← Quay lại trang sách

Chương 3467 Lạc Ấp Phong Thưởng

Cửu Nhật Thần Vương thì thầm nói.

- Sư tôn, chuyện này, ta cảm thấy chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến là được. Bắc Hải Long Quân bỏ mình, đây chính là chuyện đại biểu mặt mũi của Long Tộc và một trong tứ đại Long Quân, Tứ Hải Long Đình chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.

- Có lẽ rất nhanh đã sẽ phái ra cường giả trả thù, đến lúc đó, chúng ta chỉ cần đứng ngoài quan sát, có thể làm rõ ràng hư thực cường giả Thần Vương cảnh phía sau Diệp Chân.

- Thậm chí, đến lúc đó chúng ta còn có thể hành động bất cứ lúc nào, nói không chừng có thể một lần diệt sát vị cường giả Thần Vương cảnh sau lưng Diệp Chân này, diệt trừ tai hoạ ngầm!

Hồng Nhu nói.

- Đây cũng coi là một kế có thể thành.

Cửu Nhật Thần Vương nhẹ gật đầu:

- Nhưng còn chưa đủ, cần hai bút cùng vẽ!

- Hai bút cùng vẽ?

Hồng Nhu có chút ngoài ý muốn.

- Trước ngày hôm, ta đã nghĩ ra một kế, đang muốn triệu ngươi đi áp dụng, tất cả đều ở trong ngọc giản này, ngươi sắp xếp người thi hành đi, đến lúc đó, bất luận Tạo Hóa Thần Vương phía sau Diệp Chân này là ai, có thực lực gì thì đều phải hiện ra chân thân.

Cửu Nhật Thần Vương nói.

Nhận lấy ngọc giản, xem hết nội dung, vẻ mặt của Hồng Nhu trở nên càng thêm ngạc nhiên:

- Sư tôn, làm như vậy, ngươi cũng quá để mắt Diệp Chân này rồi! Hơn nữa phong hiểm phía sau bản thân chuyện này cũng không nhỏ, nếu bị phát hiện…

- Phát hiện thì như thế nào?

Cửu Nhật Thần Vương khinh thường nói:

- Ma Tộc còn dám tới cắn ta sao?

- Về phần Diệp Chân này cũng không phải vi sư quá để mắt hắn, mà là vi sư không có lòng tin đối với Long Tộc.

Cửu Nhật Thần Vương nói.

- Không có lòng tin đối với Long Tộc?

Hồng Nhu có chút không hiểu.

- Phía dưới Long Du Nguyên của Đại Chu còn mai táng ít Long Tộc sao? Đừng nói là Long Quân, cho dù là Long Hoàng cũng có một vị bị chôn dưới đấy, chính là phụ thân, hay là gia gia, chí ít ba huynh đệ của đương nhiệm Tứ Hải Long Đình - Long Hoàng bị chôn ở phía dưới Long Du Nguyên, nhưng vẫn không thấy Tứ Hải Long Đình có bất kỳ hành động nào.

- Bây giờ, Ngao Trạch bỏ mình, lấy tiểu tính vì tư lợi nước của đám người Long Tộc kia, chỉ sợ sẽ có người kêu gào, có người giận mắng, nhưng nếu muốn bọn hắn chân chính xuất thủ sẽ đều chối từ không tiến.

Cửu Nhật Thần Vương khinh thường nói.

Hồng Nhu ngạc nhiên.

- Vẫn là sư tôn cân nhắc chu đáo, đệ tử sẽ lập tức đi mưu đồ chuyện này, đồng thời, đệ tử sẽ chú ý tình huống ở Bắc Hải, điều tra ra hư thực của Thần Vương phía sau Diệp Chân.

Cửu Nhật Thần Vương khẽ lên tiếng, sau đó Hồng Nhu hư không tiêu thất.

Lạc Ấp Càn Khôn Điện, tân quân Cơ Ngao đang tiến hành tiểu triều hội ba ngày một lần.

So với thời đại của phụ hoàng Cơ Long, tiểu triều hội của Cơ Ngao nhìn qua có mấy đìu hiu.

Nhưng gương mặt phần lớn đều là khuôn mặt cũ.

Bọn người Thừa tướng, lục bộ thương thư, bao gồm cả Tuần Tra Ti Đại Ti Thiên Lỗ Diệt và Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải cũng không có thay đổi.

Bình thường thì đều là một triều thiên tử một triều thần.

Những người khác thì không nói, nhưng Đại Ti Thiên Lỗ Diệt và Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải làm chó săn cho hoàng đế thì nhất định phải đổi.

Nhưng lần này Cơ Ngao lại không đổi.

Truy cứu nguyên nhân là do gần đây Đại Chu rung chuyển quá nhiều quá lợi hại, trước mắt Đại Chu cần nhất chính là ổn định, mà không phải thay đổi thân tín.

Ngay cả quân sư được Cơ Ngao cực kỳ tín nhiệm, nguyên trưởng sử của Hoàn Vương phủ cũng chỉ đảm nhiệm Lại bộ thảm nghị lang kiêm Quân Cơ Xử hành tẩu mà thôi.

Mà bây giờ, chuyện đang thương nghị trên tiểu triều hội chính là chiến sự ở Bắc Hải.

Trên thực tế, đoạn thời gian gần đây, chiến sự ở Bắc Hải vẫn luôn là một cấm kỵ trên triều đình Đại Chu, căn nguyên của nó cũng là bởi vì trước khi đương kim tân quân đăng cơ đã phát sinh vài lần xung đột với Diệp Chân.

Diệp Chân thậm chí còn đánh vào qua Hoàn Vương phủ, chém giết quản gia của Hoàn Vương phủ.

Mọi việc đều làm cho triều thần rất tự giác không nhắc đến Bắc Hải, sợ gặp nạn.

Đương nhiên, có người không sợ gặp nạn, ví dụ như Thừa tướng Văn Cương.

Chỉ là từ sau khi Đại Chu phân liệt, trong lòng của Thừa tướng Văn Cương đã kết nan giải, liên tục bệnh nặng dương thương ở nhà, hiếm khi quản sự.

Loại tình huống này, chiến sự ở Bắc Hải mới trở thành một dị số.

Nhưng hôm nay, trên triều hội, lại là tân quân Cơ Ngao ngồi trên ngự tọa lại chủ động ném ra ngoài vấn đề này về phía quần thần để quần thần ngạc nhiên không thôi, không khỏi cẩn thận từng li từng tí nghị luận việc này.

Nhưng Cơ Ngao chủ động ném ra vấn đề này, trong lòng sớm đã có ý nghĩ.

Mượn quần thần cẩn thận từng li từng tí góp lời, không bao lâu, Cơ Ngao đã hạ đạt một kết luận Diệp Chân là trọng thần của Đại Chu, ba quận Bắc Hải, Nhạc An, Trường Lăng cũng là đất của Đại Chu, Diệp Chân đông chống Ma Tộc, bắc phá Thủy Tộc, có công lớn bảo vệ quốc thổ, phải phong thưởng.

Vừa nghe đến đây, quần thần ngạc nhiên, ngoài ý muốn không hiểu tại sao Cơ Ngao lại đột nhiên đổi tính, trở nên hữu hảo đối với Bắc Hải Diệp Chân mà trước giờ luôn cấm kỵ như vậy?

Nhưng cũng không thể coi là chuyện gì khó có thể lý giải được, chính trị mà thôi!

Hôm nay, thái độ này của Cơ Ngao nói rõ tân quân đã bắt đầu thay đổi về hướng một đế vương hợp cách, một đế vương hợp cách mà trong mắt chỉ có chính trị và lợi ích, trước khi chưa uy lăng thiên hạ đều sẽ cẩn thận từng li từng tí thu nanh vuốt của bản thân lại!

Cuối cùng, quần thần nhao nhao góp lời đạt được một lần phong tước nhanh nhất từ trước tới nay của Đại Chu.

Đại Chu phong tước tất có quân công, quân công tất kiểm kê.

Mà lần này, mặc dù người người đều biết Diệp Chân có quân công, nhưng lại thiếu thủ tục kiểm kê này, ý vị trong đó không thể hiểu rõ hơn được nữa.

Cuối cùng, sau khi quân thần Đại Chu trải qua thương nghị thận trọng, phong thưởng đối với Diệp Chân cũng đã ra lò.

Sau khi tan triều, thánh chỉ phong thưởng vừa ra lò đã lập tức được Tuần Tra Ti và nội giám hộ vệ đi thẳng đến Bắc Hải quận, người tuyên chỉ lần này chính là Nội Giám Đại Tổng Quản - Đồng Đức Hải.