← Quay lại trang sách

Chương 3381 Vì Tiếc Quân Phụ - Bức Cung

Vậy ai cũng có thể phát biểu ý kiến, hoàn toàn không bàn được việc lớn.

Còn nữa, quân quốc là chuyện hệ trọng, cũng cần giữ bí mật.

Nếu trên đại triều hội nghị định cái gì, nhất định sẽ lan truyền cho cả thiên

hạ đều biết trong thời gian cực ngắn.

Xuất phát từ vài điểm cân nhắc này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và quần thần quyết

định, đại triều hội ngày mười tháng ba đổi thành tiểu triều hội.

Nhưng lúc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long gần như một đêm chưa ngủ được đi tới Càn Khôn

điện, quần thần đã cho hắn một kinh hỉ to đùng.

Hơn ba ngàn một trăm triều thần chất đầy hơn phân nửa Càn Khôn điện.

Đại triều hội!

Đây là đại triều hội với nhân số tham gia hội nghị vượt qua quy định rất

nhiều!

Không phải đêm qua đã nói là tiểu triều hội sao?

Chẳng qua giờ khắc này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không dễ phát tác trước

mặt nhiều triều thần như vậy, ánh mắt âm tàn có chút lạnh lẽo lần lượt đảo qua

rất nhiều trọng thần, an vị trên ngự tọa.

Quần thần yên lặng nhìn Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ngồi lên ngự tọa, Nhân Tôn

Hoàng Cơ Long bị quần thần nhìn, đột nhiên có một cảm giác hoảng loạn khó

hiều.

Phải biết, hôm qua lúc quyết định đổi đại triều hội thành tiểu triều hội, là

miệng vàng lời ngọc của hắn, mặc dù không phát thánh chỉ rõ ràng, nhưng cũng

là khẩu dụ.

Nhưng quần thần lại ngang nhiên làm trái.

Mất khống chế!

Đối với triều đình, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đột nhiên có một loại cảm giác mất

khống chế vô hình.

Đợi Nhân Tôn Hoàng Cơ Long an vị, đại tổng quản nội giám Đồng Đức Hải theo hầu

như thường lệ kêu to một câu nói quen thuộc, tuyên bố triều hội bắt đầu, có

bản dâng sớ, không có thì bãi triều.

Thừa tướng Văn Cương là người đầu tiên bước ra khỏi hàng:

- Bệ hạ, lão thần có bản tấu!

Có lẽ là cái cảm giác tâm hoảng loạn khó hiểu này, lại hoặc là cảm giác mất

khống chế đối với triều đình, khiến cho vẻ mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ôn hòa

dị thường đối với thừa tướng Văn Cương.

- Thừa tướng có chuyện gì muốn bẩm tấu, nói thẳng là được.

- Vâng, thần tuân chỉ.

Lần này, Thừa tướng Văn Cương lại đâu ra đấy, lễ nghi vô cùng phù hợp, càng

khiến cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long khiếp sợ là, sau khi thừa tướng Văn Cương đi

tới chính giữa Càn Khôn điện, không ngờ lại hướng về phía Nhân Tôn Hoàng Cơ

Long hành đại lễ bái.

Điều này trực tiếp làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long kinh hãi đứng lên khỏi ngự

tọa.

Phải biết, cấp bậc Đại Chu nghiêm ngặt, nhưng quỳ lễ lại là đại lễ, đến cấp

bậc như thừa tướng Văn Cương, cho dù đối mặt với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng

hiếm khi cần quỳ lễ.

Chỉ có trong hoạt động tế thiên tế tự, ngẫu nhiên mới quỳ lễ.

Bây giờ thừa tướng Văn Cương vậy lại hành đại lễ ở trên triều hội như vậy,

khiến Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm thấy có một loại hàn khí bay thẳng ra sau

đầu.

Theo bản năng, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đưa ánh mắt nhìn về phía hai đầu lĩnh

tình báo của hắn, đại tổng quản nội giám Đồng Đức Hải và Đại Ti Thiên Tuần Tra

ti Lỗ Tiêm.

Cũng chính là giờ phút này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mới phát hiện, hôm nay trên

Càn Khôn điện, bên cạnh Đại Ti Thiên Lỗ Tiêm, không ngờ lại có thêm bốn vị

Quốc Công cực kỳ vạm vỡ, mơ hồ kẹp Đại Ti Thiên Lỗ Tiêm ở giữa, khiến cho vẻ

mặt của Đại Ti Thiên Lỗ Tiêm đầy lo lắng nhưng không thể làm ra bất kỳ động

tác nào.

Còn đại tổng quản nội giám Đồng Đức Hải, lại mang một vẻ mặt ngỡ ngàng. Thần

tình của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trong chớp mắt trở nên khó coi không gì sánh

được.

Có thể đoán ra, Đại Ti Thiên Lỗ Tiêm nhất định là biết cái gì, nhưng lại bị

quần thần dùng thế lực bắt ép.

Cũng chính là lúc này, thừa tướng Văn Cương quỳ gối chính giữa Càn Khôn điện,

thi xong đại lễ, bắt đầu đọc tấu chương của hắn.

Công văn dâng sớ vô cùng hoa lệ, nhưng nội dung lại tàn khốc không gì sánh

được, nội dung đó giống như tiếng sấm trực tiếp đánh vào đại não Nhân Tôn

Hoàng Cơ Long.

- Thần thương tiếc bệ hạ tuổi tác đã cao, vì tiếc quân phụ, xin thái tử Cơ

Ngao lấy cương vị thái tử để giám quốc!

Thừa tướng Văn Cương muốn xin thái tử Cơ Ngao giám quốc!

- Đây là bức thoái vị!

- Đây là các quần thần muốn đoạt quyền, bức vua thoái vị!

Đây là phản ứng đầu tiên của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Sau đó, hơn ba ngàn triều thần trong Càn Khôn điện, toàn bộ đồng loạt quỳ

xuống đất, xin tấu:

- Chúng ta thương tiếc bệ hạ tuổi tác đã cao, vì tiếc quân phụ, đặc biệt xin

thái tử Cơ Ngao lấy cương vị thái tử mà giám quốc.

Giọng của hơn ba ngàn thần tử, giống như lôi âm, vang vọng ở trong Càn Khôn

điện, chấn cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và đại tổng quản nội giám Đồng Đức Hải

của hắn trên mặt không còn chút huyết sắc.

Cũng rút hết tất cả lực lượng trong cơ thể Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, khiến thân

thể của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không khỏi mềm nhũn, mềm mại ngã ngồi lên trên

ngự tọa.

Nội giám Đại tổng quản Đồng Đức Hải ở một bên mau chóng đỡ lấy Nhân Tôn Hoàng

Cơ Long, tay lại không ngừng run rẩy.

Quần thần xin thái tử giám quốc, đây tuyệt đối là bức vua thoái vị, gần như

không khác gì với làm phản.

Nhưng mà giờ khắc này, hơn ba ngàn triều thần ở nơi đó đồng thời xin thái tử

giám quốc, trọng thần hắn xưa nay trọng dụng như Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ,

đại thủ tế Đông Dương Ly Ca, cũng ở trong đó, đều quỳ xuống đất xin tấu.

Điều này nói rõ, tất cả quý tộc thần tử Lạc Ấp, lúc này đều đứng về phía đối

lập với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Nói một cách khác, hành động trong mấy năm này của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã

uy hiếp đến lợi ích của tất cả quý tộc.

Đối với các quý tộc mà nói, một khi uy hiếp đến lợi ích của tất cả bọn họ, vậy

thì bọn hắn không ngại đổi một hoàng đế khác.

Xin thái tử giám quốc, chính là một loại thủ đoạn đổi hoàng đế hòa nhã.

Sau một khoảng thời gian Thái tử giám quốc, quần thần lần nữa thỉnh lệnh, thái

tử sẽ có thể lên ngôi.

Đương nhiên, đến lúc đó, ý kiến của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã không còn quan

trọng nữa.

Chỉ cần thái tử giám quốc, đã nói lên rằng vị hoàng đế là hắn này đã triệt để

mất đi quyền vị, hắn có nguyện ý hay không, còn ai thèm quan tâm ý kiến của

hắn?

Đây gần như là làm phản.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nằm mơ cũng không ngờ, phản ứng của quần thần vậy lại

quyết liệt như thế!

Thấy Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không có bất kỳ phản ứng gì, thừa tướng Văn Cương

thỉnh lệnh lần nữa, tiếng hô như núi của quần thần lại vang lên lần nữa.