Chương 3417 Cường Giả Ra Tay
Môn hạ nghe thấy vậy thì đầu đổ mồ hôi, đây là thư gửi từ buổi sáng, bây giờ đã là ban đêm, người gửi thư tám phần mười đã không còn ở đây nữa.
Để môn hạ này cảm thấy may mắn là, người gửi thư kia dường như đoán trước được đại quốc sư nhà mình sẽ triệu kiến hắn nên vẫn đứng chờ ở trước cửa, cho dù là trời tối thì vẫn như cũ đang đứng chờ.
Điều này khiến môn hạ phi thường vui vẻ, may mà không làm đại quốc sư tức giận, vội vã đi tới.
Thấy môn hạ của phủ đại quốc sư đang đi về phía mình, Bạch Tự Tại đứng đợi một ngày, khóe miệng rốt cuộc nở một nụ cười, hắn đoán không sai.
Khổ sở giãy giụa ở Hồng Hoang đại lục lâu như vậy, hắn rốt cuộc đợi được cơ hội.
Sau mấy hơi thở, được môn hạ dẫn đường, Bạch Tự Tại mang tâm tình phức tạp, đi theo môn hạ kia đến gặp Minh Đường.
Bạch Tự Tại là người tới Hồng Hoang đại lục cùng đám người Diệp Chân, Tịnh Hải Đại Thánh.
Sau khi tới hồng hoang đại lục, xuất phát từ việc cân nhắc nhiều phương diện, Bạch Tự Tại trước tiên rời khỏi bọn Diệp Chân, đơn độc phát triển.
Lúc Bạch Tự Tại hắn còn ở Chân Huyền đại lục cũng là người xuất sắc đương thời, kiêu hùng của Chân Huyền, tu vi cũng thuộc hàng ngũ đứng đầu.
Trước khi tới Hồng Hoang đại lục, hắn khoa tay múa chân, muốn tiến thêm một bước trên con đường võ đạo, lại hùng bá một phương.
Nhưng mà, sau khi đi vào Hồng Hoang đại lục, Bạch Tự Tại hắn mới phát hiện, hắn quá ngây thơ rồi.
So với Hồng Hoang đại lục, bọn họ trước đó ở Chân Huyền đại lục gần như là chơi với trẻ con.
Có điều, Bạch Tự Tại cũng là hạng người co được giãn được, tức thì miệt mài khổ tu, vừa tìm kiếm công pháp thích hợp, vừa tìm kiếm thế lực tông môn có thể đầu nhập vào.
Đại Chu lấy quân công phong tước, chẳng qua Bạch Tự Tại không đi.
Bạch Tự Tại biết rõ sự khủng bố của chiến trường, cũng không muốn trở thành bộ xương khô trên đó.
Qua nhiều năm, Bạch Tự Tại cuối cùng đầu nhập vào Thiên Miếu, khổ tâm tu luyện.
Nhưng những năm này, Diệp Chân lại ở hồng hoang đại lục vội vàng quật khởi, trong nháy mắt, đã trở thành tồn tại mà Bạch Tự Tại phải ngước nhìn, Bạch Tự Tại ngoài trừ trong lòng đầy đắng chát thì cũng không ý khác, chỉ có thể miệt mài khổ tu.
Nhưng mà qua mấy chục năm, tu vi Bạch Tự Tại cũng đột nhiên tăng mạnh, từ Nhập Đạo cảnh vụt đến Thông Thần cảnh hậu kỳ.
Cái tốc độ tu luyện này, dù ở Đại Chu hay là trong Thiên Miếu cũng rất nhanh.
Nhưng Bạch Tự Tại so sánh với tấm gương là Diệp Chân.
Cùng tới hồng hoang một ngày, Diệp Chân đã là Đạo cảnh, đã là Bắc Hải Châu Công của Đại Chu, là danh tướng nổi danh, mà hắn Bạch Tự Tại thì sao?
Vần còn phải chăm sóc cuộc sống thường ngày của điện chủ phân điện, còn phải thủ vệ trực đêm, hơn cả cháu trai.
Có điều, Diệp Chân ở đây, Bạch Tự Tại không dám có bất kỳ ý nghĩ xấu gì khác, chỉ có thể tiếp tục tu luyện.
Bạch Tự Tại hiểu rất rõ Diệp Chân, cũng rất rõ ràng tính bẩn của Thiên Miếu, một khi xảy ra vấn đề, Diệp Chân có khả năng đuổi giết hắn cả ngàn vạn dặm, mà Thiên Miếu cũng sẽ không bảo vệ hắn.
Cho đến khi tin tức Diệp Chân bị trục xuất truyền ra, tâm tư Bạch Tự Tại mới linh hoạt hơn, muốn tìm đường không giống bình thường, đi thử xem.
Bởi vì theo mức độ hiện nay, công pháp và tài nguyên tu luyện Bạch Tự Tại thu được, đừng nói là đột phá đến Đạo cảnh, ngay cả đột phá đến Giới Vương cảnh e rằng cũng cần mấy trăm năm.
Còn từ Giới Vương cảnh đỉnh phong đột phá đến Đạo cảnh, sau khi Bạch Tự Tại tính toán kỹ càng, phát hiện tình huống bây giờ, cho dù sau này hắn phát triển thêm, xác suất rất lớn là trước khi hắn tu luyện tới Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, thọ nguyên đã hao hết!
Đạo cảnh?
Chẳng có chút quan hệ nào với hắn!
Điều này khiến Bạch Tự Tại có cảm giác bi ai khó có thể hình dung.
Đây không phải mong muốn của hắn.
Nhưng hắn đã cố gắng suy nghĩ, nghĩ rất nhiều cách, khả năng thay đổi số mệnh này, quá nhỏ.
Ở Hồng Hoang đại lục, muốn thu được nhiều tài nguyên tu luyện, quả thực là không thể nào.
Nói cách khác, dưới tình huống bình thường, Bạch Tự Tại không có cơ hội nghịch thiên cải mệnh.
Cũng ngay vào lúc này, Bạch Tự Tại thân là một Tiểu Linh sư phân điện, biết tin tức về Minh Đường.
Chẳng qua năm đó tu vi của Minh Đường chỉ là Huyền Cung cảnh, bây giờ đã là đại quốc sư Tạo Hóa Thần Nhân!
Điều này khiến Bạch Tự Tại trong chớp mắt hạ quyết tâm.
Từng bước một tu luyện đến Đạo cảnh?
Đây không phải là thực tế, đó là ngu ngốc!
Có điều, đối với phần lớn người thì từng bước một là lựa chọn duy nhất.
Nếu không ngay cả cơ hội bước từng bước một cũng không có.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân không còn, mà Minh Đường xuất hiện, để Bạch Tự Tại tìm được một cơ hội.
Một cơ hội thay đổi vận mệnh của bản thân!
Sau mấy hơi thở, sau khi Bạch Tự Tại xuất hiện trước mặt Minh Đường, nói ra tin tức đa khiến Minh Đường phát ra một tiếng lại một tiếng kinh hô.
- Thật sự?
- Ngươi thật sự biết vị trí của Thượng Cổ Na Di Trận kia?
Đa Bảo hồ.
Nhìn ba vị Tạo Hóa cảnh thủy tộc và một vị Tạo Hóa cảnh Long tộc bị âm vụ của Ngũ Độc m Linh bao vây lại, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch lập tức nổi giận.
Gần như trong chớp mắt, Ngao Trạch đã đưa ra quyết định.
- Ngao Khâm!
- Quân thượng!
Một đại hán to như gấu cầm trường kích trong tay, đột ngột tuân mệnh lên tiếng.
- Cứu người!
- Vâng, xin hỏi quân thượng, ra mấy phần lực?
- Toàn lực, không cần nương tay.
Vừa nói dứt lời, sắc mặt thừa tướng Bắc Hải Long Quân phủ Dư Kỳ ở bên cạnh đột ngột thay đổi, vội nhắc nhở:
- Quân thượng, đại chiến ở đây, có lẽ đã sớm có Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu ở bên cạnh, nếu Ngao Khâm đại nhân toàn lực ra tay....
- Chấp Pháp Thần Tướng?
Con mắt Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch đột ngột híp lại:
- Vậy cũng phải xem ai chấp pháp!
Gần như trong nháy mắt, Ngao Khâm nhận lệnh phát ra một tiếng hét dài, trường kích trong tay giống như du long, quét về tầng tầng lớp lớp âm vụ phía trước.
Những nơi trường kích kim sắc đi qua, không ngờ tầng tầng lớp lớp âm vụ kia lại giống như tuyết bị giội canh, nhanh chóng tan rã.
Ngao Khâm này không ngờ lại là Tạo Hóa Thần Tướng!
Hơn nữa còn là một Long tộc!
Tạo Hóa Thần Tướng Long tộc, mạnh hơn Tạo Hóa Thần Tướng khác rất nhiều, dù tu vi Ngao Khâm chỉ ở mức Tạo Hóa Thần Tướng sơ kỳ, nhưng lúc này ít nhất cũng nắm giữ chiến lực của Tạo Hóa Thần Tướng đỉnh phong, thậm chí có khả năng so sánh với Tạo Hoá Thần Vương!