← Quay lại trang sách

Chương 3297 A Nguyên Khôi Phục

Quân coi giữ Vân Châu được gia hỏa này chỉ điểm và phối hợp đã giết đại quân dưới trướng hắn đại bại, mặc dù nguyên nhân là có Thánh Tế Tổ Thần Điện ra tay diệt sát hai vị Đại tổng quản hành quân, nhưng nguyên nhân từ Diệp Chân cũng không thể coi thường.

Tức giận nhẹ gật đầu, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân hạ mệnh lệnh lui quân!

Nhìn đại quân Ma Tộc lui bước giống như thủy triều, quân dân trên đầu tường Vân Châu vang lên tiếng hoan hô rung trời.

Vân Châu thoát khỏi vây thành.

Diệp Chân lại bay về phía Thánh Tế Mạc Vũ trên bầu trời, hỏi nói:

- Mạc Thánh Tế, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì, đi đâu?

- Tiếp theo?

Đối mặt với vấn đề của Diệp Chân, ánh mắt của Thánh Tế Mạc Ngôn đột nhiên trở nên có chút phiêu hốt:

- Tiếp theo, ngươi cũng không cần đi theo lão phu.

Câu trả lời này của Thánh Tế Mạc Vũ làm cho Diệp Chân khá ngoài ý muốn.

- Chuyện kế tiếp, ngươi không thích hợp tham gia.

Thánh Tế Mạc Vũ nói làm cho trái tim của Diệp Chân đập nhanh lên.

Vị tiền bối Tổ Thần Điện này, từ lúc vừa gặp nhau đã liên tục thành toàn, chiếu cố và bảo hộ Diệp Chân, làm cho Diệp Chân cảm kích, đồng thời cũng cảm động không hiểu.

Diệp Chân đoán, hành động tiếp theo của Thánh Tế Mạc Vũ có thể sẽ mẫn cảm, thậm chí là rất nguy hiểm, lúc này mới không để cho Diệp Chân tham gia.

- Mạc Thánh Tế, nếu cần ta làm cái gì thì cứ mở miệng phân phó.

Nghe vậy, Thánh Tế Mạc Vũ nhẹ gật đầu:

- Vừa rồi lão phu có một việc muốn ngươi đi làm.

- Mời Mạc Thánh Tế phân phó.

- Bảo vệ tốt chính mình.

Diệp Chân ngạc nhiên.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Chân, Thánh Tế Mạc Vũ lần nữa mở miệng:

- Hôm nay, ngươi đã làm ra danh tiếng hơi lớn.

Diệp Chân nhẹ gật đầu, danh tiếng hôm nay của hắn, quả thật có chút lớn, nhất là dưới tình huống trùng hợp, ở chiến trường Khánh Châu, dùng ba mũi tên bắn chết một vị Tạo Hóa Thần Nhân của Ma Tộc, danh tiếng này thật sự đại phát.

- Quan trọng nhất là, ngươi thành lỗ thủng ảnh hưởng đến quy củ cấm Tạo Hóa Cảnh tham chiến.

- Mặc dù Thiên Miếu ban bố quy củ cấm chỉ Tạo Hóa Cảnh tham chiến đã bị lọt ra rất nhiều lỗ hổng, chỉ sợ cũng không quá lâu nữa, Tạo Hóa Cảnh có thể toàn diện tham chiến.

- Nhưng trước khi Tạo Hóa Cảnh có thể toàn diện tham chiến, ngươi chính là lỗ thủng to lớn của quy củ này.

- Lấy tu vi của Đạo Cảnh lại có được thực lực chém giết Tạo Hóa Cảnh.

- Giống như vừa rồi, một mình ngươi có thể thay đổi toàn bộ chiến cuộc.

- Cho nên, Ma Tộc và Thiên Miếu có thể sẽ có tận lực nhắm vào ngươi, ngươi phải cẩn thận.

Thánh Tế Mạc Vũ nói.

- Tận lực nhằm vào!

Diệp Chân đầy sát khí nói:

- Chỉ sợ bọn hắn không tới.

Thánh Tế Mạc Vũ lần nữa lắc đầu:

- Ngươi phải biết, chiến đấu cũng không phải toàn bộ của đấu tranh, giống như Uy Vương và Vệ Quốc Công, bên cạnh bọn hắn có thực lực phi thường cường đại, nhưng vẫn như cũ không hiểu rõ bỏ mình, chính là cùng loại thủ đoạn.

- Chư Thiên Vạn Giới này, bí pháp Thần Thông tầng tầng lớp lớp, ngươi phải cẩn thận.

Thánh Tế Mạc Vũ nhắc nhở lần nữa.

- Đa tạ Mạc Thánh Tế nhắc nhở.

Thánh Tế Mạc Vũ liên tục nhắc nhở, Diệp Chân nghe rất nghiêm nghị.

Khẽ lên tiếng, lần nữa nhìn Diệp Chân một chút, Thánh Tế Mạc Vũ cứ thế biến mất.

Ngoài Vân Châu thành, đại quân Ma Tộc đã rút quân, quân coi giữ Vân Châu đã khổ chiến mấy ngày, lúc này mặc dù đánh tan đại quân Ma Tộc nhưng cũng đã nỏ mạnh hết đà, không thừa cơ truy kích.

Cho nên ngoài Vân Châu thành, trừ chiến đấu lẻ tẻ ra thì chiến sự cơ bản đã kết thúc.

Lên tiếng chào hỏi, Diệp Chân một đường rời khỏi Vân Châu.

Châu mục Vân Châu Đường Hiển còn muốn lưu Diệp Chân lại, Diệp Chân cũng lộ vẻ biết ý nghĩ của Đường Hiển.

Cho dù cân nhắc từ phương diện nào, lưu danh tướng và cường giả như Diệp Chân lưu tại Vân Châu, đều có chỗ cực tốt.

Nhưng Diệp Chân cũng có lo nghĩ của mình.

Một phen tính toán, trước đưa Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh ngoài mấy ngàn dặm về không gian Thận Long Châu cho an toàn, sau đó Diệp Chân trực tiếp thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, liên tục độn hành ở mặt đất, bầu trời, sơn hà thủy mộc trong một đoạn thời gian, đảm bảo không ai có thể dùng thần niệm theo dõi, đồng thời hắn trực tiếp tiến vào thời tự không gian của Thận Long Châu.

Diệp Chân cẩn thận như vậy là vừa rồi Thánh Tế Mạc Vũ nhắc nhở.

Vừa tiến vào trong thời tự không gian của Thận Long Châu, vẻ mặt của Diệp Chân trở nên hưng phấn.

- A Nguyên, thế nào rồi?

- Lần này lấy được Thánh Ưng Châu, có đủ ngươi khôi phục thương thế hay không?

Diệp Chân liên tiếp đặt câu hỏi.

Trong thời tự không gian của Thận Long Châu, một thanh y thiếu niên trống rỗng xuất hiện, hướng về Diệp Chân cúi người hành lễ:

- Thiếu chủ, đã có chỗ khôi phục, lần này lấy được Thánh Ưng Châu đã đầy đủ.

- Ngươi có thể hiện ra bản thể rồi?

Nhìn thấy A Nguyên mặc thanh y, Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.

Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu nguyên linh A Nguyên từ sau khi một viên bản thể châu bị tổn hại, vẫn không cách nào hiển hóa bản thể.

Bây giờ có thể hiển hóa bản thể, đã nói lên thương thế tốt không sai biệt lắm.

Ngay khi A Nguyên gật đầu, Diệp Chân đã kêu la:

- Nhanh, nhanh cho ta xem, ngươi khôi phục thế nào.

A Nguyên mặc thanh y hơi vừa chắp tay, ánh sáng lóe lên đã hóa thành một chuỗi mười hai hạt châu rơi vào trong tay Diệp Chân.

Trước đó, bản thể Bảo Châu thứ mười hai tràn đầy khe hở, khí tức yếu ớt, nhưng lúc này vết rạn to lớn đã được lấp đầy, khí tức ngang thân, nhưng mặt ngoài vẫn còn giăng đầy vô số vết rạn, hiển nhiên thương thế vẫn chưa triệt để hồi phục.

- Sao những vết rạn này vẫn không khôi phục? Có vấn đề khác sao?

- Thiếu chủ không cần lo lắng, như thế thương thế, cho dù không có tiên thiên không gian linh vật như Thánh Ưng Châu đền bù thì cũng cần một chút thời gian.

- Cần phải bao lâu?

- Không có thời gian mười năm, chỉ sợ không cách nào hoàn toàn hồi phục. Nhưng ở trong thời tự không gian Thận Long Châu của Thiếu chủ thì hơn một tháng là được rồi.

A Nguyên nói.

Diệp Chân biết, bảo vật càng mạnh mẽ thì sau khi bị hao tổn sẽ khôi phục càng chậm, Tiên Thiên Linh Bảo cần thời gian mười năm để khôi phục thương thế, thật ra thì cũng không tính là quá dài.

Nhưng thời gian mười năm ở trong thời tự không gian của Thận Long Châu, nhưng thời gian chỉ hơn một tháng mà thôi, nháy mắt sẽ qua.

Lúc này, Diệp Chân mới hoàn toàn thở dài một hơi.

Thánh Tế Mạc Vũ cảnh cáo, nếu Diệp Chân không thể không để trong lòng, đó là sự thật.

Nhưng chỉ cần thương thế của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu triệt để khôi phục, như vậy Diệp Chân dưới tình huống cực đoan cũng có thể tự vệ.