Chương 3432 Hiển Thánh Gặp Nguy Cơ
Ngay cả Ly Thân Vương Cơ Nguyên, Tốn Thân Vương Cơ Đáng, Cơ Uyên, Cơ Chúc… cát cứ một phương, tồn tại cường hãn như vậy cũng không dám gây sự với Thiên Miếu, ngoan ngoãn thực hiện yêu cầu phụng lập đại quốc sư của Thiên Miếu, Diệp Chân lại dám cứng rắn chọc Thiên Miếu, ai có thể không phục?
Không chỉ những người tham chiến ở chiến trường Đa Bảo Hồ, mà khi tin tức truyền về các thế lực lớn, các phương thế lực này cũng vô cùng chấn động.
Chiến quả của một trận chiến vừa rồi, được thám tử từ các thế lực khắp nơi phái tới cấp báo đã ngay lập tức làm cao tầng các thế lực lớn biết được.
Tất cả mọi người đang suy nghĩ một vấn đề, từ đâu mà Diệp Chân dám tự tin một tiễn bắn giết Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu như vậy?
Hình như lực lượng có thể chèo chống loại này cường ngạnh cũng không nhiều.
Phía sau có tồn tại cường đại hình như là một lý do nói cho qua.
Thông qua một trận chiến đấu, thông qua Bách Lý Phi trở về từ cõi chết, Diệp Chân thành công đưa thứ hắn muốn biểu đạt ra ngoài.
Hết lần này tới lần khác, Diệp Chân chưa hề nói một chữ, toàn là người khác não bổ ra.
Về phần hiệu quả như thế nào, trước mắt còn không rõ lắm, nhưng Diệp Chân lại vô cùng có lòng tin.
Bởi vì sinh trong khổ cực gian nan, chết bởi yên vui!
Trước mắt Thiên Miếu, từ từ hạ, quá an nhàn!
Người người phú hào châu ngọc sẽ đi liều mạng với ăn mày sao?
Trên cơ bản là chuyện không thể nào!
Mà bây giờ, Diệp Chân lại muốn làm ăn mày chân trần này.
Sau khi chém giết sáu vị Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu, chiến trường Đa Bảo Hồ cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, nhưng sau khi Tạo Hóa Thần Nhân ngã xuống, thiên địa hạ xuống mưa máu lại tiếp tục một khắc đồng hồ mới kết thúc.
Một khắc đồng hồ này, tất cả nhân mã bên phía Diệp Chân đương nhiên là toàn lực tu luyện, không ngừng có người mượn cơ hội đột phá.
Mà thẳng đến sau khi thiên địa hạ xuống mưa máu kết thúc, bọn hắn mới bắt đầu quét dọn chiến trường.
Diệp Chân cũng bắt đầu liên lạc tứ phương, nhất là liên lạc với Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ đang khổ chiến với đại quân Ma Tộc, hiểu rõ tình hình chiến đấu.
Lúc này, không cần Diệp Chân tham gia chỉ huy, chỉ cần Diệp Chân thoáng biểu hiện ra chuyện mình tồn tại là đã có thể đại đại đề chấn quân tâm sĩ khí, nhất là Trấn Hải quân!
Sau khi trấn an Trường Nhạc công chúa và Liêu Phi Bạch, Diệp Chân lập tức làm ra quyết định.
Lần này mặc dù Diệp Chân chạy thoát khỏi Hồng La Tuyệt Địa, nhưng cũng gặp phải nguy cơ nặng nề.
Nhưng cơm thì phải ăn từng miếng một, tình huống quan trọng nhất trước mắt của Diệp Chân là phải giải trừ nguy cơ cho Bắc Hải.
Bên phía Đa Bảo Hồ, Bắc Hải Thủy Tộc gặp khó, lực lượng tinh anh bị hao tổn không nói, ngay cả Tạo Hóa Thần Tướng Ngao Khâm cũng chiến tử.
Có Liêu Phi Bạch và Trường Nhạc công chúa bóp chết chỗ xung yếu theo đường thủy ở Đa Bảo Hồ, nguy hiểm Thủy Tộc xâm lấn có thể khống chế trong phạm vi nhất định.
Cho nên, chuyện thứ nhật Diệp Chân cần giải quyết trước mắt chính là đi Trường Lăng thành một chuyến, tự mình hiện thân đề chấn quân tâm sĩ khí của đại quân Bắc Hải.
Không có cái gì có thể so sánh được với thống soái Diệp Chân đã mất tích lại đột nhiên xuất hiện đề chấn sĩ khí.
Chỉ có điều, bộ dáng trước mắt của Diệp Chân, nếu tùy tiện xuất hiện trên chiến trường sợ rằng sẽ đả kích đến quân tâm sĩ khí.
Cho nên Diệp Chân dự định ở đây mượn nhờ thời tự không gian của Thận Long Châu hơi chút hồi phục, sau đó mới đi Trường Lăng thành.
Có Tiên Thiên Linh Bảo như Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu và Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu ở đây, chuyện lui tới Trường Lăng quận và Đa Bảo Hồ chỉ ở trong chốc lát.
Giải trừ nguy cơ của Bắc Hải quận trước rồi lại nói, ở các trướng khác, Diệp Chân dự định chậm rãi tính, đến lúc đó một cũng thiếu được.
Nhưng ngay khi Diệp Chân tiến vào thời tự không gian của Thận Long Châu chữa thương chưa tới nửa khắc đồng hồ, Diệp Chân đã bị tin tức từ Tĩnh Hải Đại Thánh truyền đến làm cho kinh ngạc.
Bây giờ, thương thế của Diệp Chân có hơn phân nửa nguyên nhân là có Tiểu Yêu duy trì, nếu không phải có Tiểu Yêu duy trì, Diệp Chân đừng nói là giết người lập uy, cho dù chiến đấu cũng chưa chắc có thể tham gia.
Cho nên, bây giờ Diệp Chân phải nắm chặt tất cả thời gian khôi phục thương thế.
Nếu thương thế của Diệp Chân có thể có khôi phục, mười vị Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu vừa rồi sẽ có thể bị lưu lại toàn bộ, mà sẽ không phải để cho bốn vị đào tẩu.
- Tứ đệ, Phân Thân của ta bị hủy!
Tĩnh Hải Đại Thánh lợi dụng phương thức truyền tin giữa mọi người ước định là vạn phần khẩn cấp mới có thể dùng, đánh gãy Diệp Chân vừa tiến vào thời tự không gian của Thận Long Châu bắt đầu khôi phục thương thế.
Nhưng một câu nói không đầu không đuôi này lại làm cho Diệp Chân có chút ngạc nhiên, Phân Thân bị hủy rồi?
Đây là có chuyện gì?
Nhưng Diệp Chân rất rõ ràng lấy tính ổn trọng của Tĩnh Hải Đại Thánh, chắc chắn là đã xảy ra chuyện lớn, cho nên mới đánh gãy hắn chữa thương!
- Tứ đệ, Phân Thân ta lưu ở lòng đất của Hiển Thánh thủy phủ đã bị hủy!
Vừa nghe đến đây, nửa người trên của Diệp Chân thảm đen, vừa rồi thúc đẩy sinh trưởng ra một đoạn xương sườn đã bỗng nhiên bay lên.
- Tứ đệ, khi chúng ta rút lui khỏi Hiển Thánh thủy phủ, chúng ta không yên lòng bất luận kẻ nào nên đã lưu lại Phân Thân ở lối vào đại trận trong lòng đất, để trấn thủ dự cảnh.
- Lối vào đó cũng không bất kỳ người nào biết, nhưng vừa rồi, Phân Thân ta lưu lại nơi đó đã bị hủy!
Nói đến đây, vẻ mặt của Tĩnh Hải Đại Thánh ngưng lại:
- Ngươi nắm chắc chữa thương, ta và Phá Hải trước chạy tới, nếu chúng ta đối phó không được, chúng ta sẽ thông báo cho ngươi!
Nói xong, Tĩnh Hải Đại Thánh muốn đi nhưng lại bị Diệp Chân ngăn lại.
- Đại ca, thượng cổ na di trận thông đến Chân Huyền Đại Lục ở dưới lòng đất Hiển Thánh thủy phủ, các ngươi không có nói cho bất luận kẻ nào chứ?
Diệp Chân hỏi.
- Làm sao có thể, chuyện này, trừ chính chúng ta ra thì không có người nào biết, ngay cả hậu bối của chúng ta, đều là trước làm mê muội sau đó phong bế ngũ giác lục thức sau đó mới na di đến.
Nghe vậy, lông mày Diệp Chân khóa chặt:
- Nếu như thế thì sẽ là ai xông vào chứ? Có khả năng xông lầm hay không?
Phá Hải Đại Thánh và Tĩnh Hải Đại Thánh liếc nhau một cái:
- Khả năng xông lầm cũng có, nhưng cực kỳ nhỏ. Tứ đệ, việc này không nên chậm trễ, chúng ta trước....
- Chờ một chút, can hệ trọng đại, chúng ta cùng đi, hơn nữa ta đi qua sẽ càng nhanh!
Diệp Chân chớp mắt đã làm ra quyết định.