Chương 3290 Vì Trường Sinh (2)
Sau khi Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân công phá Lộ Châu, một đường thẳng tiến, bây giờ đã giết đến Vân Châu ở phía tây nam Lộ Châu.
Vân Châu này gần với Khánh Châu.
Lộ Châu đầu tiên là bị Ma Tộc công phá, sau đó lại bị bắt, Vân Châu đã chuẩn bị lượng lớn võ bị, lần này, bởi vì cái chết của Uy Vương và Vệ Quốc Công, kế hoạch phòng tuyến của Ngự Ma thất bại, đại quân của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đầu tiên là chiếm toàn bộ Lộ Châu, sau đó tấn công Vân Châu.
Nếu so sánh, thì tốc độ công chiếm Vân Châu của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân thì chậm hơn so với Nhị Thái Tử Truy Nhật một chút.
Ngày hôm trước mới bao vây thành Vân Châu, nhưng chỉ là bao vây, cũng không phải bao vây Vân Châu, mà là phái ra mấy đôi quân, dọn dẹp xung quanh Vân Châu.
Nhưng tương tự, tình hình Vân Châu cũng trở thành rất hung hiểm.
Trong tình báo việc Diệp Chân cung cấp cho Thánh Tế Mạt Vũ, Vân Châu dưới trướng Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, cũng có hai đại tổng quản Hành Quân.
Chuyện Thánh Tế Mạt Vũ muốn đi trả thù Ma Tộc, như vậy tình báo cần thiết là không thể thiếu được.
Liên hệ với Tuần Tra Ti, thậm chí là Bí Giám, phải qua một loạt quá trình, phiền phức, cho nên Diệp Chân, trực tiếp làm thay.
Đây cũng một trong những nguyên nhân Diệp Chân đi theo Thánh Tế Mạt Vũ xuất hiện ở Khánh Châu.
- Mạt Thánh Tế, ta có lo lắng một chuyện.
- Nói.
- Vừa rồi ngươi ra tay ở Khánh Châu, chỉ sợ bên phía Ma Tộc sẽ tăng cường đề phòng. Bên phía Vân Châu, chỉ sợ không dễ dàng ra tay như vậy, thậm chí có khả năng có bẫy.
Diệp Chân nhắc nhở.
Nghe vậy, Thánh Tế Mạt Vũ liếc mắt nhìn Diệp Chân, cười:
- Không phải còn có ngươi sao? Ngươi là đầu sỏ Tuần Tra Ti, dưới trướng có mấy vị Hư Không Liệp Vương có thể đối phó tiểu quái vật, hẳn là sẽ không để lão phu rơi vào cạm bẫy?
Diệp Chân ngạc nhiên, sau đó chỉ có thể chắp tay cười, đáp ứng việc này.
Lão nhân gia Thánh Tế Mạt Vũ còn không sợ cạm bẫy nhằm vào hắn, Diệp Chân ngươi sợ cái gì?
Sau đó, Diệp Chân truyền đạt mấy mệnh lệnh, để ba Hư Không Liệp Vương dưới trướng đi Vân Châu mở đường trước.
Trước đó, thiên địa huyết vũ rơi xuống khi Tạo Hóa Thần Tướng và hơn mười vị Tạo Hóa Thần Nhân vẫn lạc, để dưới trướng Diệp Chân lần nữa sáng tạo ra một Hư Không Liệp Vương, khiến Hư Không Liệp Vương dưới trướng Diệp Chân lại tăng lên một vị.
Có điều, hiện tại xem ra, rất có thể là bốn vị. Còn có một vị Tuần Tra Thần Tướng, đã nằm ở lằn ranh đột phá, nhưng còn chưa đột phá, cần thời gian.
Vân Châu cách Khánh Châu cũng không phải quá xa, chỉ khoảng một ngàn ba trăm vạn dặm đường.
Nếu để cho Hổ Vương Tiểu Miêu Vân Dực toàn lực đi đường, cũng không mất đến nửa canh giờ.
Chẳng qua lúc này Thánh Tế Mạt Vũ thi triển thần thông bí thuật mang theo Diệp Chân đi, tỉnh lại sau nhiều năm ngủ say như vậy, ánh mắt Thánh Tế Mạt Vũ nhìn về phía giang sơn Đại Chu, có một loại thâm tình khó hiểu.
Chỉ là những nơi đi qua, khắp nơi hoang tàn, khắp nơi chiến hỏa.
Đại quân chủ lực của Ma Tộc tuy tập hợp tại Vân Châu, Khánh Châu, nhưng tiểu bộ tinh nhuệ Ma Tộc phái ra, lại tàn phá bừa bãi toàn bộ những nơi xung quanh Vân Châu, Khánh Châu.
Lại thêm trước đó, Lộ Châu, Hồ Châu nhiều năm đốt lên chiến hỏa, dân sinh khốn khổ, bất luận là cùng đường mạt lộ hay là nguyên nhân khác, mấy châu xung quanh này, liên tục xuất hiện trộm cướp.
Từ trên một mức độ nào đó mà nói, mấy châu này đã đạt đến độ dân chúng lầm than.
Một đường phi hành một đường nhìn, sắc mặt Thánh Tế Mạt Vũ càng ngày càng khó coi.
Đây là Đại Chu trước khi hắn ngủ say đó sao?
Năm đó, trước khi hắn ngủ say, châu thành ở biên quan Đại Chu, chỉ sợ tình hình so với Vân Châu, Khánh Châu còn tốt hơn nhiều.
Dưới sự phẫn nộ, Thánh Tế Mạt Vũ phi hành càng chậm hơn thấp hơn, chính là muốn nhìn mảnh đất hắn đang bảo vệ này nhìn rõ ràng hơn.
Nhưng mà, sau khi nhìn rõ ràng hơn, nhưng lại thống khổ hơn.
Một đám giặc cướp tai kiếp, nạn dân đang chạy nạn.
Hắn giết hay là không giết?
Cứu hay là không cứu!
Những người này, đều là con dân Đại Chu.
Nếu là ngoại địch, Thánh Tế Mạt Vũ sẽ không chút do dự một bàn tay đập chết.
Đáng tiếc cũng không phải.
Diệp Chân đi theo Thánh Tế Mạt Vũ cũng chính mắt thấy tất cả những cảnh này.
Có điều, Diệp Chân rất nhanh đã phát hiện một hiện tượng khác.
Thiên Miếu!
Khánh Châu, Vân Châu cùng với khu vực xung quanh hai châu trên, tu sĩ Thiên Miếu như măng mọc sau mưa xông ra.
Hoặc là một nồi cháo loãng, hoặc là mấy viên đan dược sẽ khiến những dân chạy nạn rời xa quê hương nay cảm ơn khó hiểu.
Lúc này, chỉ cần nói một vài lời, vào Thiên Miếu ta, được chư thần Thiên Miếu ta che chở, rất nhiều rất nhiều tín đồ sẽ sinh ra.
Coi như có những người không thể nào tin tưởng, dưới uy lực của những nồi cháo loãng kia, hay là chọn Thiên Miếu, nhận một bộ tượng thần Thiên Miếu khéo léo tinh xảo, sớm tối cung phụng.
Tín đồ của Thiên Miếu, bành trướng giống như quả cầu tuyết!
Đối với chuyện này, bất luận là Diệp Chân hay là Thánh Tế Mạt Vũ đều rất tức giận nhưng không có biện pháp gì.
Kích động chiến tranh, khiến vô số bình dân bách tính Đại Chu đang an cư lạc nghiệp phải trôi dạt khắp nơi, trốn khỏi quê hương.
Ở khi bọn họ vừa mệt vừa đói lại sợ hãi, tu sĩ Thiên Miếu lại xuất hiện, thuận lý thành chương thu tín đồ rộng rãi.
Những bình dân bách tính này, trôi dạt khắp nơi, chính là do Thiên Miếu hại, nhưng cuối cùng, từng người còn vô cùng cảm kích Thiên Miếu.
Còn Thiên Miếu lại tận lực phát động chiến tranh, để chiến hỏa đốt khắp Đại Chu, thế gian này, có mấy người có thể biết?
Giờ khắc này ở trong chiến khu, Thiên Miếu được người người khen ngợi!
Đột nhiên, Diệp Chân nghĩ tới sa dân Y Trĩ Sa Hải, nơi đó, tín ngưỡng vốn vô cùng thuần túy, tín giả cuồng tín liên tiếp xuất hiện, Y Trĩ Thần Điện lấy lực lượng nhỏ bé đối kháng Thiên Miếu mà không sợ, tín ngưỡng sa dân Y Trĩ Sa Hải, tự cho là công lao vĩ đại!
Mà bây giờ, Thiên Miếu đang cố gắng để bách tính Đại Chu cũng biến thành như vậy!
- Những tên đầu trọc Thiên Miếu này, vì trường sinh, quả là muốn điên rồi!
Thánh Tế Mạt Vũ tức giận, mắng lên.
- Vì trường sinh?
- Đương nhiên!
- Thế gian này, chỉ có Chúng Sinh Nguyện Lực mới có thể bù đắp thần nguyên hao tổn, nếu không có lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực, mấy lão tặc trong Thiên Miếu tự xưng Đạo Tổ kia, làm sao có thể trường sinh vô số năm như vậy?
Thánh Tế Mạt Vũ oán hận nói.
Điểm này, Diệp Chân biết, chúng thần Thiên Miếu, chúng thần Ma Tộc, tồn tại Tạo Hóa cảnh ở chư thiên vạn giới đều cần tiêu hao lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực để bổ sung thần nguyên hao tổn rồi thu hoạch được trường sinh.
Chỉ là, Thánh Tế Mạt Vũ vừa nói như vậy, Diệp Chân đột nhiên muốn biết, chẳng lẽ Thánh Tế của Tổ Thần Điện không cần Chúng Sinh Nguyện Lực sao?