Chương 3275 Tràn Đầy Ác Ý (1)
Không chỉ có Diệp Chân, lúc này vẻ mặt của tám vị Thánh Tế, bao gồm cả Thánh Tế Mạc Vũ cũng đều thay đổi.
- Đây là.... Nhật Nguyệt Lệnh của Thần Tướng....
Trầm ngâm trong chớp mắt, Thánh Tế Mạc Vũ bỗng nhiên bay ngược về, Huyền Cửu lại cắn răng, từ trong Nhật Nguyệt Lệnh kia lập tức bay ra một vệt lưu quang mang theo khí tức khủng bố, đánh thẳng về phía Thánh Tế Mạc Vũ.
Mà khí tức lưu quang kia tản ra làm Diệp Chân muốn ngẩng đầu cũng vô cùng khó khăn, lập tức để Diệp Chân cực kỳ khẩn trương.
Khí tức mạnh mẽ như thế, cũng không phải lực lượng của cấp bậc Tạo Hóa Thần Quân, mà là lực lượng khác ở cấp Tạo Hóa Thần Vương.
Đây cũng là thủ đoạn bảo toàn tính mạng sau cùng nhất của Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu.
Khí tức kinh khủng để Diệp Chân ngẩng đầu cũng vô cùng khó khăn này, chớp mắt lại chợt biến mất.
Uy áp kinh khủng vừa biến mất, Diệp Chân hết bị áp chế bỗng nhiên ngẩng mạnh đầu, đã thấy Huyền Cửu một mặt không cam lòng sớm đã trốn xa.
Liếc nhìn bốn phương, ngay cả da đầu Diệp Chân cũng bắt đầu run lên, Thánh Tế Mạc Vũ không thấy đâu nữa.
Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu Huyền Cửu thời khắc cuối cùng thôi động Nhật Nguyệt Lệnh phát ra một kích khủng bố, Nhật Nguyệt Lệnh trong lòng bàn tay cũng vỡ vụn thành cát mịn tại chỗ, bay ra tứ tán.
Nhìn một màn này, khóe miệng của Huyền Cửu hiện ra thống khổ không hiểu, vì bảo mệnh lại hủy Nhật Nguyệt Lệnh, đại giới này thật sự là quá lớn.
Lớn đến làm cho hắn đau thấu tim gan!
- Mạc Tam Chỉ, việc này không xong đâu!
Huyền Cửu tức giận gào thét về phía hư không một tiếng, sau đó chớp mắt đi xa.
Một khoảnh khắc này, Diệp Chân có một loại xúc động muốn cho Nam Man Thần Vương xuất thủ, nhưng nghĩ đến trước đó Thánh Tế Mạc Vũ giao phó, hắn vẫn nhịn xuống.
Nói thật, vừa rồi Thánh Tế Mạc Vũ biến mất dưới khí tức khủng bố của Nhật Nguyệt Lệnh kia đã làm Diệp Chân kém chút bị hù dọa.
Tưởng là Thánh Tế Mạc Vũ bị một kích kia của Huyền Cửu chém giết.
Nếu thật sự là như thế, lực lượng của Thiên Miếu cũng quá khủng bố.
Nhưng trên thực tế, là Diệp Chân lo lắng quá mức.
Huyền Cửu tức giận gào thét đã chứng minh Thánh Tế Mạc Vũ không chết.
Nửa hơi sau, trong hư không vị trí Nhật Nguyệt Lệnh oanh ra một kích khủng bố biến mất, thân hình Thánh Tế Mạc Vũ mới từ trong hư không xuất hiện.
Nhìn trong hư không bị một kích khủng bố của Nhật Nguyệt Lệnh oanh ra một cái lỗ lớn thật lâu không cách nào lấp đầy, bỗng nhiên thở dài một hơi.
- Đám tôn tử không biết xấu hổ này! Một Thần Quân mà lại rót lực lượng vào trong Hậu Thiên Linh Bảo Nhật Nguyệt Lệnh để âm người, Tân Khuy biết tay lão phu!
Diệp Chân nghe ngạc nhiên, trong lời này của Thánh Tế Mạc Vũ có chứa lượng tin tức rất lớn.
Nhật Nguyệt Lệnh trong tay Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu, hẳn là một món chế tạo Hậu Thiên Linh Bảo của Thiên Miếu, rất có thể là Chấp Pháp Thần Tướng mới có thể nắm giữ.
Nhưng trong Nhật Nguyệt Lệnh này lại ẩn núp một sợi lực lượng do cấp bậc Thần Quân của Thiên Miếu tự mình rót vào, thời khắc mấu chốt có thể dùng để bảo mệnh, cũng có thể dùng để âm địch!
Chuyện này làm cho Diệp Chân hiểu biết càng rõ ràng hơn sự vô sỉ của Thiên Miếu, âm thầm cảnh cáo mình, sau này đối đầu với Thiên Miếu thì nhất định phải lưu thêm chút tâm nhãn.
Đúng như Thánh Tế Mạc Vũ nói, đám đầu trọc Thiên Miếu, cũng không có phong phạm cao nhân gì.
Lúc này, theo hai vị Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu là Huyền Cửu và Huyền Kiếm Bạch trốn xa, toàn bộ chiến trường chỉ còn lại Diệp Chân, Thánh Tế Mạc Vũ, và tám vị Thánh Tế khác của Tổ Thần Điện, cùng bảy người của Thánh Ưng gia tộc, lấy năm vị Tạo Hóa Thần Nhân Nguyên Dực, Tạo Hóa Thần Tướng Nguyên Trường Không, và Thống Soái của Thánh Ưng gia tộc ở Hồng Hoang Đại Lục - Nguyên Ưng Thụ cầm đầu.
Về phần Nam Man Thần Vương thì đã bị Diệp Chân đưa về trong Thánh Linh Phong.
Hôm nay cái tên này được Diệp Chân cho một ngàn giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, trừ bỏ tiêu hao, còn dư lại không ít, lúc này tới lúc gấp rút nhanh chóng trở về luyện hóa khôi phục lực lượng.
Đương nhiên, Nam Man Thần Vương cũng có tính toán của riêng hắn.
Đó chính là hắn quá có sức hấp dẫn.
Hắn là một Nam Man Thần Vương mất đi thân thể, trọng thương chưa hồi phục, lực lượng suy giảm trên phạm vi lớn, đối với bọn người Thánh Tế Mạc Vũ, Thánh Ưng gia tộc Nguyên Trường Không thì quá có sức hấp dẫn.
Với tình hình trước mắt, Nguyên Trường Không hắn không sợ, nhưng hắn sợ Thánh Tế Mạc Vũ, cho nên phải trốn thật sớm.
Nguyên bản, như vậy một trận đại chiến, quét dọn chiến trường cũng được nhất thời thật dài.
Nhưng nhóm Thánh Tế Tổ Thần Điện lại rất khẳng khái, Phan Luận và Tiết Linh vì thành tựu Diệp Chân, thậm chí không tiếc hy sinh bản thân.
Về phần người của Thánh Ưng gia tộc, thật ra bọn hắn cũng trông mà thèm những chiến lợi phẩm này, nhưng vấn đề là bọn hắn có bảy thành viên đích hệ huyết mạch ở trong tay Diệp Chân, lúc này nào dám dám đoạt chiến lợi phẩm với Diệp Chân.
Cho nên lúc này trên chiến trước, một bộ thi thể của Tạo Hóa Thần Tướng Kim Cách duy nhất, còn có thi thể của mười vị Tạo Hóa Thần Nhân của Ma Tộc, mười lăm Chấp Pháp Thần Nhân của Thiên Miếu, toàn bộ đều làm lợi cho Diệp Chân.
Thi thể của những này Chấp Pháp Thần Nhân này đều là bảo bối!
Mặc dù giao chiến thì Hậu Thiên Linh Bảo của bọn hắn phần lớn đều tổn hại, nhưng không nói cái khác, nhục thể của bọn hắn chính là bảo bối lớn nhất.
Không nói cái khác, một thân kim giáp của Tạo Hóa Thần Tướng của Thiết Giáp Ma Tộc Kim Cách kia, thêm chút luyện hóa chính là phòng ngự chí bảo uy năng sắp bằng Tiên Thiên Linh Bảo.
Bầu không khí của toàn bộ chiến trường đột nhiên trở nên ngột ngạt.
Diệp Chân thân là người vạch ra cục này cũng không vội, bọn người Thánh Tế Mạc Vũ đã nhìn ra mánh khóe, vì sao Thánh Ưng gia tộc trợ giúp Diệp Chân?
Trước đó, sau khi rời khỏi chiến đấu lại còn chậm rãi đợi ở bên cạnh, nếu nói trước đó không có gì liên quan đến Diệp Chân thì thật đúng là không thể nào.
Cho nên lúc này nhất gấp là Thánh Ưng gia tộc.
Thánh Ưng gia tộc vốn đã muốn rời khỏi Thánh Tế Mạc Vũ trước, sau đó mới nói chuyện với Diệp Chân sau.
Chí ít trên ở trên thực lực có thể nghiền ép Diệp Chân, lực lượng đàm phán sẽ càng tăng lên.
Nhưng có Thánh Tế Mạc Vũ lại không giống.
Chư Thiên Vạn Giới ai không biết, gây ai cũng có thể, nhưng tuyệt đối không được gây với các Thánh Tế của Tổ Thần Điện ngủ say tỉnh lại.
Ai gây người đó không may.
Một đám tên điên không sợ chết, ai không sợ?
Cho nên người của Thánh Ưng gia tộc không sợ Thiên Miếu, nhưng lại có chút sợ hãi Thánh Tế của Tổ Thần Điện.
Cho dù là Nguyên Trường Không và Nguyên Ưng Thụ đều không ngốc, rất nhanh đã nhìn ra, Thánh Tế Mạc Vũ đây là nhìn ra cái gì, cho nên không đi, chính là đang chờ bọn hắn mở miệng.