Chương 3242 Một Phong Ngọc Giản
Thánh Ưng Châu trong cơ thể sáu vị cường giả Đạo Cảnh của Thánh Ưng gia tộc tụ tập cùng một chỗ tản ra khí tức tiên thiên không gian khiến người ta run sợ.
Không nói khác, cho dù không có Khí Linh, nếu luyện hóa Thánh Ưng Châu ẩn chứa một lượng lớn khí tức lực lượng tiên thiên không gian thành sát phạt chi khí, thì uy năng chắc là cũng có thể đuổi sát hạ phẩm Tiên Thiên Linh Bảo.
- A Nguyên, mau mau luyện hóa, xem thử có thể khôi phục thương thế của ngươi hay không.
Diệp Chân không chút do dự đưa khí tức tiên thiên không gian này cho khí linh A Nguyên, sau đó yên lặng chờ đợi.
Bởi vì thương thế của bản thể A Nguyên có thể hoàn toàn khôi phục hay không, lại hoặc là có thể khôi phục tới trình độ nào quan hệ đến kế hoạch tiếp theo của Diệp Chân.
Ánh sáng của mười hai viên chư thiên Bảo Châu lóe lên, cuốn đoàn khí tức tiên thiên không gian vào trong ánh sáng màu bạc.
Trong chớp mắt, ánh sáng màu bạc của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đột nhiên bùng lên, sau đó, tất cả ánh sáng màu bạc tụ tập về phía viên Chư Thiên Bảo Châu bị hao tổn phát ra ánh sáng xám xịt.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Diệp Chân, ánh sáng xám xịt của bản thể Chư Thiên Bảo Châu tràn đầy vết nứt kia bắt đầu sinh ra ngân quang, những vết rạn to lớn bên ngoài cũng bắt đầu chậm rãi khép lại.
Một màn này, Diệp Chân nhìn thấy thì mừng rỡ không thôi.
Quyết định một thùng gỗ có thể chứa bao nhiêu nước là tấm gỗ ngắn nhất tạo thành cái thùng gỗ này.
Mà một viên bản thể Chư Thiên Bảo Châu ánh sáng ảm đạm đầy vết nứt này sẽ thành nhược điểm của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, làm cho lực lượng A Nguyên có thể phát huy ra hạ xuống rất lớn.
Bằng không, lấy tu vi Nguyên Linh năm màu bây giờ của Diệp Chân, tuyệt đối có thể làm cho Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu phát huy ra lực lượng vốn có của Tiên Thiên Linh Bảo.
Trong lúc Diệp Chân đang mừng rỡ thì mất vết nứt cực lớn bên ngoài Chư Thiên Bảo Châu đang lấp đầy viên thì ngân quang đột nhiên biến mất, lấp đầy cũng bỗng nhiên dừng lại.
- A Nguyên, vẫn chưa được sao?
Diệp Chân nhìn một màn này nở nụ cười khổ.
- Thiếu chủ, thương thế của ta khôi phục hai thành! Lại đến bốn phần Thánh Ưng Châu như thế nữa, thương thế của ta sẽ hoàn toàn khôi phục!
A Nguyên nói.
- Còn muốn bốn phần?
Diệp Chân chậm rãi nhẹ gật đầu:
- Ta biết.
Đây là một nhiệm vụ gian khổ.
Nhưng Diệp Chân cũng biết, tiếp theo hắn phải nên làm như thế nào.
Tại trong không gian Thận Long Châu, Diệp Chân cẩn thận chải vuốt lại kế hoạch trước đó của mình một chút, lại sửa chữa mấy chỗ tì vết, lúc này mới ngang nhiên hiện thân.
Không sai, là ngang nhiên xuất hiện trong hư không, thả ra khí tức của hắn.
Trước đó, Diệp Chân dưới đại đa số tình huống đều cưỡi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, không ngừng phi hành xuyên toa trong không gian, khí tức lúc ẩn lúc hiện, cho dù có người có thể phát hiện khí tức của Diệp Chân thì cũng không thể khóa chặt được hắn.
Nhưng lúc này Diệp Chân ngang nhiên thả ra khí tức bản thân, lại không còn không ngừng xuyên qua hư không, như vậy vị trí của Diệp Chân đối với người hữu tâm sẽ không tính là gì.
Thật ra thì trước đó, ngay khi Diệp Chân hiện thân ở Mộc Châu thì kế hoạch cũng đã bắt đầu.
Sau khi Diệp Chân hiện thân ở Mộc Châu không bao lâu, Diệp Chân đã thu được cảnh báo của Đại Thần Sư Ma Thần Điện Nguyệt Đảo, Ma Thần Điện đã biết Diệp Chân xuất hiện ở cảnh nội Mộc Châu, đã thông báo tiểu đội đi săn giết, nói Diệp Chân cẩn thận, mau chóng tránh đi.
Tình báo này là một khắc đồng hồ sau khi Diệp Chân xuất hiện ở trên bầu trời Thiết Mộc quận của Mộc Châu nhận được.
Thời gian một khắc đồng hồ là thời gian Nguyệt Đảo cảnh báo cho Diệp Chân, Nguyệt Đảo cũng bởi vì trở thành hành tẩu trước điện của Ma Thần Điện mới có cơ hội biết được tình báo này, tăng thêm thời gian trì hoãn, nói rõ kẻ địch có thể chưa đến nửa khắc đồng hồ đã khóa chặt vị trí của Diệp Chân.
Tốc độ này rất đáng sợ, cho tới bây giờ, Diệp Chân cũng chưa hiểu rõ vì sao Ma Thần Điện lại biết được hành tung của hắn chính xác như thế.
Nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến việc Diệp Chân chấp hành kế hoạch của hắn!
Chỉ có ngàn ngày làm trộm, nào có đạo lý ngàn ngày phòng trộm.
Đừng đến lúc đó, chưa chống trộm được đã hù mình sụp đổ trước.
Theo Tố Trì Lẫm nói, sau nửa năm nguy cơ sẽ được giải trừ.
Nhưng, nửa năm sau, Ma Tộc lại đến một đợt săn giết thì sao?
Lại hoặc là thế lực khác phái Tạo Hóa Thần Tướng ra thì sao?
Có phải Diệp Chân sẽ tiếp tục làm rùa đen rút đầu nhiều năm nữa hay không, cả ngày đề phòng cướp xuất quỷ nhập thần, xâm nhập trốn tránh, đó cũng không phải là phong thái của Diệp Chân.
Năm đó, Diệp Chân bước lên con đường Võ Đạo, trừ Võ Đạo Chi Tâm ra, thì một chuyện khác chính là phải đại tự tại, đại tiêu dao!
Đại tự tại đại tiêu dao chân chính, không có thực lực cường đại sẽ không làm được.
Cho nên, Diệp Chân mới có kế hoạch hôm nay.
Nếu đội ngũ săn giết của Ma Tộc đã đạt được hành tung của Diệp Chân, như vậy theo Diệp Chân phỏng đoán, chắc chắn đã chạy tới gần Mộc Châu.
Trước đó, sau khi Diệp Chân bắt sống Nguyên Hồng Ưng lộ ra hành tung, sở dĩ chậm trễ nhiều thời gian như vậy cũng có ý tứ cho tiểu đội săn giết của Ma Tộc thời gian.
Bằng không, cho dù toàn bộ thành viên của tiểu đội săn giết của Ma Tộc này đều là Tạo Hóa Cảnh thì đi đường cũng cần thời gian nhất định.
Chỉ cần tiểu đội săn giết của Ma Tộc đuổi tới gần Mộc Châu, như vậy bây giờ Diệp Chân ngang nhiên hiện thân, có lẽ không bao lâu nữa tiểu đội săn giết của Ma Tộc sẽ xuất hiện.
Bước kế tiếp trong kế hoạch của Diệp Chân cũng cần lập tức chấp hành.
- Phong Cửu Mạch, đưa ngọc giản này cho Thống Soái Thánh Ưng gia tộc - Nguyên Ưng Thụ.
Diệp Chân tiện tay ném ra một ngọc giản về phía hư không, ngọc giản lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Thánh Ưng gia tộc đã quan tâm thanh viên đích hệ huyết mạch của bọn hắn như vậy, nếu Diệp Chân không lợi dụng một chút thì làm sao xứng đáng với binh sĩ và bách tính của Đại Chu chiến tử bởi vì Thánh Ưng gia tộc?
Sau đó, Diệp Chân lại bố trí một phen, phía dưới đại sơn có hồ nước rất nhiều, hai trăm Tế Ti khổ tu, Liêu Phi Bạch và Huyền m Cửu Kiếp Kiếm hầu của nàng, cùng bọn người Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Huyền Hổ, Chu Hồng, Vương Bạch Mục nhao nhao chui vào hồ nước phía dưới sơn lâm.