Chương 3429 Cũng Không Phải Chưa Từng Giết
Ngay khi Diệp Chân định ra khúc nhạc dạo lấy bất biến ứng vạn biến này, Ngũ Độc m Linh lại kêu gào thảm thiết.
Thái Dương Chân Hỏa hừng hực đốt cháy, mắt thường có thể nhìn thấy linh thể của Ngũ Độc m Linh đang bị đốt cháy đến rung động.
Khí Linh Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng hóa thành Kim Ô đang từ xa thúc giục một lượng lớn Thái Dương Chân Hỏa đạt được từ Hồng La Tuyệt Địa đốt vô cùng thoải mái.
Cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Ngũ Độc m Linh đúng là phi thường cường đại, cho dù là Tạo Hóa Thần Tướng của Long Tộc Ngao Khâm cũng phải cẩn thận từng li từng tí, thế nhưng một khi bị Thái Dương Chân Hỏa vây quanh thì cũng chỉ có thể bị đốt cháy.
Nhìn một màn này, Trường Nhạc công chúa thở dài một hơi, được sự giúp đỡ của Diệp Chân, đưa bản nguyên tinh huyết vừa rồi bức đi ra về trong cơ thể, trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt cuối cùng hồi phục một chút huyết sắc.
- Sao muội lại ngốc như vậy?
Diệp Chân nhìn gương mặt xinh đẹp tái nhợt và khí tức hao tổn rõ ràng trong cơ thể Trường Nhạc, đau lòng nói:
- Muội đến cùng đã đưa ra ngoài bao nhiêu bản nguyên tinh huyết?
- Đây là phương thức duy nhất có thể trong thời gian ngắn nhất đối kháng với Tạo Hóa Thần Tướng thậm chí là Tạo Hóa Thần Vương mà ta tìm được!
Trường Nhạc lại không nhắc đến chuyện mình tổn thất bao nhiêu bản nguyên tinh huyết.
Diệp Chân chỉ đoán thôi thì cũng biết số lượng chắc chắn không ít.
Bị Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy, Ngũ Độc m Linh đột nhiên nhấc lên âm phong nặng nề như thủy triều, ý đồ đột phá trùng vây.
Nhưng Khí Linh Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng cũng không phải đèn đã cạn dầu, tàn hồn từ thời đại Thái Cổ còn sót lại đến giờ, kia kinh nghiệm chiến đấu và ý thức cũng không kém một chút nào.
Trước đó khốn đốn nhiều năm như vậy, bây giờ đi theo Diệp Chân đạt được một lượng lớn Thái Dương Chân Hỏa, còn có Thái Dương Chân tinh càng trân quý hơn Thái Dương Chân Hỏa, cho nên mới có thể phát huy ra một thân thực lực của nó, lúc này nó còn đang vui chơi cho thỏa thích.
Nói ngay thẳng chút, chính là dùng phương thức tiêu hao Thái Dương Chân Hỏa ngược Ngũ Độc m Linh.
Đương nhiên, Diệp Chân cũng nhìn thấy, nhưng không để ý.
Có nhiều Thái Dương Chân Hỏa như vậy, cho dù là đầu heo thì cũng có thể ngược Ngũ Độc m Linh.
Đương nhiên, người bình thường sẽ không cách nào thu lấy Thái Dương Chân Hỏa, đại đa số võ giả, cho dù là Tạo Hóa Thần Nhân, trước lúc thu lấy Thái Dương Chân Hỏa cũng sẽ bị Thái Dương Chân Hỏa thiêu trước, mà Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng thì lại không.
Nửa khắc đồng hồ sau, khí diễm của Ngũ Độc m Linh bị Thái Dương Chân Hỏa vây quanh đột nhiên uể oải xuống.
- Nó đang cầu xin tha thứ.
Trường Nhạc đột nhiên nói.
- Nói nó buông ra nó Bản Nguyên hạch tâm để cho muội khống chế, bằng không thì ta thà luyện hóa nó, cũng sẽ không để ngày nào đó phản phệ muội.
Diệp Chân nói.
Ngũ Độc m Linh đương nhiên rất không cam lòng.
Nhưng Ngũ Độc m Linh đạt đến cấp độ có thể phản phệ chủ nhân, linh trí đã phi thường cường đại, cân nhắc xong, nó chỉ có thể lựa chọn thần phục.
Một khắc đồng hồ sau, dưới Diệp Chân giám thị, Ngũ Độc m Linh cực kỳ không cam tâm buông ra Bản Nguyên hạch tâm mặc cho Trường Nhạc công chúa đánh xuống lạc ấn khống chế.
Nhưng Diệp Chân vẫn còn không yên tâm, trực tiếp để Kim Ô Khí Linh ngưng luyện một viên Thái Dương Chân Hỏa phù đặt vào trong hạch tâm Bản Nguyên của Ngũ Độc m Linh, nếu nó lại có bất kỳ khả năng phệ chủ thì Trường Nhạc có thể trực tiếp dẫn bạo Thái Dương Chân Hỏa phù này, làm cho nó chôn vùi tại chỗ.
Tai hoạ Ngũ Độc m Linh của Trường Nhạc ngầm xem như đã giải quyết, nhưng cũng bởi vì lần giày vò này mà thực lực của Ngũ Độc m Linh lại giảm lớn.
Khí tức đó yếu bớt ít nhất một phần ba.
Trước đó, Ngũ Độc m Linh có thể đối kháng Tạo Hóa Thần Tướng, bây giờ nó có thể đối kháng Tạo Hóa Thần Nhân đã không tệ.
Nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào khác.
Hơn nữa, đối với Trường Nhạc thì lúc trước lựa chọn ngưng luyện cấm kỵ Ngũ Độc m Linh chỉ là vì muốn cứu Diệp Chân, bây giờ Diệp Chân đã ra, nàng đương nhiên cũng không cần nữa.
Đến tận đây, đại sự đã hoàn thành, ngay khi một đám Thủy Tộc quét dọn chiến trường thì tất cả mọi người xông tới, tất cả đều rất quan tâm thương thế của Diệp Chân đến cùng như thế nào.
- Thương thế của ta?
Diệp Chân cười ha ha, sau khi nở nụ cười:
- Tại hiểu rõ thương thế của ta trước đó, chúng ta gặp mấy vị lão bằng hữu trước đi!
Cười xong, Diệp Chân đột nhiên biến sắc, đột ngột chỉ về một hướng nào đó trong hư không:
- Bắn cho ta!
Ai cũng không chú ý tới, bốn vị Nam Man thần xạ trước đó yên tĩnh lại đã sớm chiếm những vị trí có lợi, theo Diệp Chân cực kỳ đột ngột ra lệnh một tiếng, Lạc Nhật Thần Xạ giống như sấm rền bắn về một hướng nào đó trong hư không.
Đã sớm nhận được mệnh lệnh của Diệp Chân, Hư Không Liệp Vương Phong Cửu Mạch, vô thanh vô tức chém ra một Hư Không Trảm.
Hư không mãnh liệt ba động một chút, mười một thân ảnh lập tức từ trong hư không xuất hiện, xuất hiện trước tiên là mười một Tạo Hóa Cảnh khí tức mạnh mẽ!
Mười một vị Tạo Hóa Thần Nhân!
Đương nhiên, cùng với đó còn có tiếng kinh hô của mười một vị Tạo Hóa Thần Nhân này, nhất là tiếng kinh hô của Bách Lý Phi dẫn đầu.
Chủ quan!
Lúc này, Bách Lý Phi mới ý thức được hắn chủ quan.
Diệp Chân đột nhiên xuất hiện, Bách Lý Phi vốn phụng mệnh lệnh của Hồng Nhu chạy tới nơi này thừa cơ chém giết Trường Nhạc công chúa cho nên vẫn luôn trốn ở trong hư không.
Cho nên sau khi chiến sự kết thúc thì Bách Lý Phi cũng không hề rời khỏi, chính là bởi vì hắn muốn biết tình huống trước mắt của Diệp Chân.
Lấy khứu giác chính trị nhạy cảm Bách Lý Phi thì hắn cho rằng lúc này nói không chừng là một cơ hội lập công cực kỳ tốt.
Diệp Chân trốn ra khỏi trục xuất chi địa, Bách Lý Phi không biết cao tầng có biết hay không, nhưng nếu hắn có thể thật sớm điều tra rõ ràng hư thực của Diệp Chân, nói như vậy không chừng có thể lập được đại công, nói không chừng sẽ lại có thể được thưởng.
Nếu có thể lần nữa tiến vào Chúng Sinh Bí Cảnh, lúc đó tiền đồ của Bách Lý Phi hắn sẽ vô cùng tốt đẹp.
Trong Tạo Hóa Cảnh, mỗi khi đột phá một đại cảnh giới đều là một cửa ải cực kỳ khó khăn và thực lực bay vọt.
Cho nên, Bách Lý Phi liên tục dẫn người ẩn trong hư không, quan sát hư thực của Diệp Chân.