← Quay lại trang sách

Chương 3378 Hồng Nhu Trở Về

Nói đến cái địa khí vận này, cực kỳ mê hoặc.

Ngươi nhìn không thấy, sờ không được, nhưng người tu vi càng cao thâm, càng kiêng kỵ cái đại vận khí này.

Lấy một thí dụ đơn giản, ở nhà một mình ngã trúng ngưỡng cửa một phát, đầu thủng một lỗ lớn, chết rồi, một người khác lăn xuống từ đỉnh núi cao hơn ngàn mét, cuối cùng toàn thân chỉ có chút máu ứ đọng, đánh rắm cũng không có.

Ngươi nói đây coi là gì?

Người ta nói đây là vận khí!

Nhưng ở trong mắt những Thần Vương Thần Quân kia, đây là đại khí vận!

Cho nên, chỉ cần có một chút khả năng, bọn hắn cũng không nguyện ý chịu phản phệ của đại khí vận này!

Có điều, trong thiên địa này, lại có ít người là có năng lực trốn tránh khỏi đại khí vận phản phệ.

Chẳng hạn như người tranh đoạt hoàng vị - đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao!

Không phải hắn thần thông quảng đại thế nào mà bởi vì hắn là người trong thiên địa này có thể tranh đoạt địa vị Nhân Hoàng.

Thiên đạo vô tình, mỗi một lần thay đổi vị trí Nhân Hoàng đều tạo ra gió tanh mưa máu.

Nếu đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao ám sát Nhân Hoàng, sau đó ngồi lên ngôi vị Nhân Hoàng này sẽ có thể điều chỉnh quy phản phệ của đại khí vận!

Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là bởi vì đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao là nhi tử của Nhân Hoàng, có cơ hội cũng có khả năng ám sát Nhân Hoàng thành công nhất.

Bằng không, Thiên Miếu quản gì người ám sát có thể bị đại khí vận phản phệ hay không.

Nhưng bởi vì trở thành thái tử, Cơ Ngao đã không còn giữ kế hoạch này nữa.

Chuyện này khiến Bách Lý Phi vô cùng bị động.

Nếu kế hoạch này ngăn cản hắn ở một bước này, không thể động đậy, dẫn đến ảnh hưởng tới đại kế tiếp theo, đến lúc đó, Thần Vương tức giận, hắn chắc chắn phải chết.

Bây giờ, vẫn đề nan giải này bày trước mặt, vui sướng khi thu được quyền lực chưởng quản mọi việc trước đó đã triệt để không còn.

Giờ khắc này, Bách Lý Phi vạch lên đầu ngón tay, tính toán thời gian.

Mong đợi hết ba tháng kỳ hạn, Hồng Nhu quay về, ném cái củ khoai nóng bỏng tay này cho Hồng Nhu.

Nhưng kỳ hạn ba tháng đã sớm qua mà Hồng Nhu vẫn không trở về.

Khiến cho Bách Lý Phi đang vô cùng sốt ruột trông mòn con mắt.

So với đại sự này, chuyện trước đó Thiên Miếu bị hủy sáu phân điện đã không coi là gì.

- Tiếp tục đi cầu kiến Cơ Ngao!

Hạ viện Thiên Miếu, Bách Lý Phi lâu nay trông mong mà Hồng Nhu không đến, đột ngột hạ quyết tâm, ra lệnh cho Hoàng Dị.

- Nếu Cơ Ngao gặp ngươi thì thôi, nếu không gặp ngươi thì truyền ra lời đồn, nói thái tử Cơ Ngao này có ý nghĩ giết vua, có thể tùy thời ném ra ngoài một chứng cứ chúng ta nắm giữ.

Bách Lý Phi có chút nóng nảy, sắc mặt âm trầm:

- Nếu Cơ Ngao nãy đã muốn làm thái tử như thế, sau khi trở thành thái tử còn không muốn tiếp tục hợp tác với chúng ta, vậy chúng ta sẽ khiến hắn không làm thái tử được. Nhớ kỹ, sau khi thả ra lời đồn, có thể dùng cái này uy hiếp thái tử Cơ Ngao, nếu hắn còn không chịu hợp tác thì ném chứng cứ ra ngoài....

- Ngu xuẩn!

Còn không đợi Hoàng Dị nhận lệnh, một tiếng quát lạnh đột ngột vang lên trong tĩnh thất, vẻ mặt Bách Lý Phi đầu tiên là thay đổi, sau khi lập tức biến thành vui mừng, quỳ xuống về phía phát ra âm thanh.

- Thuộc hạ cung nghênh đại nhân công thành trở về!

Hoàng Dị ở một bên ngạc nhiên trong chốc lát, cũng vội vàng quỳ xuống.

Không gian hơi rung động, thân hình và khí tức của Hồng Nhu đột ngột xuất hiện, trong chớp mắt khí tức xuất hiện, bất luận là Hoàng Dị hay là Bách Lý Phi, trong mắt đều hiện lên vẻ khiếp sợ, sau khi chính là vẻ cực kỳ hâm mộ.

Thượng Phẩm Thần Nhân!

Tạo Hóa Thần Nhân hậu kỳ!

Trong Thiên Miếu, Tạo Hóa Thần Nhân chia thành tam phẩm thượng, trung, hạ, đem so sánh với tu vi, Tạo Hóa Thần Nhân sơ kỳ đương nhiên là Hạ Phẩm Thần Nhân, trung kỳ là Trung Phẩm Thần Nhân, hậu kỳ là Thượng Phẩm Thần Nhân.

So ra mà nói, Thượng Phẩm Tạo Hóa Thần Nhân cũng không phải bình thường, bởi vì tiến một bước lớn về phía trước, vậy sẽ là Tạo Hóa Thần Tướng.

Điều mà Bách Lý Phi và Hoàng Dị hâm mộ chính là, không ngờ Hồng Nhu lại một bước có hơn thành Thượng Phẩm Thần Nhân.

Phải biết, trong Thiên Miếu có rất nhiều Tạo Hóa cảnh, hàng trăm hàng ngàn năm đều chưa chắc có thể từ Hạ Phẩm Thần Nhân tấn giai đến Trung Phẩm Thần Nhân.

Nhưng ba tháng rưỡi trước đó, Hồng Nhu vẫn là Đạo cảnh đỉnh phong, bây giờ vào Chúng Sinh Bí Cảnh lại thăng lên Thượng Phẩm Thần Nhân!

Sao Bách Lý Phi có thể không ước ao.

Mà Hoàng Dị càng vô cùng ước ao, sau khi hắn đột phá trở thành hạ phẩm Tạo Hóa Thần Nhân, khổ tu ba trăm năm mới được Trung Phẩm Thần Nhân, bốn trăm năm sau đó một mực phí hoài đến bây giờ cũng không có cách nào đột phá.

Nhưng Hồng Nhu....

Quả thực là so người với người, tức chết!

Hồng Nhu nhìn ra Bách Lý Phi và Hoàng Dị ước ao, đắc ý một lúc, lại cười nói:

- Chỉ cần các ngươi làm việc tốt, cuối cùng sẽ có cơ hội như vậy.

Nói đến đây, sắc mặt Hồng Nhu đột ngột tối sầm lại, trầm giọng, tức giận mắng:

- Nhưng theo mấy câu vừa rồi, các ngươi đừng nói là lập công lớn đi vào Chúng Sinh Bí Cảnh, thậm chí có thể phạm phải sai lầm lớn bị giam vào địa ngục!

Vẻ mặt Bách Lý Phi và Hoàng Dị căng thẳng, vội vàng nghe giáo huấn!

- Địa vị thái tử của Cơ Ngao có được như thế nào, các ngươi cũng không làm rõ, vậy mà đã muốn hành động như vậy, còn muốn uy hiếp thái tử Cơ Ngao, quả thực quá là ngu xuẩn!

- Địa vị thái tử của Cơ Ngao, chính là từ lợi ích của các quý tộc Đại Chu, đừng nói là loại tội danh trong bóng tối mưu đồ ám sát Nhân Tôn Hoàng Cơ Long này, ngay cả loại chuyện lên kế hoạch ám sát cha hắn, cho dù có chứng cứ, bây giờ cũng không uy hiếp được hắn chút nào. Có vô số quý tộc Đại Chu kia ủng hộ, trừ phi thái tử Cơ Ngao minh đao minh thương nâng cờ làm phản, nếu không căn bản không có bất kỳ tác dụng nào. Ngược lại sẽ đấy thái tử Cơ Ngao đẩy tới phía đối lập với Thiên Miếu chúng ta....

Hồng Nhu mắng cho một trận khiến sắc mặt Bách Lý Phi và Hoàng Dị biến đổi liên hồi, cuối cùng, vẫn là Bách Lý Phi cúi đầu nói:

- Chúng ta ngu độn, cụ thể làm thế nào, còn xin đại nhân chỉ thị.

- Cụ thể?

Hồng Nhu cười lạnh:

- Muốn áp dụng kế hoạch cấm kỵ này, chỉ sợ còn phải dựa vào thái tử Cơ Ngao!

- Hả?

Lần này, Bách Lý Phi và Hoàng Dị đều có chút không hiểu.