← Quay lại trang sách

Chương 3390 Quyết Định Của Thừa Tướng Văn Cương

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thành công trở thành người đầu tiên bị ám sát thành

công trong các đời Đế Vương Đại Chu.

Đế Vương bị ám sát, Lạc Ấp với tư cách là trụ cột trong đế quốc, nhất định sẽ

xảy ra loạn.

Có điều, lúc này hệ thống quyền lực Đại Chu vẫn đang hoạt đồng bình thường,

văn võ bá quan một người cũng không thiếu, cho nên Lạc Ấp loạn thì cũng loạn

không đến đâu, nhiều nhất là lòng người hỗn loạn mà thôi.

Phiền phức nhất lại là thái tử.

Lúc này, thái tử Cơ Ngao ở nơi đó, không còn chút hình tượng nào khóc trời

quét đất, chính là chứng cứ rõ ràng.

Trước đó lão phụ kia sau khi cắt cổ tay của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, một câu

cuối cùng, 'Thái tử điện hạ, xin hết lòng tuân thủ hứa hẹn'!

Một câu đẩy thái tử Cơ Ngao vào trong vực sâu vô tận.

Ý nghĩa sau lưng câu nói này quá phong phú, cuộc ám sát này có thể là thái tử

Cơ Ngao chỉ điểm, có thể là thái tử Cơ Ngao tham gia, hoặc là thái tử Cơ Ngao

nhờ thế lực khác làm.

Tóm lại một câu, thái tử Cơ Ngao không thoát được quan hệ với chuyện Nhân Tôn

Hoàng Cơ Long bị ám sát.

Nói cách khác, thái tử Cơ Ngao giết cha giết vua!

Đại Chu coi trọng vũ dũng, nhưng càng coi trọng trung hiếu!

Nếu là thái tử Cơ Ngao có cử chỉ giết vua giết cha, đây chính là đại nghịch

bất đạo, bất trung bất hiếu, làm sao có thể kế thừa địa vị chí tôn kia?

Trước đó, ở thời khắc cuối cùng, thái tử Cơ Ngao quỳ gối phía trước Nhân Tôn

Hoàng Cơ Long trúng kỳ độc Hóa Vô sắp bỏ mình, cầu khẩn nguyên linh của Nhân

Tôn Hoàng Cơ Long cũng chính bởi vì điều này.

Nếu trước khi triệt để hồn phi phách tán, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có thể vì vậy

mở miệng nói một câu hay nửa câu, chẳng hạn như là việc này không có liên quan

gì đến thái tử, vân vân.

Nhiều quý tộc Đại Chu ở cạnh như vậy, sẽ có thể giúp thái tử Cơ Ngao thoát

khỏi chuyện này, chứng minh trong sạch.

Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, không ngờ Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại không

có nói một lời, không biết là không muốn hay là không thể!

Thái tử Cơ Ngao nghĩ, có thể là phụ hoàng hắn đang hoài nghi lần ám sát ngày

hôm nay là Cơ Ngao hắn chỉ điểm, hoặc là tham gia, dù sao thì hoàng đế bị ám

sát, người được lợi nhiều nhất chính là thái tử Cơ Ngao!

Nhưng ngược lại, bây giờ thái tử Cơ Ngao hoàn toàn không cần phải làm vậy.

Dưới sự ủng hộ của quý tộc do thừa tướng cầm đầu, thái tử Cơ Ngao đã thu được

quyền lực quản lý quốc sự.

Quan trọng nhất chính là, có bách quan ủng hộ.

Đủ loại công việc của Đại Chu, cuối cùng vẫn phải cần bách quan đi làm, có

bách quan ủng hộ, quyền lực của thái tử Cơ Ngao sẽ càng lớn, độc đảng càn khôn

và đăng cơ chỉ là chuyện sớm hay muộn, đầu óc bị úng nước mới có thể làm như

thế.

Phản ứng đầu tiên của thái tử Cơ Ngao là cảm thấy đây là thủ đoạn của mấy

huynh đệ hắn.

Thấy hắn lên làm thái tử, lại thu được quyền lực thụ lý quốc sự, mới ám sát

phụ hoàng.

Nhưng ý nghĩ này rất nhanh đã bị hắn bác bỏ, lão tứ và lão thất không có năng

lực này.

Nếu thật sự có năng lực ám sát phụ hoàng, vậy còn không bằng giết luôn thái tử

là hắn này.

Có điều, bây giờ thái tử Cơ Ngao đã không có thời gian cân nhắc xem thủ phạm

là người nào.

Hắn phải vượt qua một kiếp này.

Nếu hắn không thể vượt qua được một kiếp này, một tội danh giết vua giết cha

đã có thể khiến hắn vạn kiếp bất phục.

Đưa mắt nhìn xung quanh, thái tử Cơ Ngao lập tức chạy về phía thừa tướng Văn

Cương đứng đầu quý tộc Đại Chu. Lúc này, sắc mặt thừa tướng Văn Cương cũng tái

nhợt, gần như là suy sụp trên mặt đất.

- Thừa tướng, ngươi phải minh chứng cho ta, ta tuyệt đối không mưu hại phụ

hoàng, đây là gian kế của tặc nhân, gian kế một viên đá bắn trúng mấy con

chim!

Thái tử Cơ Ngao nói.

Bởi vì cái chết của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, thừa tướng Văn Cương mắt nổi đom

đóm, tim đập mạnh, hô hấp hỗn loạn.

Vừa rồi trong nháy mắt ngắn ngủi, thừa tướng Văn Cương đã chải vuốt chuyện này

một lượt.

Dường như có chuyện bách quan bức vua thoái vị, xin thái tử giám quốc, mới có

tội dĩ chiếu, có tội dĩ chiếu, mới có chuyện Nhân Tôn Hoàng Cơ Long xuất cung,

cho người có cơ hội ám sát, mới đưa đến việc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bị ám sát

bỏ mình.

Mà một câu nói kia của thích khách đã đẩy thái tử Cơ Ngao lâm vào tình trạng

vạn kiếp bất phục.

Sau lưng chuyện này, mơ hồ có một bàn tay lớn hiện lên, khiến thừa tướng Văn

Cương cảm thấy trong lòng nguội lạnh.

Nếu như phía sau thật sự có một kẻ địch như vậy, vậy thì....

Thừa tướng Văn Cương không rét mà run!

Nếu như thế, chẳng phải hắn và bách quan Đại Chu là đều thành quân cờ của

người kia?

Lúc này, thấy thái tử Cơ Ngao đến cầu hắn, khóe miệng thừa tướng Văn Cương

cũng hiện lên một tia cay đắng thật sâu.

Hắn hiểu được, thái tử Cơ Ngao không có biện pháp.

Người có năng lực thanh tẩy hiềm nghi cho thái tử Cơ Ngao chính là Nhân Tôn

Hoàng Cơ Long, đã ngã xuống.

Hắn là thừa tướng, cho dù mở miệng chứng minh trong sạch cho thái tử Cơ Ngao,

chỉ sợ sau này cũng tai hoạ vô tận.

Trong nháy mắt này, trong lòng thừa tướng Văn Cương hiện lên vô số ý nghĩ.

Lúc này, Thái tử Cơ Ngao gánh vác tội danh giết cha giết vua, cho dù có thừa

tướng là hắn chứng minh trong sạch thì sau này sẽ vẫn có vô tận tai hoạ, cho

dù miễn cưỡng nâng hắn lên Đế vị thì cũng sẽ mang đến vô số phiền phức, Đại

Chu vẫn sẽ như bây giờ, chiến hỏa nổi lên bốn phía, Ly thân vương cắt cứ bên

ngoài, Tốn Thân Vương, Tứ Hoàng Tử, Thất Hoàng Tử đều nhận trọng binh ở ngoài.

- Chẳng lẽ Đại Chu sẽ chia cắt như vậy?

Ý nghĩ này, ngay cả thừa tướng Văn Cương cũng phải giật mình.

Ngươi khoan hãy nói, nếu thái tử Cơ Ngao chịu nhận hiềm nghi giết cha giết vua

mà leo lên đế vị, thật sự sẽ có thể xuất hiện việc chư vương chia cắt.

Lập tức, trong lòng thừa tướng Văn Cương liền hiện lên một ý nghĩ, lấy hiềm

nghi giết vua giết cha, bắt thái tử Cơ Ngao lại, sau đó, chọn một người trong

hai người Tứ Hoàng Tử Cơ Uyên và Thất Hoàng Tử Cơ Chúc, làm Thái Tử và trở

thành tân quân, có thể tránh tai họa Đại Chu bị chia cắt.

Nhưng sau đó, bản thân thừa tướng Văn Cương đã lập tức bác bỏ ý nghĩ này.

Sau khi Ly Thân Vương Cơ Nguyên cát cứ đã sớm có ý đồ không tốt, thiếu sót hôm

nay chỉ là một cớ.