giết chạy tứ tán, tử thương vô số.

Diệp Chân vốn định đi thẳng một mạch, nhưng nhìn quân dân Thiết Mộc quận phía dưới một lòng thủ thành, vẫn còn có chút không đành lòng.

Chậm đợi sau khi đại quân của Thánh Ưng giới bị đánh tan, Diệp Chân mới cho thấy thân phận, lại một lần nữa đề chấn sĩ khí quân dân Thiết Mộc quận, lại giao phó phương lược phòng thủ một chút, lúc này, Diệp Chân mới rời khỏi.

Hi vọng bọn hắn có thể thủ vững đến khi viện quân triều đình đến.

Lúc Diệp Chân rời khỏi, chiến sự ở Thiết Mộc quận đã kết thúc, trong Thiết Mộc quận, tiếng khóc vang lên rung trời, đó là tiếng khóc của gia thuộc có binh lính và dân phu chết trận.

Có lão nhân, có phụ nữ, càng có trẻ con tiểu hài, tiếng khóc đó hỗn hợp lại, nghe được trong lòng Diệp Chân đau đớn không hiểu, chiến tranh - cho tới bây giờ người bị tổn hại nhiều nhất đều là bình dân bách tính.

Nói thật, trong chiến tranh trước đó, cho dù là trong chiến tranh với Ma Tộc và Thủy Tộc, cho dù chiến tranh ở Nhân Ma Chiến Trường hay ở Bắc Hải quận, thật ra thì đều là cách xa người thường.

Nhân Ma Chiến Trường trên cơ bản không có quá nhiều bình dân bách tính bình thường, mà chiến tranh ở Bắc Hải quận thì Diệp Chân đã tiêu di tai hoạ trước khi kịp lan đến bách tính bình thường.

Cho nên loại chiến tranh này tạo thành tai nạn cho bình dân bách, Diệp Chân biết cũng tiếp xúc qua, nhưng không sâu sắc như hôm nay!

Nhất là chiến hậu hàng ngàn hàng vạn trẻ con trẻ nhỏ trong thành đầu tìm kiếm bậc cha chú thậm chí gia gia của mình trên chiến trường.

Tìm được thì bổ nhào vào trong ngực, tự nhiên là vui vẻ ra mặt.

Nhưng rất nhiều người chỉ tìm được thi thể lạnh lẽo thậm chí là không trọn vẹn!

Một khắc này, tiếng khóc khàn cả giọng đã không cách nào diễn tả bi thương và sợ hãi của bọn hắn!

Tiếng khóc đó cũng làm cho trái tim của Diệp Chân co lại!

Trong chớp nhoáng này, Diệp Chân đột nhiên triệt để hiểu rõ vì sao năm đó Lục Ly để lại di nguyện 'Thế gian không có người cuồng tín'.

Năm đó, ở Y Trĩ Sa Hải, Diệp Chân và Lục Ly hoành nguyện sinh ra cộng hưởng, vẫn chỉ là bước đầu, chỉ là mắt thấy Sa dân của Y Trĩ Sa Hải, sau khi vô vọng sau cuộc sống vô cùng bi thảm, chỉ tham gia tín ngưỡng thần chi để lấy lại hy vọng.

Mà bây giờ, Diệp Chân đã triệt để hiểu rõ!

Nếu như thế gian này không có chiến tranh, không có chiến tranh mang tới thống khổ và trôi dạt khắp nơi, chỉ sợ số lượng người cuồng tín cũng sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn.

Diệp Chân cũng hiểu rõ, lúc đó tại sao Thiên Miếu phải giết Lục Ly, diệt Huyền Cơ Đạo Môn!

Bởi vì đối với Thiên Miếu chư thần thì Chúng Sinh Nguyện Lực chính là căn bản của bọn hắn.

Lục Ly đang thực tiễn hoành nguyện chính là đang tổn hại căn bản của bọn hắn.

Cho nên, bọn hắn phát động chiến tranh, phát động tập kích đối với Huyền Cơ Đạo Môn!

Đó là chiến tranh giữa các vị Thần!

Sư tôn Lục Ly hoành nguyện như thế, Diệp Chân không có tư cách, cũng không có thực lực, bây giờ, trong lòng Diệp Chân suy nghĩ chính là ở trong tầm mắt của hắn, tận hết khả năng của hắn.

Nhưng trước đó, Diệp Chân còn có việc quan trọng hơn cần làm, đó là Nguyên Hồng Ưng vừa bị bắt sống tới tay.

Tùy ý tìm một chỗ, sau khi Diệp Chân xác định xung quanh không có thần niệm mạnh mẽ giám thị thì mới để tiểu Miêu mang theo hắn liên tục xuyên toa qua vài lần không gian, lúc này mới trực tiếp lách vào trong không gian Thận Long Châu, đi tới trước mặt Nguyên Hồng Ưng bị bắt sống.

- Nguyên Hồng Ưng, ngươi muốn sống hay là muốn chết?