← Quay lại trang sách

Chương 3403 Phá Trận Dễ Ngươi

Kế sách này của Liêu Phi Bạch có thể nói là còn quá vụng, một chút đã có thể nhìn thấu, chính là để chọc giận Ngao Trạch, làm cho hắn phá trận.

Có thể đoán được, kiếm trận mà Liêu Phi Bạch bày xuống khẳng định có mê hoặc.

Nhưng dù biết rõ kiếm trận này có mê hoặc, Bắc Hải Long Quân vẫn phải chui vào trong.

Trước mặt mọi người, lấy thân phận của Ngao Trạch hắn, nếu còn phá không được trận này, chuyện ngày hôm nay, nhất định sẽ trở thành trò cười lớn cho người trong thiên hạ.

Nhưng Ngao Trạch cũng không phải loại người lỗ mãng, chấp chưởng Bắc Hải nhiều năm như vậy, còn thứ quỷ kế gì chưa thấy đây.

Lúc này, bị Liêu Phi Bạch dùng lời bao lại cũng không vội.

- Đi, phái Phù Du tới xác minh đại trận đó là giả hay thật.

- Còn nữa, đại quân không thể bị cản ở chỗ này, thăm dò đường thủy khác, chuẩn bị chia binh.

Bắc Hải Long Quân liên tiếp hạ mệnh lệnh xuống, bắt đầu làm một số phương diện chuẩn bị.

Phù Du chính là trinh sát ưu tú nhất trong Thủy tộc, có thể xưng là lợi dụng tất cả mọi dịp, thừa dịp nước bay lên, cực kỳ phòng bị.

Không bao lâu, đã thăm dò ra hư thực gần như một phần của Đa Bảo hồ.

- Kiếm trận có tám mươi mốt người?

- Ngoài ra còn có trận pháp mai phục khác?

Rất nhanh, bộ Thủy tộc đã tổ chức hội nghị quân sự.

Nếu giờ hơn ngàn vạn Thủy tộc phải bó tay ở đây, nhất định sẽ vô cùng phiền phức, các tướng lĩnh dưới trướng Bắc Hải Long Quân rất nhanh đã có kết quả.

Có thể chia binh.

Nhưng, Đa Bảo hồ là nhất định phải đánh chiếm.

Thủy tộc bình thường đã không thể rời khỏi thuỷ vực trong thời gian quá dài, cho nên, Bắc Hải Thủy tộc muốn chiếm lĩnh Bắc Hải thì nhất định phải tìm được một thuỷ vực đủ lớn để Thủy tộc làm một đại bản doanh thẳng trên lục địa.

Trong Bắc Hải quận, thậm chí là các quận xung quanh Bắc Hải, Đa Bảo hồ vẫn là lựa chọn tốt nhất, cho dù có lựa chọn thứ hai thì cũng phải vượt qua Đa Bảo hồ mới được.

Dưới lúc chọn ra phương án đường thủy tối ưu nhất, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch đã quyết định phân ra ba đường quân yểm trợ, mỗi đường mang năm mươi vạn tinh nhuệ Thủy tộc công thành chiếm đất, còn hắn thì mang theo chủ lực ở đây để phá trận, công chiếm Đa Bảo hồ.

Lúc đầu, Thủy tộc đã có một phương án công chiếm Đa Bảo hồ vô cùng đơn giản.

Số lượng Thủy tộc nhiều đến hơn ngàn vạn, gần như tất cả Thủy tộc đều có thực lực tu vi đủ để rời khỏi thuỷ vực trong thời gian ngắn mà không ngã.

Như vậy, không cần ngàn vạn, chỉ cần điều ra mấy chục vạn Thủy tộc, ngự không bay lên, từ Đa Bảo hồ vây công thẳng ra bốn phương tám hướng, kiến nhiều cắn chết voi, dù ngươi trong kiếm trận có lợi hại hơn nữa, bị nhiều Thủy tộc như vậy vây công cũng phải chịu chết.

Chỉ là vừa rồi Liêu Phi Bạch nói ra lời nhục mạ, lại làm Bắc Hải Long Quân phải chịu áp lực, nếu không phá trận được thì thật sự gánh không nổi.

Cho nên, Ngao Trạch đã tạm thời từ bỏ vây công từ kiến phụ, mà thương nghị kế sách khác để phá trận.

- Quân thượng, trận này cũng không quá phức tạp, phá trận, dễ thôi!

Thừa tướng tân nhiệm của Bắc Hải Long Quân phủ - Dư Kỳ cho ra đề nghị.

- Trận này, chỉ là một trận sát phạt nho nhỏ, nhìn tình hình đại trận, có thể tụ lực lượng nhiều người lại một chỗ, mà nữ tặc này còn không quy định cái gọi là phương thức phá trận, vậy chúng ta chỉ cần phái ra đủ nhiều tinh nhuệ là có thể nhẹ nhõm mà phá đại trận này.

Dư Kỳ chính là lão nhân trong Bắc Hải Long Quân phủ, mấy năm trước đã sớm ẩn lui, nhưng vì cái chết của nhi tử Dư Man của hắn và động tác lớn lần này của Bắc Hải Long Quân phủ nên giờ mới một lần nữa đảm nhiệm vị trí thừa tướng Bắc Hải Long Quân phủ, rất được Bắc Hải Long Quân tin trọng.

- Ừm, vậy ngươi đến chỉ huy phá trận đi! Nếu có thể thì nhớ bắt lấy thủ lĩnh của đạo tặc đó ra, truyền khắp Bắc Hải quận, lấy đi uy hiếp khắp nơi.

- Vâng!

Bắc Hải Thủy tộc làm chuẩn bị khoảng nửa canh giờ.

Dư Kỳ đã triệu tập tổng cộng năm trăm Đạo Cảnh Thủy tộc.

Đây là một phần ba số Đạo Cảnh mà Bắc Hải Thủy tộc mang tới trong lần tập kích này.

Trừ số Đạo Cảnh được chia binh và trấn thủ các chỗ đường thủy ra, bốn trăm Đạo Cảnh này đã là một nửa lực lượng Đạo Cảnh dưới trướng Bắc Hải Long Quân mà lúc này có thể cơ động rồi.

Dư Kỳ đang giải thích một chút cuối cùng.

- Các ngươi phát tán ra bốn phương tám hướng, đợi hiệu lệnh lên, cùng lúc phóng thẳng tới Đa Bảo hồ rồi vây giết kiếm thị của nữ tặc này là được.

- Dù kiếm pháp của nữ tặc sắc bén, nhưng chỉ cần các ngươi tách ra, hắn chỉ có thể làm một phần nhỏ trong các ngươi bị thương, nhất định sẽ một lần là giết chết thành công.

- Trước khi hành động, lão phu đã sẽ nhắc lại quân pháp trước, bất cứ ai dám thối lui, chém không tha!

Dư Kỳ nói ra lời giao phó sau cùng.

Một đám Thủy tộc Đạo Cảnh thay nhau nghiêm nghị lên.

Ngay lúc từng tên nghiêm lại cũng vừa xoa tay hằm hè.

Nếu bắt được nữ tặc đó, Bắc Hải Long Quân đại nhân còn sẽ trọng thưởng.

Theo tình thế lúc này, đối diện với công kích từ năm trăm Đạo Cảnh bọn hắn, kiếm thị của nữ tặc kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mấu chốt là ai có thể giết chết nữ tặc để lập công đây?

Trước mắt tra ra, nữ tặc đối diện có tám mươi mốt kiếm thị, trên cơ bản là sáu đối một, có thể nhẹ nhõm mà hành hạ đến chết.

Mà đừng nói là năm trăm Đạo Cảnh, nếu một trăm Đạo Cảnh tụ tập lại một chỗ, ngay cả Tạo Hóa Thần Nhân cũng phải kiêng kị muôn phần.

Đương nhiên, lấy kiếm thế sắc bén đó của Liêu Phi Bạch, chắc chắn vẫn giết được chút ít Đạo Cảnh.

Vấn đề hiện tại chính là, ai chết ai lập công!

Cái này thỉ phải xem vận may ra sao.

- Quân thượng, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng.

Sau khi Dư Kỳ chỉ huy năm trăm Đạo Cảnh từ xa xa tới gần Đa Bảo hồ, lúc này mới mở miệng:

- Mời quân thượng hạ lệnh phá trận!

Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch lạnh lùng nhìn chằm chằm về hướng Đa Bảo hồ một chút, hơi bóp nhẹ, nhanh chóng ném lệnh phù mà Dư Kỳ đưa tới thẳng lên trời cao.

Lệnh phù màu đỏ lập tức nổ tung trên bầu trời, từ bốn phương tám hướng tới gần năm trăm Thủy tộc Đạo Cảnh ở Đa Bảo hồ, từng tên lập tức như phát điên lên vậy, thôi động khí tức quanh người đến mức tận cùng, như điên nhào về phía Đa Bảo hồ.

Xa xa, mỗi người trong nhóm Đạo Cảnh Thủy tộc đã thi triển thần thông thiên bẩm của bản thân, đánh về phía Liêu Phi Bạch đang đứng hầu trên mặt Đa Bảo hồ.