← Quay lại trang sách

Chương 3393 Người Đứng Sau Tất Cả

Trong Đông Lai các, Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ vừa rồi hòa vào cơ thể tân hoàng Cơ Ngao, lần đầu tiên cảm nhận được khí tức nồng đậm không cách nào hình dung được trong Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ.

Đó là Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ, trong chứa khí vận các đời Nhân Vương, không phải vật bình thường, lấy ấn phong phát thánh chỉ, tự có thần hiệu!

Tay cầm Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ, xem như tâm nguyện cả đời này của Cơ Ngao, niềm vui mừng lúc này quả thực không cách nào hình dung.

Nhưng còn không đợi Cơ Ngao vui vẻ, thần niệm Cơ Ngao vừa chìm vào Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ, nhìn thấy một thân ảnh trong Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ, Cơ Ngao giống như nhìn thấy quỷ, la thất thanh.

- Phụ hoàng!

- Đại nhân thật uy vũ!

- Đại nhân thật mưu hay chước giỏi!

- Nào chỉ là mưu hay chước giỏi, trong lúc nói cười đã nắm toàn bộ Hồng Hoang Đại Lục giữa lòng bàn tay mà đùa bỡn, lừa gạt cả mấy vạn quân thần Đại Chu, quyết định tương lai của Hồng Hoang, thành tựu của đại nhân đã không thể dùng lời nào để diễn tả nữa, thuộc hạ khâm phục vạn phần.

Lúc này, bên trong Thiên Miếu hạ viện, Điện Chủ Nguyệt Điện Bách Lý Phi, Điện Chủ Thanh Điện Mộc Hủ, Điện Chủ Lôi Điện Chấn Diễn và mấy vị cầm quyền trong Thiên Miếu đang vây quanh Hồng Nhu để chúc mừng, đủ loại từ ngữ tán dương vang không dứt bên tai.

Tuy nhiên, đối với Hồng Nhu thì ba vị này vốn chia ra từng phe, đại diện cho ba đại thế lực là Nhật Nguyệt Thiên, Thanh Lê Phong và Lôi Ngục Sơn của Thiên Miếu.

Trong đó, có Điện Chủ Mộc Điện Mộc Hủ đại diện cho Thanh Lê Phong là ra lời khen đơn giản nhất, từ phương diện nào đó mà nói, cũng chính là thái độ của Thanh Lê Phong đối với chuyện này.

Nhưng làm hắn hưởng thụ nhất lại là mấy lời nịnh hót từ Điện Chủ Bách Lý Phi thuộc Nguyệt Điện, quả là nói tận đáy lòng.

Đương nhiên, đó cũng không phải do Hồng Nhu thích nịnh nọt, mà là Hồng Nhu cho rằng, chuyện hắn làm lần này, đúng như lời Bách Lý Phi nói, chỉ lật tay một cái đã quyết định được tương lai của Hồng Hoang Đại Lục, hoàn thành một bước quan trọng nhất trong kế hoạch lớn lần này của Thiên Miếu, những chuyện này, đã không cách nào diễn tả bằng lời.

Ban đầu, bởi vì quần thần Đại Chu phấn khởi, do thừa tướng Văn Cương dẫn đầu mà cùng bức vua thoái vị, mời thái tử Cơ Ngao giám quốc, suýt chút nữa đã có khả năng để đại kế này của Thiên Miếu chết từ trong thai, cho dù có tiếp tục tiến hành cũng sẽ vô cùng gian nan.

Nhưng Hồng Nhu lại bất ngờ lật tay thành mây, quả quyết ra tay, lợi dụng thời cơ theo Tội Dĩ Chiếu của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, sắp xếp người ám sát, đồng thời tự mình quyết định phương án ám sát, một lần hành động đã thành công.

Nhưng đây vẫn chưa phải chủ yếu nhất, chủ yếu nhất là nhờ vào câu cuối cùng Hồng Nhu giao phó cho thích khách đó nói trước khi chết, đã có hiệu quả vẽ mắt cho rồng, để một đế quốc có thể xưng cự vô bá như Đại Chu phải phân liệt trong thời gian vài ngày ngắn ngủi.

Phải biết, đây chính là thành quả mà trên trăm thế hệ Thiên Miếu vẫn luôn bí mật phấn đấu, nhưng vô số năm qua vẫn chưa thể đạt thành, bây giờ lại thành công được trong tay Hồng Nhu hắn.

Mặc dù trong đó vẫn có mấy phần là thời thế thành sự, nhưng những chuyện này, vẫn luôn lại một tay Hồng Nhu trù hoạch thành công, nắm bắt thời cơ tuyệt diệu, đơn giản...

Chỉ dựa vào chuyện này, giữa danh sách đứng đầu Thiên Miếu trong tương lai, khi Nhu hắn đã có một chỗ cắm dùi.

Cho nên, giờ phút này Hồng Nhu cũng rất an tâm mà hưởng lấy lời ca ngợi của đám người.

Đương nhiên, đúng như bọn người Mộc Hủ và Chấn Diễn nói, mắt thấy đại kế sắp thành, đã bu lại thật sớm, khi nãy còn có mấy phần thận trọng, giờ phút này đã ra lời nịnh nọt như nước thủy triều.

- Đại nhân, bây giờ đại thế đã thành, sau này thế nào, còn xin đại nhân ngài ra chỉ thị.

m thanh của Bách Lý Phi đột nhiên vang lên.

Nghe vậy, Hồng Nhu vốn đang vui vẻ hưởng thụ đủ loại cảm giác này thì chỉ quang hơi động một chút, hai người Mộc Hủ, Chấn Diễn bên cạnh cũng lập tức ngậm miệng, yên lặng chờ chỉ thị của Hồng Nhu.

- Bước kế tiếp? Các ngươi thấy ta nên làm thế nào?

Hai người Mộc Hủ, Chấn Diễn khẽ liếc nhau, không chắc được Hồng Nhu đây là đang thật lòng hay là giả vờ mà hỏi thăm bọn hắn, cuối cùng vẫn hướng ánh mắt nhìn về phía Bách Lý Phi.

Bách Lý Phi lại cười lên ha ha, nói với Hồng Nhu:

- Đại nhân ngươi bày mưu nghĩ kế vô cùng tài tình, tiếp theo phải nên làm thế nào, ngươi trực tiếp sắp xếp là được.

- Ngươi sắp xếp thế nào, chúng ta làm thế nấy!

Hồng Nhu vô cùng hài lòng, ánh mắt khẽ rơi vào trên người Mộc Hủ và Chấn Diễn, hai người lập tức vội gật đầu, sau đó mới chậm rãi mở miệng.

- Sau này thế nào, bản tọa cũng không biết.

Bách Lý Phi khẽ giật mình, vội vàng đập lên mông ngựa:

- Đại nhân ngươi quá khiêm tốn...

Còn chưa đợi Bách Lý Phi vỗ mông ngựa xong, Hồng Nhu lại nói:

- Mệnh lệnh mà bản tọa nhận được là sau khi hoàn thành phân liệt Đại Chu xong sẽ lần nữa yết kiến Thần Vương mới có thể biết bước kế hoạch kế tiếp là gì.

Vừa nghe đến đây, Bách Lý Phi lập tức nuốt lời kế tiếp của mình lại vào bụng, suýt một chút đã vỗ mông ngựa xuống tận vó ngựa.

- Chỉ là, vào lúc bản tọa yết kiến Thần Vương, vẫn có thể mang một hai người có công vào yết kiến cùng.

Lời này của Hồng Nhu vừa nói, con mắt của đám người Bách Lý Phi, Mộc Hủ, Chấn Diễn đã lập tức sáng lên, cũng ý thức được chỗ tốt trong này.

Hồng Nhu đi yết kiến Thần Vương, gọi là nhận bước kế hoạch kế tiếp, thật ra bảo đi khoe thành tích thì đúng hơn, nếu có thể theo hắn tới đó, như vậy...

Lập tức, ánh mắt ba người Bách Lý Phi, Mộc Hủ, Chấn Diễn lập tức nhìn trừng trừng về phía Hồng Nhu, ý đó đã không thể rõ hơn được nữa.

Hồng Nhu đương nhiên cũng rõ ràng, biết lúc này chính là lúc bồi dưỡng thân tín tốt nhất, không chỉ không được có chỗ bất công, còn phải dựng nên tấm gương tốt.

- Khoảng thời gian này Bách Lý Phi đã vì đại kế mà bận trước bận sau, hết sức nhọc lòng, lần này Bách Lý sẽ theo bản tọa phụ trợ yết kiến Thần Vương. Các ngươi, chỉ cần tận tâm làm việc, lần sau sẽ có cơ hội.

Bách Lý Phi lập tức cực kỳ mừng rỡ, còn Mộc Hủ và Chấn Diễn dù thất vọng cũng chỉ có thể chấp nhận.

Suy nghĩ một chút, hai người bọn họ từ trước tới nay đều không quá hợp với Hồng Nhu, phần lớn sự vụ phân công ra đều là có thể ứng phó thì ứng phó, muốn có chỗ tốt, nghĩ nhiều rồi.

Nửa ngày sau, Hồng Nhu đã dẫn theo Bách Lý Phi xuất hiện ở chỗ ngồi cho đặc sứ trong Thần Điện của Cửu Nhật Thần Vương kia.

Bởi vì sớm có thông báo, toàn bộ đại điện bị che kín trong lửa như thuỷ triều vậy, sau khi vừa thu lại, Cửu Nhật Thần Vương đã đến.