Chương 3254 Làm Người Ôm Củi Cho Mọi Người
Chẳng lẽ muốn ngồi nhìn tinh anh Đại Chu ta bị Tạo Hóa Cảnh của Ma Tộc sớm gạt bỏ sao?
- Ngươi quên cái chết của Uy Vương và Vệ Quốc Công sao?
- Diệp Chân trước mắt chính là một trong số không nhiều thống soái của Đại Chu ta có thể trù tính chung đại cục!
- Huống hồ, lần này Diệp Chân đi Mộc Châu cũng là vì giải vây cho Mộc Châu, xem như giảm bớt gánh vác cho Đại Chu ta, Đại Thủ Tế, ngươi phải nghĩ lại!
Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch đã triệt để tức giận, lúc đầu, hắn đã nghĩ phải cứng rắn đến cùng với Đông Phương Ly Ca.
Nhưng lúc này, vì Diệp Chân, Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch lại buông xuống tư thái, đổi thành dùng một loại ngữ khí cầu khẩn, làm cho Đông Phương Ly Ca thay đổi chủ ý.
Đây đối với thân là Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch đã là cực hạn có thể làm được.
Bởi vì theo Đông Phương Ly Ca nói, cho dù Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch mời ra Tổ Thần phát động hội nghị Thủ Tế bãi miễn Đại Thủ Tế thì đừng nói một bộ phận Thủ Tế thuộc về phe phái của Đông Phương Ly Ca không đồng ý thông qua đề án này, cho dù thật thông qua thì chờ quá trình hoàn thành xong, thi thể của Diệp Chân đã không còn.
Về phần mời Hoàng đế hạ chỉ?
Đây hoàn toàn là Đông Phương Ly Ca lấy thế đè người.
Trước mắt, Tổ Thần Điện ai không biết Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca nhiệm kỳ này là Đại Thủ Tế lấy được tín nhiệm của Hoàng đế nhất, cũng là Đại Thủ Tế nghe lời Hoàng đế nhất.
Có thể nói, bản ý của Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện là hạn chế Hoàng Quyền.
Nhưng sau khi Đông Phương Ly Ca trở thành Đại Thủ Tế đã mất đi ý nghĩa này, còn trở thành giúp đỡ Hoàng Quyền.
Bằng không thì chuyện Thiên Miếu Vũ Chân đảm nhiệm Đại Quốc Sư sẽ căn bản không có khả năng xuất hiện.
- Đại Thủ Tế, còn xin nghĩ lại, nhanh chóng mời Thánh Tế cứu viện Diệp Điện Chủ.
Thấy Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch buông xuống tư thái, Thất Đại Thủ Tế Cát Nghiễm cũng mở miệng.
- Đại Thủ Tế, cứu người quan trọng, chỉ cần cứu Diệp Điện Chủ ra là được.
Cửu Đại Thủ Tế Hải Phạm tân nhiệm không được mấy năm cũng mở miệng.
Ba vị này toàn là lúc trước từng nhận giao tình của Diệp Chân ở Nhân Ma Chiến Trường, cho nên bây giờ toàn bộ đứng ra nói chuyện thay Diệp Chân.
Nhưng đổi lấy, lại là Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca cười lạnh.
- Đại Chu ta danh tướng như mây, mưu thần như mưa, thiếu Diệp Chân hắn sẽ không thể đánh trận sao?
- Lại nói chuyện ở Mộc Châu, Diệp Chân tự tiện hành động, không để ý đại cục nên mới gây ra đại họa! Bây giờ Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu đã qua đó, nếu chúng ta lại phái Thánh Tế qua nữa, chẳng phải là sẽ để Thiên Miếu mượn cớ hay sao, Thiên Miếu có thể không chút kiêng kỵ phái ra càng nhiều Tạo Hóa Thần Nhân tham chiến.
- Thiên Miếu và chúng ta luôn luôn không hợp nhau, nếu lực lượng Tạo Hóa Cảnh của Thiên Miếu lại lần nữa nhúng tay, vậy đối với Đại Chu chúng ta mới chính thức là tai nạn.
- Đến lúc đó, đừng nói là Diệp Chân, cho dù lão phu cũng là tội nhân của Đại Chu!
Nói xong, Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca lần nữa nặng nề rung động Liệt Nhật Quyền Trượng trong lòng bàn tay, hàn ý và sát ý tràn ngập ra:
- Ý ta đã quyết, ai còn dám nói về việc này nữa thì cũng đừng trách lão phu lấy hình pháp hầu hạ!
Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca nói kiên quyết như thế, trong đôi mắt của ba người Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch, Thất Đại Thủ Tế Cát Nghiễm, Cửu Đại Thủ Tế Hải Phạm đều toát ra hàn ý oán hận.
Đông Phương Ly Ca này đã quyết tâm thấy chết không cứu, muốn nhìn Diệp Chân đột tử.
Nhưng lúc này, Đông Phương Ly Ca là Đại Thủ Tế, hắn không gật đầu thì sẽ không có cách nào phái ra Thánh Tế, cũng không cách nào trong khoảng thời gian ngắn tỉnh lại những Thánh Tế đã ngủ say kia.
Nãy giờ chưa mở miệng, điện chủ Man Linh Điện Trường Nhạc công chúa đột nhiên lên tiếng.
- Theo ý tứ của Đại Thủ Tế, như vậy cho dù sau này Mộc Châu, hay là chúng ta gặp phải Tạo Hóa Thần Nhân của Ma Tộc và Thiên Miếu thì đều phải ngồi chờ chết sao?
Đối mặt Trường Nhạc có thân phận đặc thù, Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca tức giận cắn răng:
- Cơ Điện Chủ, đại cục làm trọng, không chỉ là ý tứ của mình lão phu, là cân nhắc chỉnh thể toàn bộ Đại Chu.
Nghe vậy, trong đôi mắt của Trường Nhạc công chúa hiện lên một tia bi ai, Đông Phương Ly Ca gần như đang trực tiếp nói thẳng, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng ủng hộ cách làm của hắn.
Lại hoặc là nói là, bản thân chuyện này là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long quyết định.
- Phụ hoàng ta, ngươi đến cùng làm sao...
Đáy lòng phát ra một tiếng ai thán vô cùng thống khổ, Trường Nhạc công chúa cũng không tiếp tục nhằm vào Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca nữa.
Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca đã quyết tâm, nhiều lời cũng vô dụng.
Ánh mắt của Trường Nhạc công chúa chậm rãi đảo qua toàn bộ Thủ Tế và Điện Chủ trong nghị sự đại điện của Tổ Thần Điện, chậm rãi mở miệng.
- Chư vị, chuyện điện chủ Hỏa Linh Điện Diệp Chân, Đô Đốc Bắc Hải Diệp Chân, có lẽ chư vị đều nghe qua.
- Trừ quân công quân lệnh của Quân Bộ Đại Chu, Diệp Chân đã hai lần chủ động đánh lui Bắc Hải Thủy Tộc xâm lấn, khuất phục Hoàng Linh nhất tộc, còn liên tiếp chém giết và trọng thương vô số cao thủ cùng hai vị Thánh Tử của Oa Linh Tộc.
- Trước đó, càng trả một giá thật lớn chém giết một vị Tạo Hóa Thần Nhân của Oa Linh Tộc, thành công chấn nhiếp Oa Linh Tộc và các tộc khác xâm lấn.
- Bây giờ Thánh Ưng gia tộc xâm lấn Mộc Châu, Diệp Điện Chủ lại chủ động tiến về Mộc Châu, lấy năng lực một người, bảo vệ năm quận và mấy ngàn vạn bách tính Đại Chu của Mộc Châu.
- Đây là trực tiếp, gián tiếp cứu bao nhiêu bách tính của Đại Chu, chấn nhiếp bao nhiêu dị tộc sẽ không cách nào tính toán.
- Diệp Chân người này, chính là người ôm củi cho mọi người!
- Nhưng lại gặp phải Tạo Hóa Thần Nhân của Ma Tộc vây công, còn có Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu hãm hại.
- Chư vị, thế đạo gian nan, nếu người ôm củi cho mọi người bởi vì bọn ta bỏ mặt mà lạnh chết trong gió tuyết, ngày sau, ai còn chịu ôm củi cho mọi người?
- Nếu cứ thế mãi, Đại Chu ta chỉ có thể run lẩy bẩy trong gió tuyết của Ma Tộc và chư tộc xâm lấn, mà không thể đốt lửa sưởi ấm, như thế, Đại Chu ta cách vong quốc đã không xa!
- Đại Chu vong, Tổ Thần Điện còn có thể tồn tại sao?
- Các vị còn có thể có được không?
Trường Nhạc công chúa vừa dứt lời, toàn bộ Tổ Thần Điện đại điện đều trở nên yên tĩnh, Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca muốn nói cái gì nhưng lại phát hiện ra lời nói của Trường Nhạc công chúa, hắn một chữ cũng không cách nào bác bỏ, chỉ có thể mím chặt môi, tiếp tục kiên trì.