← Quay lại trang sách

Chương 3314 Sóng To Gió Lớn

Diệp Chân cũng một mặt ngạc nhiên, ánh mắt nhìn qua mỗi một chỗ trong không gian, muốn tìm ra thân ảnh của Lục Ly.

Một chút linh quang đột nhiên liền sáng lên trước mặt Diệp Chân, khí tức thần hồn yếu ớt làm cho trên mặt Diệp Chân và Thận Long Nguyên Linh A Sửu đều xuất hiện vẻ thất vọng.

Tàn hồn!

Đây cũng chỉ là một sợi tàn hồn Lục Ly lưu lại.

Nhưng cho dù tàn hồn thì Diệp Chân vẫn cung kính cúi chào về một đạo lưu quang vừa rồi hóa thành thân ảnh Lục Ly.

- Sư tôn, đồ nhi ngu dốt còn xin sư tôn chỉ thị.

- Đứa ngốc, đứa ngốc, ngươi thật sự có được bảo sơn mà không biết.

m thanh của Lục Ly lần nữa vang lên.

- Có được bảo sơn mà không biết? Sư tôn là chỉ?

- Đứa ngốc, ngươi cũng đã biết thế gian này, thiên địa pháp tắc cường đại nhất và khó tuy luyện nhất là cái gì?

- Thiên địa pháp tắc cường đại nhất và khó tu luyện nhất...

Còn không đợi Diệp Chân nói xong, âm thanh của Lục Ly đã vang lên:

- Là thời gian!

- Thế gian này, thiên địa pháp tắc cường đại nhất là thời gian pháp tắc, thời gian pháp tắc cũng là thế gian này khó nắm giữ nhất.

Lúc này, Diệp Chân mới phát hiện, hình như sư tôn Lục Ly trước mắt chỉ đang tự thuật.

Diệp Chân và Thận Long Nguyên Linh A Sửu liếc nhau, trong mắt hai người đều xuất hiện vẻ khổ sở.

Tàn hồn Lục Ly trước mắt này, thậm chí còn ngay cả tàn hồn cũng không tính, chỉ có thể coi là một đoạn thần hồn lạc ấn, chỉ là theo ý tứ của Lục Ly khi còn sống, phối hợp tự thuật, ngay cả giao lưu với bọn người Diệp Chân cũng không được.

- Thời gian lực lượng pháp tắc là theo đuổi tối chung cực của cường giả đỉnh cấp, bởi vì có người nói, nắm giữ thời gian chẳng khác nào nắm giữ tất cả.

- Nhưng thời gian lực lượng pháp tắc cực kỳ khó tu luyện, nhập môn cũng khó khăn, chớ nói chi là tu luyện.

- Đứa ngốc, ngươi nhất định là dùng năng lực tăng tốc và giảm tốc của thời tự không gian như một bí pháp Thần Thông.

- Sao sư tôn ngươi biết?

Diệp Chân một câu thốt ra, mới nhớ tới Lục Ly trước mắt này chỉ là tàn hồn truyền đạt tin tức.

- Thật ra thì, năng lực tăng tốc và giảm tốc thời gian của thời tự không gian có tác dụng chính là tu luyện!

- Làm cho ngươi có thể càng nhanh cảm ứng được lực lượng thời gian, càng nhanh nhập môn.

- Ghi nhớ, biến ảo giữa tăng tốc và giảm tốc thời gian có đại huyền bí!

Vừa nói xong ba chữ 'Đại huyền bí', sợi tàn hồn này của sư tôn Lục Ly đã triệt để tiêu tán.

Bình tĩnh giật mình, Diệp Chân mới chắp tay về phía Lục Ly vừa tiêu tán:

- Đa tạ sư tôn chỉ điểm!

Khi vừa quay đầu, đã thấy trong đôi mắt của Thận Long Nguyên Linh A Sửu xuất hiện ngấn lệ, còn đang lau đi nước mắt.

Diệp Chân đột nhiên ngây người.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu là Linh Thể, ở đâu ra nước mắt?

Cho dù thật khóc thì cũng không thể nào có mắt nước mắt.

Nhưng bây giờ, trong đôi mắt của Thận Long Nguyên Linh A Sửu đúng là có xuất hiện nước mắt.

- A Sửu, ngươi có thực thể rồi?

Diệp Chân kinh hô lên.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu thật nhanh lau đi nước mắt ở khóe mắt, mãnh liệt nhẹ gật đầu:

- Đây cũng là một thu hoạch sau khi phá vỡ phong ấn không gian tầng thứ bảy Thận Long Châu, sau này ta sẽ hành động càng thêm tự do, phát huy ra tác dụng cũng mạnh hơn.

- Ừm.

Diệp Chân gật đầu, sau đó bỗng nhiên nói:

- Ngươi vừa khóc sao? Ngươi khóc cái gì?

Thận Long Nguyên Linh A Sửu nhìn trái một chút, nhìn phải một chút, sau đó nở nụ cười:

- Ta khóc sao? Sao đại gia ta có thể khóc?

- Ta đó là bật cười, bật cười vì ngươi quá đần!

Nghe Thận Long Nguyên Linh A Sửu gượng ép giải thích, Diệp Chân im lặng.

Thật ra thì Diệp Chân đã biết vì sao A Sửu khóc.

Bởi vì ngay vừa rồi, Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã xác định, Lục Ly chết thật rồi, triệt để tan thành mây khói.

Một tia khả năng còn sót lại cũng không có.

Bằng không, vừa rồi tàn hồn đã không phải chỉ để một đoạn tàn hồn truyền đạt tin tức.

Diệp Chân không biết Thận Long Nguyên Linh A Sửu ở cùng với sư tôn Lục Ly bao nhiêu năm, nhưng nghĩ đến tình cảm nhất định rất thâm hậu.

- Muốn khóc thì cứ khóc ra đi.

Diệp Chân sờ sờ đầu A Sửu, đi thẳng vào chỗ sâu nhất trong thời tự không gian, muốn theo sư tôn Lục Ly chỉ thị, cảm ứng thời gian lực lượng pháp tắc.

Sau lưng, truyền đến tiếng khóc xé tâm chết phổi của Thận Long Nguyên Linh A Sửu.

Lạc Ấp.

Trên triều đình đang bộc phát một trận gió bão to lớn.

Nguyên nhân gây nên trận gió bão này là Quân Bộ Thượng thư và gần như tất cả trọng thần Quân Bộ và tướng lĩnh tiền tuyến liên hợp Tốn Thân Vương Cơ Đáng, Tứ Hoàng Tử Cơ Uyên, Thất Hoàng Tử Cơ Chúc, cùng nhau vạch tội Đại Ti Thiên Lỗ Diệt.

Tội danh là chặt đứt cung ứng hậu cần quân nhu của đại quân, dẫn đến chiến sự ở nhiều chiến khu gặp khó khăn, tử thương vô số đại quân, ném thành mất đất, đây là tội chết, càng có khả năng tư địch, thỉnh cầu điều tra rõ!

Phần tấu vạch tội này trực tiếp dẫn bạo tiểu triều hội Lạc Ấp hôm nay, càng lật ra toàn bộ chiến sự thê thảm đến đau đớn mấy ngày nay.

Ngày mười một, cũng chính là bốn ngày trước, phó quân đoàn trưởng trung ương Tứ Tượng quân đoàn Miêu Quy chủ trì tiến đánh chiến trường Ngô Châu, một nhóm Linh Thạch và nỏ tiễn đáng lẽ phải đến từ nửa tháng trước nhưng vẫn chưa đến, dẫn đến cung ứng thiếu thốn.

Cũng không đủ mũi tên áp chế Hổ Yêu nhất tộc tiến công, tiếp theo bị Hổ Yêu nhất tộc nhìn ra quân đội Miêu Quy quân nhu không đủ.

Quân sư của Hổ Yêu nhất tộc cũng không kém chút nào.

Sau đó, bị Hổ Yêu nhất tộc công phá đại doanh, tổn thất nặng nề.

Cũng may là Miêu Quy có kinh nghiệm phong phú, từ rất sớm đã dự liệu được khả năng này nên sớm có chuẩn bị, bằng không, cho dù bộ đội sở thuộc Miêu Quy không toàn quân bị diệt thì chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng sẽ không có lực lượng tiến công Hổ Yêu nhất tộc.

Sau đó, Thất Hoàng Tử Cơ Chúc đối phó Ngọc Châu Hùng Yêu cũng xảy ra vấn đề.

Hùng yêu da thô thịt dày, có tiếng là khó đối phó, mũi tên bình thường khó có thể làm bị thương bọn hắn, một khi bị vọt tới gần đó, sĩ tốt Đại Chu lại không phải đối thủ của những Hùng Yêu có lực lượng phòng ngự cực kỳ kinh người, cho nên cực kỳ dựa vào đối với quân giới, nhất là quân giới uy lực lớn, ví dụ như nỏ tiễn do Phá Thiên Tru Long Nỗ bắn ra.