Chương 3325 Liên Minh Chín Tộc
Có Hổ tộc bảo đảm và Ma Tộc tán thành, đương nhiên sẽ không ai nghi ngờ thân phận của nam tử này.
Đương nhiên, cũng chỉ có Hổ tộc và Ma Tộc biết, lai lịch của nam tử này.
Nam tử này đương nhiên là tới từ Thiên Miếu.
Liên minh tám tộc diệt Chu sao có thể thiếu được Thiên Miếu chứ.
Huống hồ, thật ra liên minh tám tộc diệt Chu này còn là do Thiên Miếu một tay thúc đẩy.
Chỉ có điều địa bàn và tín đồ của Thiên Miếu, trước mắt chủ yếu toàn bộ tập trung ở trên địa bàn của Đại Chu, nếu bọn hắn công khai gia nhập liên minh Diệt Chu thì sau khi bị Đại Chu phát hiện sẽ như thế nào còn rất khó nói.
Liên minh tám tộc Diệt Chu, vô cùng khiêm tốn thành lập ở Ngô Châu do Hổ Yêu nhất tộc chiếm lĩnh.
Người tham dự hội nghị trừ sứ giả và quân sư đoàn do các tộc phái tới ra thì không còn người khác.
Chuyện thứ nhất sau khi liên minh tám tộc Diệt Chu thành lập chính là diệt sát Diệp Chân!
Trước mắt, Diệp Chân tán loạn trên chiến trường của các tộc, làm hại rất nhiều quân đoàn.
Bất luận nhất tộc nào trong tám tộc đều có hơn mười vị Đạo Cảnh hao tổn trong tay Diệp Chân.
Nhất là Oa Linh nhất tộc, nhân khẩu của bọn hắn vốn đã thưa thớt, nhưng trước sau lại bị Diệp Chân xử lý mấy trăm Đạo Cảnh, còn mất hai Thánh tử, có trời mới biết bọn hắn đau lòng cỡ nào.
Quả thực là hận không thể ăn sống thịt của Diệp Chân, cho nên bọn hắn cực kỳ tích cực đối với chuyện này.
Nhưng dưới tình huống lực lượng Tạo Hóa Cảnh không cách nào tham chiến thì muốn đối phó Diệp Chân lại phi thường không dễ dàng.
Cuối cùng, liên minh tám tộc đã giao nhiệm vụ đối phó Diệp Chân cho quân sư đoàn do Đồ Chính cầm đầu.
Đây cũng là hành động đầu tiên của liên minh tám tộc Diệt Chu, trong ước định của liên minh tám tộc Diệt Chu, tám tộc sẽ tiếp nhận sự chỉ huy của quân sư đoàn.
Liên minh tám tộc định ra kế hoạch hành động chỉnh thể, sau đó sẽ do quân sư đoàn đưa ra mệnh lệnh và nhiệm vụ cụ thể, các tộc có thể tự mình ước định và cân nhắc, có quyền từ chối, nhưng nhất định phải nói rõ lý do.
Nếu không có lý do hợp lý, mà lại từ chối chấp hành mệnh lệnh của quân sư đoàn, như vậy quân sư đoàn sẽ có quyền lực tướng đá tộc này ra khỏi liên minh tám tộc Diệt Chu, đồng thời liệt vào kẻ địch của liên minh tám tộc Diệt Chu.
Quy tắc nội bộ đơn giản rõ ràng, tiếng hô của nội bộ tám tộc đối với chuyện diệt sát Diệp Chân cũng tăng vọt.
Cho nên, khi quân sư đoàn do Đồ Chính cầm đầu ban bố từng mệnh lệnh xuống thì các tộc chấp hành vô cùng triệt để.
...
La Châu là một phân điện của Tổ Thần Điện, Diệp Chân và Thánh Tế Mạc Vũ đang ngồi dựa vào lan can, trước mặt mỗi người đều đặt một vò rượu.
Vẻ mặt của Diệp Chân tràn đầy nghiêm túc, còn giữa lông mày của Thánh Tế Mạc Vũ lại tràn đầy vể bi phẫn.
- Ngươi xem đi, ngươi xem đi, Miêu Quy, Ly Thân Vương Cơ Nguyên, Tốn Thân Vương Cơ Đáng, Tứ Hoàng Tử Cơ Uyên, Thất Hoàng Tử Cơ Chúc, những người này đều gửi văn thư cho ta như tuyết rơi, toàn bộ đều mời ngươi ra tay phối hợp tác chiến.
- Bọn hắn chỉ là những Thống Soái mà còn biết dùng ngươi, biết ngươi có tác dụng lớn đối với cục diện chiến đấu.
- Thế nhưng hoàng đế của chúng ta thì sao?
- Lại trói ngươi cao lên không dùng, thật không biết sao Đại Chu ta có thể để hôn quân như vậy ngồi lên đế vị.
Đối với chuyện này, Diệp Chân trừ cười khổ vẫn là cười khổ.
Ngay cả bản thân Diệp Chân cũng nghĩ không thông Nhân Tôn Hoàng Cơ Long này đến cùng là nghĩ thế nào.
Khoảng thời gian này, hắn liên chiến xuất hiện trong từng chiến trường, xuất quỷ nhập thần bắn giết tướng lĩnh của Ma Tộc và Yêu Tộc, ở trong suy nghĩ của tướng sĩ và bình dân bách tính bình thường của Đại Chu đã thành tồn tại giống như Chiến Thần.
Mà từng thống soái trên chiến trường cũng đều đã nhìn thấy giá trị của Diệp Chân.
Chỉ cần Diệp Chân hiện thân một lần, địch nhân của bọn hắn sẽ biến thành rùa đen rụt đầu, ngay cả chỉ huy cũng biến thành không linh hoạt lắm, căn bản không có một tướng lĩnh nào dám đứng ra.
Loại tình huống này, sĩ khí của kẻ địch còn có thể cao được sao?
Chỉ huy của kẻ địch còn có thể trở nên hữu hiệu sao?
Xác suất phản công chiến thắng sẽ tăng thêm rất nhiều.
Cho nên, các Thống soái ở những đại chiến khu này đều nhao nhao liên hệ Diệp Chân.
Chỉ là khoảng thời gian này, Diệp Chân vì ẩn nấp hành tích nên chỉ tiến hành liên hệ với dòng chính Bắc Hải của mình, không tiến hành bất cứ liên hệ gì với những người khác ở bên ngoài, để phòng tiết lộ hành tung.
Cho nên, những văn thư và thư tín này giống như tuyết rơi bay đến Tổ Thần Điện, Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện Đông Phương Ly Ca không có cách, hắn cũng không có cách nào liên hệ với Diệp Chân, nhưng hắn có thể liên hệ đến Thánh Tế Mạc Vũ.
Cuối cùng, những thư tín và văn thư như tuyết rơi này thông qua Thánh Tế Mạc Vũ chuyển đến tay Diệp Chân.
- Những chuyện này, ngươi định làm thế nào?
Thánh Tế Mạc Vũ chỉ những thư tín kia, sau đó nhìn Diệp Chân hỏi.
- Bây giờ, cho dù là Ma Tộc, hay là Yêu Tộc, đều muốn tất sát ta cho thống khoái, ngươi nói, ta còn có thể có lựa chọn gì?
- Trừ giúp Đại Chu triệt để đánh bại bọn hắn ra, ta còn có thể có lựa chọn gì?
Diệp Chân mãnh liệt rót một ngụm rượu lớn, hắn nói như vậy cũng là tình huống hiện tại.
- Huống hồ, đây cũng là con đường tu luyện của ta!
Khi nói câu nói này, sát khí của Diệp Chân bắn ra bốn phía!
- Vậy ngươi đã dự định trợ giúp bọn hắn rồi sao?
Thánh Tế Mạc Vũ hỏi.
- Xem như giúp chính ta đi! Nhưng giúp thế nào, giúp lúc nào, giúp ai, đều phải do bản thân ta an bài!
Diệp Chân rất rõ ràng tình huống hiện tại của mình.
Có được lực lượng vượt qua mực bình thường, lại tiến hành tập sát như thiểm điện trên các đại chiến trường, cho dù là Ma Tộc hay là Yêu Tộc cũng đều hận không thể giết Diệp Chân cho thống khoái.
Càng có một Thiên Miếu đang nhìn chằm chằm hắn.
Cho nên, Diệp Chân cũng không từ chối bọn người phó quân đoàn trung ương Tứ Tượng quân đoàn trưởng Miêu Quy, Tốn Thân Vương Cơ Đáng, Tứ Hoàng Tử Cơ Uyên, Thất Hoàng Tử Cơ Chúc, Ly Thân Vương Cơ Nguyên cầu viện.
Chỉ là trả lời nhóm bọn hắn, bản thân hắn sẽ chọn thời cơ xuất chiến.
Đó cũng không phải Diệp Chân quá mềm lòng lại hoặc là chơi chủ nghĩa anh hùng.
Mà đây là tận chiến tộc loại.