← Quay lại trang sách

Chương 3451 Giả Thần Giả Quỷ

Huống chi, những thủy tộc tranh đoạt huyết nhục của Ngao Khâm kia, nhỏ thì tu vi đột phá, vận khí không tốt thì huyết mạch tăng lên, vận khí cực tốt giống như con tôm hùm kia, hóa thành bán long thậm chí hóa rồng, tấm gương đi trước như vậy, muốn Bắc Hải thủy tộc không điên cuồng cũng khó khăn.

Giờ khắc này, Bắc Hải Long Quân là hắn cũng chỉ có thể bị động tổ chức một nhóm lực lượng tinh nhuệ, đặc biệt là lực lượng Long tộc, từ xa giằng co với Diệp Chân, đề phòng Diệp Chân nhân dịp đánh lén.

Dù sao, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch cảm thấy, huyết nhục Long tộc trong tay Diệp Chân, không bao lâu sẽ ném xong.

Chỉ là, toàn bộ lực chú ý của Ngao Trạch bỏ lên người Diệp Chân ở đối diện, căn bản không chú ý tới, trong đại doanh thủy tộc hỗn loạn, vô thanh vô tức có thêm rất nhiều thủy tộc.

Khi Thủy tộc hành quân đánh trận khác hoàn toàn với Nhân Tộc.

Đại quân Nhân Tộc phải được trải qua đợt huấn luyện quanh năm dài tháng, rồi từng người ra thực chiến mới có thể trở thành tinh nhuệ.

Phải hành quân bày binh bố trận làm sao, đóng đại doanh thế nào đều có phương pháp đàng hoàng.

Thế nhưng Thủy tộc lại không giống thế, mặc dù cũng đã mở linh trí, nhưng đại đa số vẫn là dã tính chưa thuần, muốn để bọn hắn có thể bày trận hành quân như Nhân Tộc, căn bản là không thể nào.

Còn nữa, số lượng cả Thủy tộc cực kỳ nhiều, địa vực lại rộng, lần này Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch tập kết hơn ngàn vạn Thủy tộc, chỉ có thể dùng phương pháp khống chế truyền thống nhất để cai quản Thủy tộc.

Đó chính là lấy các Long Cung làm đơn vị, các Long Cung lại lấy các Thủy Phủ làm đơn vị mà đóng quân tập kết.

Đương nhiên, đại quân Thủy Tộc của Bắc Hải Long Quân Phủ vẫn được trải qua huấn luyện với trình độ nhất định.

Cho nên, phòng ngự của thủy doanh to lớn này là được phụ trách bằng các Đạo Cảnh Thủy tộc mà tinh nhuệ của Bắc Hải Long Quân phủ và Ngao Trạch bố trí sẵn.

Một cảnh giới thần niệm của Đạo Cảnh, so ra mà nói còn hơn cảnh giới tuần tra của hơn mấy trăm ngàn binh lính bình thường.

Nhưng, Diệp Chân bỏ xuống huyết nhục của Tạo Hóa thần tướng Long Tộc Ngao Khâm, lực hấp dẫn đối với Thủy tộc quá trí mạng, cho dù là Đạo Cảnh cũng không cách nào chống cự.

Hơn nữa Diệp Chân đã bỏ xuống khối huyết nhục của Ngao Khâm đủ nhiều, cơ hội có thể tranh đoạt được là cực lớn.

Cho nên, cho dù Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch đã làm phòng ngự rất nghiêm mật xung quanh thủy doanh, nhưng những Đạo Cảnh đang hợp thành lại tự ý rời phòng ngự, để thủy doanh của Bắc Hải Long Quân đột nhiên hình thành một sơ hở trí mạng.

Hơn nữa, tất cả Thủy tộc không phải tham gia vào việc tranh đoạt huyết nhục này của Long Tộc thì chỉ đứng ngoài vây xem, căn bản cũng không chú ý lỗ hổng chợt xuất hiện trên thủy doanh.

Đồng thời, đã có ngoại địch im lặng chui vào trong.

Nhóm chui vào đầu tiên, chính là Thủy tộc tinh nhuệ nhất dưới trướng của Tĩnh Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh.

Lấy ba người Kim Mãnh, Lam Linh, Chương Tiếu cầm đầu.

Ba người này chính là ba người hậu bối sở hữu huyết mạch có thiên tư nhất và thống soái dưới trướng Tĩnh Hải Đại Thánh, cũng là đại quân tinh nhuệ nhất của Thủy tộc mà những năm này Tĩnh Hải Đại Thánh dùng phương pháp luyện binh của Nhân Tộc khổ tâm huấn luyện thành.

Mặc dù Phúc Hải Đại Thánh là vì nguyên nhân phản bội đã giữ lại chân linh đưa về Chân Huyền Đại Lục rồi chuyển thế tu luyện, nhưng hậu bối nhất mạch của Phúc Hải Đại Thánh lại không hề bị ảnh hưởng.

Những năm này, bọn người Tĩnh Hải Đại Thánh biết rõ tệ nạn mà Thủy tộc đại quân đang gặp, cũng biết lực lượng Thủy tộc mà mấy người bọn hắn có, so ra vẫn quá ít với kẻ địch là Bắc Hải Long Quân phủ, vậy nên chỉ có thể đi con đường tinh binh.

Số tinh lực cần tốn hao còn nhiều hơn gấp mười lần khi huấn luyện đại quân Nhân Tộc mới luyện được một đội thiết quân tinh nhuệ của Thủy tộc.

Số lượng không nhiều, toàn bộ ba đại thủy phủ cũng chỉ có ba mươi vạn.

Cho dù khi Diệp Chân nhìn thấy cũng vô cùng tán thưởng ba mươi vạn tinh binh mà bọn Tĩnh Hải Đại Thánh luyện ra, đương nhiên không thể so với Trấn Hải Quân, nhưng đã hình thành được kỷ luật nghiêm minh, so ra đã vượt cả quân đội của Đại Chu.

Mà cốt cán của đội quân này là được làm chủ bởi hậu duệ huyết mạch của Tĩnh Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh và Phúc Hải Đại Thánh.

Lúc này, được ba người Kim Mãnh, Lam Linh, Chương Tiếu dẫn đầu, được Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Tiểu Yêu còn có mấy vị Đạo Cảnh phối hợp cùng, có khoảng mười vạn tinh nhuệ đang lặng yên không một tiếng động chui vào đại doanh Thủy tộc.

Sau đó chia thành từng tốp nhỏ, phân tán ra từng phương hướng trong đại doanh Thủy tộc.

Đồng thời, Tĩnh Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh cũng tự mình dẫn tất cả đại quân dưới trướng, lặng lẽ đến gần chỗ trung tâm.

- Tên họ Diệp kia, ngươi không nên cắt đứt sạch chuyện này! Ngươi hôm nay dám vũ nhục nhục thân của Long Tộc ta như thế, ngày nào đó, Tử Hải Long Tộc ta chắc chắn sẽ trả thù lại!

Trên bầu trời, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch còn cực kỳ bất đắc dĩ, đành phải đấu khẩu với Diệp Chân.

- Trả thù?

Diệp Chân nghe vậy thì cười:

- Các ngươi cũng giết tới cửa nhà luôn rồi, ta còn sợ gì?

- Còn nữa, dưới Long Du Nguyên chất nhiều thi thể của Thái Cổ Long Tộc như vậy, giờ Đại Chu cũng tốt, chưa từng bị Long Tộc các ngươi trả thù, các ngươi trả thù, ta sợ sao?

Diệp Chân cười nhạo.

Nghe vậy, sắc mặt Ngao Trạch lập tức đổi thành màu gan heo.

Dưới Long Du Nguyên của Đại Chu là dùng để bày trận hơn mấy vạn cỗ thi thể của Thượng Cổ Long tộc, thi thể của Thái Cổ Long Tộc, là nỗi sỉ nhục mà Long Tộc bọn hắn vĩnh viễn không cách nào rửa sạch!

- Diệp Chân, ngươi sẽ hối hận!

- Ta sẽ hối hận?

Diệp Chân khẽ cười lạnh, một đạo phù tấn đột nhiên bay tới từ phương xa, rơi vào trong tay Diệp Chân, thần niệm hơi quét, khóe miệng của Diệp Chân lập tức hiện lên nụ cười quái dị:

- Chỉ sợ người phải hối hận, là ngươi!

- Ta sao?

Với chuyện này, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch lại khịt mũi coi thường.

Nhưng vào ngay lúc này, Diệp Chân chợt động, sau đầu lập tức bay ra một roi ngắn mang theo lôi quang lập lòe, trên đó tản ra khí tức của Hậu Thiên Linh Bảo, làm cho Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch cũng thoáng đề phòng một chút.

Nhưng đã cách xa mấy chục dặm, Ngao Trạch cũng không sợ gì.

- Ngao Trạch, ngươi biết vừa rồi ta vừa làm gì không?

- Làm cái gì?

Ngao Trạch không hiểu.

- Ta bày ra một lôi trận! Một lôi trận có thể hủy diệt cả thủy doanh của ngươi!

Vừa nghe lời này, vẻ mặt Ngao Trạch lập tức thay đổi, thần niệm ào ào như biển phát tán thẳng lên bầu trời.

Thậm chí, Ngao Trạch còn trực tiếp phát ra một tiếng long ngâm, xua tan mây đen trên bầu trời.