← Quay lại trang sách

Chương 3397 Phụ Tử Đồng Tâm (1)

Đối mặt với câu hỏi của Nhân Tôn Hoàng, Cơ Ngao không lập tức trả lời mà hỏi lại:

- Phụ hoàng, ngươi cần như thế nào mới có thể đi ra khỏi trấn quốc Càn Khôn Tỉ, cần thân thể gì mới có thể tái diễn nhân gian, xin phụ hoàng giao phó dặn dò, nhi thần nhất định dốc hết lòng, để phụ hoàng tái diễn nhân gian?

Vẻ mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trong chớp mắt trở nên khó coi không gì sánh được.

Không nghĩ tới hắn đều đến trình độ này, nhi tử của hắn này còn cẩn thận như vậy, sợ người phụ thân này đi ra đoạt lấy quấy nhiễu quyền hành của hắn, để tâm hắn cũng vô cùng lạnh lẽo.

Đương nhiên, trong lòng hắn cũng không có bao nhiêu nguội lạnh, Thiên gia phụ tử, từ trước đến nay đều vô tình.

- Chỉ sợ là ngươi đang nghĩ đến nếu trẫm có thể ra ngoài, sẽ trước tiên giết chết trẫm, hoặc là tuyệt bất cứ hy vọng nào để trẫm phục sinh?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lạnh lùng nói.

Cơ Ngao vô cùng xấu hổ, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại không quan trọng khoát tay áo:

- Đừng có dùng những thứ tâm tư vô dụng kia.

- Nói thật cho ngươi biết, cái Hóa Vô kỳ độc này vô cùng lợi hại, trẫm nếu như rời sự che chở của trấn quốc Càn Khôn Tỉ, tàn hồn lập tức tiêu tan.

- Chính là trẫm cũng không biết trấn quốc Càn Khôn Tỉ có thể làm cho cái tàn hồn của trẫm chống đỡ bao lâu.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đây là nói khá ngay thẳng, tại chỗ nói rõ, ta đã không có cơ hội tranh giành Đế vị với ngươi, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều.

Đối với chuyện này, Cơ Ngao chỉ có thể gượng cười.

Theo sau, Cơ Ngao lập tức nói toàn bộ tình hình hiện nay cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, có một việc Cơ Ngao không thể không phục, thủ đoạn chính trị của phụ hoàng hắn thật ra là rất mạnh mẽ.

Nếu không phải những năm này không ngừng bại chiến, ảnh hưởng và thương tổn tới lợi ích của các quý tộc thì nào có cơ hội cho hắn bức thoái vị.

- Quả thực cực kỳ to gan, lại dám phân tách Đại Chu, những nghịch tử này lại dám đại nghịch bất đạo như vậy!

Đại Chu bây giờ phân tách quan khẩu, làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vô cùng nổi nóng, đối với chuyện này, Cơ Ngao lại thấp giọng hỏi:

- Phụ hoàng đã không muốn Đại Chu phân tách, như vậy thời khắc phụ hoàng hôm đó lâm nguy, vì sao không tranh luận thay nhi thần?

- Khi đó chỉ cần phụ hoàng nói lên một câu, nhi thần sẽ có thể triệt để rửa sạch sẽ hiềm nghi, đăng cơ làm Đế, lão Tứ và lão Thất cũng không có viện cớ để cắt cứ.

- Ngươi cho rằng trẫm là cố ý?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lạnh lùng nhìn chằm chằm Cơ Ngao hỏi.

- Không dám.

Ngoài miệng nói không dám, nhưng Cơ Ngao đã để lộ ra ý nghĩ trong lòng.

- Trong lòng của ngươi, trẫm chính là như vậy sao?

Cơ Long nổi giận, Cơ Ngao nhưng như cũ rất bình tĩnh, cuối cùng, tất cả tức giận của Cơ Long, đều hóa thành thở dài một tiếng.

- Không phải là trẫm không mở miệng, mà là dưới Hóa Vô kỳ độc, nguyên linh của trẫm, mỗi thời mỗi khắc đều hóa thành hư vô, cái loại kịch liệt đau nhức và tuyệt vọng này làm cho trẫm căn bản không có cách nào mở miệng.

- Bằng không, trẫm làm sao sẽ ngồi nhìn Đại Chu phân tách đây?

- Trẫm giống như ngươi, lúc làm thái tử, nghĩ mọi cách muốn leo lên đế vị, làm đến cái đại vị này, ngoại trừ gia cố quyền ra, muốn làm nhất, vẫn là thành tựu Đế Vương bất diệt, đáng tiếc đến cuối cùng....

Nói đến đây, tất cả bất đắc dĩ cùng tức giận của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đều hóa thành một tiếng than thở thật dài.

Công chưa thành, thân đã tử, còn để lại một thân tiếng xấu, không làm gì được?

Đến tận đây, Cơ Ngao xem như tin tưởng tất cả lời nói của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Hơn nữa, trấn quốc Càn Khôn Tỉ tới tay hắn, hắn đã luyện hóa, cho dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chưa nói nói sự thực, muốn ra ngoài, không có sự cho phép của hắn, đó cũng không thể nào.

- Đã như vậy, phụ hoàng định làm thế nào?

Cơ Ngao lại hỏi.

- Còn có thể làm sao, trấn quốc Càn Khôn Tỉ đã lưu lại một đạo tàn hồn của trẫm, như vậy trẫm sẽ nhất định muốn báo thù huyết hận, mới không tiếc!

Bốn chữ 'báo thù huyết hận' làm cho Cơ Ngao trong chớp mắt trở nên mẫn cảm lên, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hỏi:

- Ngươi có biết, ai là người ám sát trẫm không?

- Ngươi lại có biết, kẻ cầm đầu chân chính dẫn đến trẫm để quần thần bất mãn, dẫn đến Đại Chu chiến sự liên tiếp bại trận là ai không?

Đối với chuyện này, Cơ Ngao vô cùng kinh dị:

- Phụ hoàng người biết ai là người ám sát? Mau nói đi, nhi thần nhất định di diệt cửu tộc, báo thù huyết hận cho phụ hoàng.

- Người giết ta là Thiên Miếu, ngươi có thể tru di cửu tộc?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long âm trầm nở nụ cười, làm Cơ Ngao nghẹn lời.

Nhận đại kiếp này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long xem như triệt để thanh tỉnh lại trước bức vẽ thành tựu vạn thế và sự trường thọ không tưởng.

Có thể làm Đế Vương của Đại Chu, cũng là nhân kiệt đương đại, suy nghĩ trước sau, liên tưởng tất cả, trên cơ bản đã xác định thủ phạm thật sự phía sau màn.

Muốn dưới tầng tầng lớp lớp bảo vệ, ám sát vị hoàng đế hắn, dưới tình huống bình thường là nhiệm vụ không thể nào.

Ngay cả khi hắn rời khỏi Hoàng Cung, muốn ám sát hắn vị hoàng đế này cũng là chuyện rất khó khăn.

Càng nhưng lấy ra Hóa Vô vạn giới kỳ độc như vậy, thế gian này, thế lực có thể làm được có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Càng quan trọng hơn là, lại có thể khống chế hương lão được lễ bộ, Tuần Tra ti, bí giám, tầng tầng lớp lớp của Đại Chu khảo tra chọn lựa ra đánh bất ngờ tới ám sát vị hoàng đế hắn.

Chuyện này đã có thể xác định, cái thế lực và cá nhân này, có sức ảnh hưởng cực kỳ đáng sợ đối với Đại Chu.

Hiển nhiên không thể nào là Ma Tộc.

Nếu Ma Tộc có năng lực này thì đã sớm tấn công vào Lạc Ấp.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Thiên Miếu.

Cũng chỉ có Thiên Miếu, những năm này đang không ngừng xâm nhập vào Đại Chu, nghị chính thân vương Cơ Nguyên cắt cứ, thật ra thì cũng kết quả xâm nhập Đại Chu.

Còn có mục đích chân chính của đại quốc sư Vũ Chân, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long sau đại kiếp, xem như triệt để thông suốt.

Trước kia có một chút tấu chương nội dung nói về dã tâm của Thiên Miếu đều bị hắn ném tới trong góc, bao gồm cả một ít tấu chương cảnh cáo về Thiên Miếu của Diệp Chân và nguyên đại thủ tế Bách Tướng, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã triệt để nghĩ tới.

m mưu của Thiên Miếu, các loại mục đích của Thiên Miếu, hắn đều đã nghĩ thông suốt.

Mới có câu nói báo thù huyết hận.